Không biết từ bao giờ mà việc tranh giành tình cảm của Takemichi của mấy tên ngốc kia đã trở thành trò chơi tình bạn. Có thể là do sợ bị cậu giận, hoặc thực chất đám đó hợp cạ đến bất ngờ...

Takemichi nhớ cái ngày mà mình lần đầu gặp Sanzu, chính là cái buổi sáng cậu quyết định lần đầu tiên trốn học ấy. Ban đầu cậu còn có chút sợ hãi, bất lương nghe có vẻ nguy hiểm đấy nhưng đám này đối với Takemichi mà nói thì hoàn toàn vô hại... một cách nào đó cũng chỉ như mấy đứa trẻ to xác mà thôi.

Cả đám cúi đầu thấy thương sau khi bị mắng một trận, chẳng nói chẳng rằng gì mà ngồi im thin thít một chỗ. Lát sau thì tự động đứng dậy dọn dẹp nhà cửa giúp cậu rồi lôi snack trong tủ bếp ra ăn. Năm tên đần đó cứ vừa ăn vừa lén lút nhìn biểu hiện của cậu, chẳng biết thì thầm cái gì mà một lúc sau hòa thuận đến bất ngờ. Ran cầm trên tay mấy gói bánh dorayaki rồi đưa một nửa số đó cho Mikey, Chifuyu thì mở một gói kẹo ra rồi rủ Rindou và Sanzu cùng ăn.

Một lát sau thì cả năm tên lại lấy bộ cờ tỉ phú trong phòng cậu ra chơi vui vẻ. Takemichi nằm trên ghế sofa chớp mắt, cái lũ này hôm nay ăn phải cái gì bậy bạ à? Hay dính bùa ngải gì?

1.     Ran tròn mắt phân vị mấy cái dorayaki, nhíu mày nhìn nửa trong số đó là vị đậu đỏ hắn ghét. Đưa mắt nhìn sang Mikey, chợt nhớ ra người đầu vàng này ăn tạp nên quyết định đưa hết cho tên đó.

2.      Chifuyu nhìn thấy túi kẹo loại mới, tò mò bóc ra xem thử.

Vị chanh, vị dâu, vị cam, vị bạc hà... mấy cái này có vẻ ngon nè.

Khuôn mặt đẹp trai hí hửng như bắt được vàng thì giây sau đã nhanh chóng biến sắc. Chifuyu nhìn mấy cục kẹo kì lạ trên tay mà nhăn nhó. Cái mẹ gì đây?Vị chồn hôi? Vị giấy? Vị kem đánh răng?

Ngẩng đầu lên mếu máo, chợt thấy Rindou và Sanzu đang ngồi trừng mắt nhau. Khóe môi Chifuyu bỗng kéo lên một đường cong hoàn hảo, hắn đi đến niềm nở nói chuyện như bạn quen lâu năm:

"Bạn Rindou, bạn Sanzu. Chúng ta cùng ăn kẹo nhé?"

3.     Ran ranh mãnh chộp lấy hết số tiền vốn của Mikey, tay thoăn thoắt ghi vào một cuốn sổ không biết lấy từ đâu ra với nội dung: Mikey còn nợ sáu nghìn yên.

"Đến lượt mày tung xúc xắc đấy Sanzu."

Sanzu nghe Chifuyu nhắc cũng im lặng chơi lượt của mình, hắn cầu xin bản thân đừng bốc phải vé cơ hội vào tù hay cái gì đại loại thế nữa.

Thần linh hẳn đã nghe thấy lời cầu nguyện của hắn. Hai mặt xúc xắc tung tổng ra bảy, còn một bước nữa mới đến ô cơ hội, trong lòng hân hoan di chuyển quân cờ của mình.

"Mày đi vào đất của tao rồi, xem nào... khu nghỉ dưỡng Okinawa, nếu đã xây hai nhà lầu thì mày phải đưa tao 8000 yên!"

Sanzu nghiến răng, cái tên khốn tóc bím này toàn may mắn mua được mấy mảnh đất ngon. Sanzu run rẩy rút tiền vốn của mình ra mà lòng đau như cắt. Vừa nãy mới lấy được 2000 yên của Rindou mà giờ đã phải đưa cho Ran 8000 yên rồi!

.

Ran và Rindou đã ba ngày không được gặp Takemichi. Cả hai mặt hằm hằm ngồi giữa buổi họp của Tenjiku khiến cả Izana và Kakuchou đều chú ý đến.

