Quý Ỷ Nguy lôi xềnh xệch Thịnh Tụng Thời lên thuyền nhỏ, bảo những người khác lăn ra xa.
“Không thì cút hết xuống đáy hồ nằm.”
Khóe miệng anh kéo lên, đáy mắt không hề có ý cười.
“Mấy người dám vì tên này mà làm thế không?”
Mọi người im như ve sầu mùa đông, chuyện sinh tử, mấy người có tâm cứu Thịnh Tụng Thời không dám liều, nếu kí.ch thích Quý Ỷ Nguy, Thịnh Tụng Thời sẽ chết ngay tại chỗ mất.
Đuổi đám người ồn ào ra xa, Quý Ỷ Nguy dùng đạo cụ chèo thuyền, trôi vào Đại Hồ.
Sương mù lan tỏa, thuyền nhỏ thẳng tiến đến giữa hồ.

Cảm thấy đã đủ sâu, Quý Ỷ Nguy dùng một tay nhấc Thịnh Tụng Thời nhấn xuống mép thuyền, thuyền nhỏ lập tức tròng trành, bọt nước văng khắp nơi.
Thịnh Tụng Thời hít thở phì phò, gáy hắn đã chạm vào mặt nước, bóng ma chết chóc một lần nữa bao phủ đỉnh đầu.
“Từ lúc… Bắt đầu, có nghĩ tới hôm nay chưa?” Quý Ỷ Nguy cười hỏi, đồng tử lạnh băng.

Phòng bị chủ hệ thống, rất nhiều lời không thể nói rõ.

Thịnh Tụng Thời bị ánh phản xạ từ khuyên tai đầu mèo đen của Quý Ỷ Nguy chiếu vào mắt, chói đến đau mắt.
Từ lúc mày lên kế hoạch hãm hại Tam Tam, có nghĩ tới hôm nay chưa?
Quả nhiên.
Thịnh Tụng Thời nghĩ thầm.
Chọc giận Quý Ỷ Nguy, vảy ngược Quý Ỷ Nguy…
Quả nhiên là hệ thống 2333.
Biết mình rơi vào tay Quý Ỷ Nguy khó mà nguyên lành thoát thân, Thịnh Tụng Thời vẫn không từ bỏ chút hy vọng xa vời, cố gắng rít vài tiếng qua cổ họng.
“Hiện tại tôi đã… Đổi ý…”
Quý Ỷ Nguy cười nhạo.
“Đừng tưởng mày đổi ý là được tha, mày nghĩ mày là ai?”
Thịnh Tụng Thời im lặng.

“Từng có là được, không tính oan uổng mày.”
Hoàng hôn dần cắn nuốt tia nắng cuối ngày, hơi lạnh Đại Hồ lan dọc sống lưng Thịnh Tụng Thời.

Đại Hồ là thế giới thần quái cấp cao, Thịnh Tụng Thời chắc rằng, rơi vào Đại Hồ trăm phần trăm sẽ chết, chết cực kỳ sạch sẽ.
Hiển nhiên, Quý Ỷ Nguy cũng nghĩ vậy.
Cảm giác cùng đường bí lối đã lâu không được trải nghiệm.
Thịnh Tụng Thời nghĩ, đây chính là báo ứng, báo ứng ập đến sau khi hắn thay đổi suy nghĩ, ngay khi hắn cảm động và áy náy, thì bị Quý Ỷ Nguy phát hiện, tính nợ cũ.
Hắn từng viết một sổ kế hoạch Chim Trắng chi tiết, trao đổi thư từ mã hóa cùng Ôn Tự, thoải mái quyết định sống chết của nhóm hệ thống.

Hiện giờ, Quý Ỷ Nguy cũng có thể không thèm nói chuyện đạo lý, quyết định sống chết của hắn.
Báo ứng khó chịu.
Cặp mắt đen thẫm vô cảm nhìn chằm chằm hắn, không mang ý cười mỗi khi nhìn hệ thống 2333, chúng đen hơn hẳn người bình thường, lồ lộ vẻ khinh bỉ thế tục, đạo đức và chân lý.

