Tuy thanh thế Hỏa Xà kinh người song khi dùng thần thức đảo qua Lâm Hiên liền phát hiện chẳng qua nó chỉ là một kiện hạ phẩm Linh Khí, điều này khiến hắn mừng rỡ không thôi.
Đối với tu tiên giả cấp thấp hạ phẩm Linh Khí cũng là bảo vật khó mà có được. Chu Yến là tình huống đặc biệt, tu vị của ả gần tới cảnh giới đại viên mãn cao thủ tại môn phái lại được nhiều ân sủng, xuất thân từ tu tiên gia tộc hùng mạnh cho nên gia thân mới dày như vậy, đáng tiếc cuối cùng đều bị Lâm Hiên chiếm tiện nghi.
Lâm Hiên phất tay áo một cái, một sợi dây kim tuyến khoảng một thước liền hiện trong lòng bàn tay, hắn đem ném lên trên không, nó đón gió biến dài thành hơn một trượng tỏa ra ánh kim quang nghênh tiếp Hỏa xà.
Lúc này Diệp Thiên cơ hồ đã nghĩ là mắt hắn có vấn đề, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, hắn nhìn Lâm Hiên như thể là một nhìn quái vật, nghĩ nát óc cũng không thông. Một phàm nhân sao có sao lại có nhiều bảo vật như vậy….
Theo uy áp thì bảo vật nọ là trung phẩm linh khí. Cũng may tu vị của đối phương chỉ là tầng thứ tư, Diệp Thiên liều mạng đem linh lực rót vào Hỏa Xà, muốn dựa vào pháp lực thâm hậu hơn bù cho phẩm chất kém hơn của Linh Khí.
Song Lâm Hiên đột nhiên móc tay vào trong ngực khiến Diệp Thiên cảnh giác, tuy vậy hắn cũng không hề lo lắng, với tu vị của đối phương khu động trung phẩm Kinh Khí cùng Thú Hồn Phù đã là vô cũng miễn cưỡng, cho dù có bảo vật khác cũng không có lực mà thi triển. Giỏi lắm thì tiểu tử này cũng chỉ có thể phát động thêm một tấm phù lục cấp thấp mà thôi.
Nghĩ như vậy Diệp Thiên liền cười lạnh phất tay huy động Bách Hồn Phiên, quỷ vụ cuồn cuộn tụ dần về một chỗ hình thành một vòng bảo vệ màu đen bao lấy thân thể hắn.
Tình thế song phương hiện rất rõ ràng, năng lượng của Thú Hồn Phù duy trì sẽ không được bao lâu, hơn nữa lấy tu vi của Lâm Hiên thao túng trung phẩm Linh Khí thì pháp lực tiêu hao rất nhanh, bất luận như thế nào thắng lợi nhất định thuộc về hắn.
Sắc mặt Diệp Thiên dữ tợn, ánh mắt hiện tia hưng phấn, trung phẩm Linh Khí cùng với Thú Hồn Phù cũng đủ làm hắn chảy nước miếng.
Vẻ mặt của đối phương không lọt qua nổi mắt Lâm Hiên, thầm hừ một tiếng song trên mặt lại lộ vẻ bắt đầu kinh hoàng.
"Ha ha, Lâm sự đệ, đệ quả thật khiến ta có chút khâm phục. Hôm nay vi huynh sẽ tiễn ngươi về tây phương cực lạc, không cần cảm tạ ta đâu, hồn phách của ngươi ta cũng không để phí mà dùng để luyện chế Bách Hồn Phiên" vẻ mặt Diệp Thiên ôn hòa nói, nhưng lời lẽ lại vô cùng ác độc.
Nghe vậy sắc mặt Lâm Hiên càng lúc càng khó coi, tâm ý bắt đầu hoảng loạn. Hồn Kim Tác trên không trung cũng rung lên để cho Hỏa Xà nhân cơ hội mà áp đảo.
Thần sắc Diệp Thiên vui vẻ vô cùng, chiến ý của đối phương giảm mạnh, nhân lúc này phải phát động công kích mãnh liệt đem tiểu tử này tiêu diệt.
Nhưng hắn còn chưa có hành động gì Lâm Hiên đã ném một vật vào không trung.
Diệp Thiên lúc đầu cũng không để ý, tầng phòng ngự của hắn do quỷ vụ kế thành vô cùng chắc chắn, Băng châm thuật cũng có thể ngăn cản được, một tấm phù cấp thấp thì có gì phải lo lắng chứ ?
Nhưng rất nhanh hắn phát hiện đã sai lầm!
Vật đó vừa bay trên không lập tức phát ra linh lực kinh người vượt xa Hỏa Xà và Hồn Kim Tác.
"Thượng phẩm Kinh Khí!".
Thanh âm của Diêp Thiên trở nên khô khốc lẫn vô cùng sợ hãi, song lúc này Lâm Hiên đã đem pháp lực vận chuyển đến giới hạn cao nhất. Khí chất của hắn trở nên hoàn toàn khác biệt lúc trước, còn cao hơn Diệp Thiên nửa bậc.
"Không, không thể như thế được, ngươi nhập cốc chưa tới bốn năm, một phàm nhân không có linh căn sao lại có thể trở thành cao thủ tầng thứ sáu được"
Lúc này Diệp Thiên đã trở nên ngây ngốc lẫn điên cuồng, hắn vốn tưởng sẽ thành công, ai ngờ đối phương chính là giả trư ăn thịt hổ, thiết lập âm mưu để hắn chui vào rọ.