1.     Izana chớp đôi mắt màu tím, tự mình thắc mắc nhưng không dám hỏi. Chẳng biết hai anh em nhà này đã làm cái gì mà khiến Mikey phải chú ý đến như vậy, hắn chợt nhớ lại gương mặt cầu xin nài nỉ bám lấy chân hắn của thằng em mình mà lòng đầy hả hê.

"Xin anh đấy, Izana, Hay giúp em một lần này thôi mà, em sẽ đưa anh toàn bộ đồ ăn vặt trong vòng một tháng, hãy giữ chân hai enh em Haitani cho em trong vòng vài ngày thôi."

Izana chậc lưỡi, nhìn biểu cảm không mấy vui vẻ của cấp dưới mình cũng không biết phải cư xử ra làm sao. Hắn lỡ nhận đồ ăn rồi thì phải giữ lời, thôi chịu khó vài hôm vậy nhé.

2.     Kakuchou chợt nhớ vừa rồi hai anh em nhà này đi ra nhận một cuộc điện thoại rõ lâu, khoảng một tiếng đồng hồ hơn gì đó. Dù không biết người gọi cho Ran và Rindou là ai thế nhưng khi đi ngang qua hắn có láng thoáng nghe thấy giọng con trai. Mà hai tên này bình thường thái độ thì cao ngạo, coi trời bằng vung. Nói chuyện với người trong điện thoại thì cứ như có nhân cách khác vậy... Hết Ran rồi Rindou tỏ vẻ đáng thương nhõng nhẽo đủ kiểu.

3.     Shion nhìn thấy bản mặt cau có rồi làm nũng của hai anh em Haitani thì cười như được mùa. Không biết bản thân đang chọc chó mà đi đến khịa Ran với Rindou.

Ran cẩn thận dặn dò người kia đủ kiểu rồi tắt máy để tránh không cho người ta nghe thấy những lời không mấy tốt đẹp từ cái miệng thối của tên điên kia.

Cả hai anh em mặt hằm hằm đi đến hội đồng Shion, người đấm vào mặt, người đá vào giữa hạ bộ khiến hắn gục ngã trong đau đớn.

.

Có những ngày mà cả đám không thể đến nhà Takemichi vì gần đây cậu mới đăng kí một lớp học thêm tiếng anh. Lịch học thay đổi thất thường thế nên tối nào học thì cậu sẽ nhắn tin cho từng người một.

1.     Takemichi nói dối học thêm để đi chơi với bộ ngũ Mizochu.

2.     Một buổi tối đang cười đùa vui vẻ sau khi đi ăn hamburger cùng bạn, Takemichi bị Chifuyu bắt gặp. Gương mặt người tóc vàng bĩu môi tủi thân khiến cậu cảm thấy mình vô cùng tội lỗi, năn nỉ dỗ dành một hồi cũng không được thế nên cậu rủ Chifuyu cùng đi chơi.

Từ sau đó Chifuyu lần nào cũng đi cùng.

3.     Một ngày, vì cười vui quá mà Atsushi quàng vai Takemichi. Chợt ngẩng lên nhìn thấy đôi mắt tối sầm của người tóc vàng nọ, hắn nuốt ực nước bọt một cái lo lắng. Hình như đối phương là phó đội trưởng một đội ở Touman thì phải.

Cả cơ thể cứng đờ dần dần rời xa. Kể từ ấy cả Mizochu đều tránh va chạm cơ thể nhất với Takemichi, cậu dù thấy hơi gượng gạo thế nhưng cũng không biết phải mở miệng hỏi ra làm sao...

.

Một vài thứ linh tinh, chắc là spoil hoặc không hehe:

1.    Đã xoá

2.     "Chấp niệm trong lòng mỗi người"

3.     Hina sẽ không xuất hiện trong chính truyện, thế nhưng tôi sẽ viết riêng một chap extra ra về cuộc sống của ẻm hiện tại.

4.     "Thứ quan trọng nhất"

5.    Đã xoá

6.     Thật ra đối với tôi Mikey là đẹp trai nhất cơ, thế nhưng mà người được confirm về ngoại hình chỉ có bé hổ và mỹ nhân Inupee thôi. Theo cảm quan của tôi thì Inupee đẹp trai nhất TR =)))))) đối với tôi thì ai trong TR cũng đẹp nhức cái nách (dạo này đặc biệt mê em Xuân), cơ mà vì con fic này OOC vãi tró rồi nên thôi vẫn nên bám sát vào nguyên tác chút xíu nhỉ?