Anh nhìn thẳng vào Thịnh Tụng Thời, ánh mắt khinh mạn, lực tay hung ác không giảm.
Anh cố ý cho Thịnh Tụng Thời cảm nhận cái chết dai dẳng, từ từ dìm đối phương xuống nước, biên độ thuyền nhỏ nghiêng càng lúc càng lớn, Thịnh Tụng Thời bắt đầu sặc nước, theo bản năng giãy giụa.
Trên bờ, Chu Nguyệt Xuất tái mặt, cô biết lý do.

Ai có ngờ hắn từng một lần thoát khỏi Quý Ỷ Nguy đuổi giết, mới qua mấy tháng, lại sắp chết lần hai.
Giang Trạc và Trịnh Hỉ Bi là hai người mù mờ nhất, nghĩ mãi không hiểu.

Trước đó đang yên đang lành, quan hệ cũng ổn, đồng lòng hợp tác công lược, tại sao tự dưng biến thành thế này.
Con thuyền đồng chí của anh Thịnh và Quý Ỷ Nguy… hình như không được bền lắm… sắp chìm thuyền rồi.
Sống chết trước mắt, không thể suy xét liệu có chống lại nổi Quý Ỷ Nguy hay không, Thịnh Tụng Thời chuẩn bị sử dụng đạo cụ.
【 Số 1001! 】
【 …Có.


Đúng lúc này, trong đầu Quý Ỷ Nguy hiện âm thanh hệ thống 2333.

Hệ thống 2333 canh chuẩn thời gian, nhẹ giọng gọi anh.
【 Quý Ỷ Nguy.


Sát ý không giảm, lực tay không lỏng, anh một lòng muốn giế.t chết Thịnh Tụng Thời.

Hệ thống 2333 vẫn nhẹ nhàng gọi tên anh.
【 Quý Ỷ Nguy.


Ánh mắt lạnh lẽo bắt đầu dao động, ngọn lửa phẫn nộ nơi đáy mắt dần bị nước dập, nhưng vẫn cháy bập bùm.

Hệ thống 2333 gào to tiếng thứ ba, ẩn chứa sự trấn an.
【 Quý Ỷ Nguy.


Ba tiếng gọi, so với ma pháp cô bé lọ lem 12 giờ đêm khuya còn hữu hiệu hơn.
Quý Ỷ Nguy buông tay, Thịnh Tụng Thời chưa kịp sử dụng đạo cụ, kinh ngạc vì được tha, thân thể theo bản năng giãy giụa ngoi lên mặt nước, nghiêng ngả bám vào đầu khác leo lên thuyền nhỏ.
Thân thuyền lảo đảo quay về biên độ cũ, bọt nước vỡ tung, Thịnh Tụng Thời vuốt mặt, tháo kính mắt ướt nước, thở d.ốc chưa hồi thần.
Quý Ỷ Nguy một tay che kín mắt.
“Tam Tam, em…”
Tại thế giới nhiêm vụ, đối thoại của anh và Tam Tam bị nghe lén, bởi vậy không thể hỏi hết câu.


Nhưng anh biết, Tam Tam sẽ hiểu ý mình.
Anh muốn hỏi, Tam Tam có biết không? Có biết Thịnh Tụng Thời từng cầm đầu kế hoạch Chim Trắng, muốn hy sinh các hệ thống?
【… Ừm.


Quý Ỷ Nguy nhắm mắt.
Người tức giận, lý ra phải là đương sự Tam Tam.

Nếu Tam Tam cho rằng Thịnh Tụng Thời không cần chết ở đây, vậy thì, anh sẽ tôn trọng ý kiến Tam Tam.
Anh nhìn Thịnh Tụng Thời đã khôi phục một chút, tầm mắt liếc hướng bên bờ, sương mù che khuất khó thấy bóng người, nhàn nhạt nói.
“May cho mày có người xin tha.”
Thịnh Tụng Thời không ngu đến mức nghĩ rằng người đứng trên bờ có thể lung lay Quý Ỷ Nguy, chỉ có thể là hệ thống 2333 xin Quý Ỷ Nguy.
Hắn không biết mình có nên cảm kích 2333 hay không.
Nếu thật sự cảm kích, hắn từng một lòng muốn đạp lên các hệ thống để tuyên chiến chủ hệ thống, hiện tại lại được hệ thống cứu…
Trong khoảng thời gian ngắn, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Quý Ỷ Nguy ngồi ở đầu khác thuyền nhỏ, thần sắc buồn bực, Thịnh Tụng Thời chầm chậm ngồi dậy, thử thăm dò lấy mái chèo.

Thấy Quý Ỷ Nguy không ngăn cản, vì thế vội vàng chèo thuyền về bờ, toàn bộ hành trình không dám nói một câu, thậm chí không dám thở mạnh, sợ Quý Ỷ Nguy thay đổi suy nghĩ.
Nguy cơ được giải trừ, hệ thống 2333 nói một tiếng trên kênh công cộng.
“Không có việc gì nha.”
Cậu dùng ba tiếng “Quý Ỷ Nguy” và một cái “Ừm” giải quyết vụ việc!
Nhóm hệ thống đều thả lỏng.

1001 biết, Tam Tam mở miệng khuyên bảo là vì nó, chứ không phải do lòng thiện tâm hoặc thương hại.
Nếu ký chủ chết tại thế giới nhiệm vụ, hệ thống sẽ bị xử quyết.
“Cảm ơn Tam Tam, khi nào về không gian vô hạn, tôi mời cậu uống gói bổ sung.”
Đây là ý tứ muốn nói chuyện.

Vì sao Thịnh Tụng Thời bị đánh, 1001 không cho rằng do ký chủ Tam Tam đột nhiên nổi điên.
Nhất định là có lý do.
Hệ thống 2333 hơi băn khoăn.

Cậu sợ tiểu Nhất biết chuyện sẽ buồn lòng.

Cơ mà vẫn nên nói chuyện cụ thể với tiểu Nhất sau.

Cậu qua kênh cá nhân an ủi thỏ.

Kênh liên lạc của thỏ không bị nghe lén, cậu có thể thoải mái nói nhiều hơn.
Thỏ bị dọa.
Đây là lần thứ hai, nó nhìn thấy hiện trường Quý Ỷ Nguy động thủ, bóng ma tâm lý phình to gấp đôi.
“Tam Tam.” Nó kính ngưỡng vô hạn, “Cậu thế mà khuyên ngăn được, khuyên ngăn… người đáng sợ…”
Hệ thống 2333 lập tức cứu vớt thanh danh Quý Ỷ Nguy.
“Bình thường ảnh ngoan lắm, thiệt.

Ảnh dịu dàng đáng yêu, không tranh với đời, lâu lâu mới nóng tính một xíu hà.”
Thỏ: “…”
Tam Tam, lau màn hình nhìn cho kỹ vào! Sao cậu hồ đồ thế hả!
“Hơn nữa…” Hệ thống 2333 cười, thanh âm nhẹ bẫng, “Tuy rằng có khuyên, nhưng tôi xấu tính lắm, đợi người ta sặc nước một lúc rồi mới lên tiếng.”

Thỏ ngồi trong túi ký chủ, dùng tai dài gãi gãi đầu.

Động tác của nó bị ký chủ thấy được, bèn thò tai vào túi gãi đầu hộ nó, thoải mái ghê.
Nó hơi do dự nói.
“Tam Tam, cậu và ký chủ họ Thịnh kia… Có gì mâu thuẫn à?”
Thỏ phổ cập khoa học cho hệ thống 2333, hệ thống và ký chủ mà có mâu thuẫn là chuyện cực kỳ lớn, cần chủ hệ thống ra mặt giải hòa.
Hệ thống 2333: “…”
Dạ xin lỗi.

Dưa hấu bự bên bọn nó chả có chức năng này, chỉ có chức năng tham nhũng tích điểm và áp bức bóc lột bọn nó thôi.
Hệ thống 2333 cười cười.
“Mâu thuẫn khẳng định là có, chẳng qua, anh ta không thể chết trong thế giới nhiệm vụ, nếu không khi về tiểu Nhất sẽ bị trừng phạt.”
“Chủ yếu là tôi lo chuyện này.”
Thỏ sửng sốt một chút.
“Vậy hả, ký chủ chết nghĩa là hệ thống làm việc thất trách, đúng là nên bị trừng phạt.”
Hệ thống 2333 biết, trừng phạt thỏ nói và trừng phạt quả cầu mèo khác nhau, cậu không nỡ nói từ “Xử quyết” làm thỏ sợ hãi.

Cậu có hơi ngượng ngùng.
“Tôi có đáng sợ không? Mục đích giữ mạng đối phương thật ra là vậy đấy.”
Các hệ thống đều đáng yêu thiện lương, hệ thống 2333 lại biết, tính cách của mình khác hẳn hệ thống khác.

Nhìn cậu mỗi ngày vui vẻ khả ái thế thôi, kỳ thật trong xương cốt cứng rắn hơn bất cứ ai, đụng vào vấn đề mấu chốt tuyệt không có nửa điểm mềm lòng.
Thịnh Tụng Thời nên cảm thấy may mắn, trước mắt không có quả cầu nào vì kế hoạch bọn họ mà biến mất, virus cũng không ảnh hưởng mấy đến chúng, bằng không, tuyệt đối không có kết quả như này.
Không phải cậu ngăn cản Quý Ỷ Nguy, mà là theo phe Quý Ỷ Nguy, mở ngoặc, sẽ cố ý lựa lúc ở không gian chủ hệ thống để động thủ.
“Sao có thể!” Thỏ nghe cậu tự hạ thấp mình, kích động nói, “Tam Tam đâu có đáng sợ!”
Nói cậu không giống với quả cầu khác, thì đúng là có, vì ngay cả tộc quả cầu thỏ, đa số chúng đều ngây thơ thiện lương, thích công tác, dễ thỏa mãn.

Nhưng thỏ nhớ lời ma ma từng nói qua, tổ kiến phải có binh kiến, mới có thể chống lại quân xâm lược; chốn bình yên cần có đao thương bảo hộ, thì mới mãi được là chốn bình yên.
Giống Tam Tam vậy, số lượng rất ít và không thể thiếu, thường gánh vác chức trách quan trọng.
Thỏ động đậy tai thỏ, thẹn thùng cười.
“Cho nên á, Tam Tam nhất định là loại quả cầu mèo có chức trách quan trọng, bảo vệ chúng quả cầu bình thường, tôi sẽ không sợ Tam Tam đâu.”
Hệ thống 2333 cực vui vì thỏ không sợ mình, cơ mà cậu cũng nắm được từ ngữ mấu chốt.
“Chức trách quan trọng? Cụ thể là dạng quan trọng gì?”
Vì là chuyện xa thật là xa xưa, thỏ cố gắng nhớ lại, nói chậm.
“Hừm, ma ma chính là như vậy, tuy dịu dàng nhưng cẩn thận và lý trí, ma ma là chủ hệ thống.”
“Còn có… Còn có…”
“Còn có” nửa ngày, cái gì sau “Còn có” nói không ra.

Hệ thống 2333 nghĩ nó thật sự nghĩ không ra, vừa định an ủi nó không sao, không cần miễn cưỡng, trong miệng thỏ đột nhiên bật ra một từ lạ.
“Còn có…”
“Người giám sát?”.