"Việc này các hạ xuống âm tào địa phủ chậm rãi mà suy nghĩ!"
Lâm Hiên nở nụ cười lành lạnh, tay hắn kết một pháp quyết kỳ lạ đem linh lực liền truyền vào phi kiếm.
"Kích!"
Thế tới của phi kiếm như sao xẹt khiến sắc mặt Diệp Thiên đại biến, liều mạng rót linh lực vào Bách Hồn Phiên nhưng chỉ vô dụng, tầng phòng ngự tuy chắc chắn nhưng sao chịu nổi uy lực kinh người của thượng phẩm Linh Khí. Roạt một âm thanh ghê răng vang lên, hắc sắc hộ tráo đã vỡ tan tành, trên ngực Diệp Thiên đã hiện một cái lỗ sâu hoắm, máu huyết phun ra ồng ộc, ánh mắt mang vẻ không cam tâm ngã xuống.
Lâm Hiên liền vẫy tay, Phi Kiếm biến thành một cây tiểu kiếm thu về cây. Lúc này bộ Khô Lâu cực lớn kia cũng phân giải thành đám lệ phách chui trở lại vào trong Bách Hồn Phiên.
Hạ phẩm Linh Khí Hỏa Xà cũng từ trên không rơi xuống, Lâm Hiên liền xuất ra một đạo pháp quyết đem nó cùng Hồn Kim Tác thu về. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thiết Giáp Liệt Viêm Hổ cũng khôi phục thành Thú phù song linh lực đã giảm đi ít nhiều, xem ra năng lượng hồn phách của Yêu Hổ không còn mấy.
Cũng may là thu hoạch lần này phong phú, Lâm Hiên bước tới thi thể Diệp Thiên nhặt lấy Bách Hồn Phiên rồi thò tay vào ngực hắn lấy ra một cái túi trữ vật.
Sau đó hắn liền phát ra một Lưu Sa phù đem thân thể Diệp Thiên chôn vào lòng đất, cẩn thận xóa các vết máu rồi nhanh chóng trở về Phiêu Vân Cốc.
Không chậm trễ Lâm Hiên liền trở về Phế Đan phòng. Đóng kín cửa phòng hắn khẽ la lên một tiếng rồi nằm lên giường, lần đấu pháp này quả thật hung hiểm vô cùng, vượt xa với lần đối mặt gia chủ Yến gia, pháp thuật của tu ma giả quả là quỷ dị tà ác, tên Diệp Thiên này tâm cơ cũng thật đáo để.
Nghỉ ngơi một lát hồi phục pháp lực, Lâm Hiên bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm đem túi trữ vật đổ ra, cạch cạch mấy tiếng, trên bàn liền hiện hơn mười khối tinh thạch. Ánh mắt Lâm Hiên lóe ra dị quang, số lượng tinh thạch này ngay cả Yến gia gia chủ cũng không bằng, không biết tên Diệp Thiên này kiếm được bằng cách nào, song cường hào cưỡng đoạt cũng được mà lừa gạt dụ dỗ cũng tốt, hiện tại đều thuộc về hắn.
Ngoài ra còn có bảy tám tấm phù lục trung cấp khiến Lâm Hiên vô cùng hoan hỉ.
Vẫn còn một ngọc giản bên ngoài có màu đỏ yêu dị tỏa ra âm khí lăng lệ, xem ra vật này chính là công pháp tu ma, trong lòng Lâm Hiên khẽ động liền đem thần thức chìm vào tra xét.
Sau nửa canh giờ, hắn cầm ngọc giản lẳng lặng không nói.
Không nói vì không còn gì để nói! tiền bối tu ma giả này quả thực tài trí vô cùng, có thể nghĩ ra phương pháp tu luyện đẩy nhanh tốc độ tăng tiến cảnh giới. Lâm Hiên cũng có động lòng song rất nhanh hắn liền bỏ qua ý tưởng tu luyện công pháp này. Vị tiền bối kia đã nói qua, công pháp dù khiến tu vị tiến triển cực nhanh nhưng lại có nhược điểm lớn là họa ngầm về sau. Nếu tu luyện không tốt đạo tâm không ổn cùng căn cơ thiếu hụt, ngày sau có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma vạn kiếp bất phục.
Tuy vây bên trong còn có không ít pháp thuật thần bí quỷ dị. Các loại pháp thuật này cũng chỉ cần linh lực để vận dụng, bất luận là tu tiên hay tu ma đều không có trở ngại.
Hắn sơ lược xem qua, có một vài loại khá tốt về sau sẽ có tác dụng, có thời gian sẽ từ từ luyện tập.
Buông ngọc giản xuống, ánh mắt Lâm Hiên hướng về bảo vật khác.
Đầu tiên chính là Bách Hồn Phiên. Luận uy lực hắn đã tự trải nghiệm qua, bảo vật này công thủ song toàn là một món lợi khí. Dựa theo công pháp tu ma trong ngọc giản, Bách Hồn Phiến này có thể sánh với cực phẩm linh khí.
Tại sao khi trước đánh với Diệp Thiên lại không thấy lợi hại như vậy. Có lẽ là ma bảo này chưa luyện chế đại thành chỉ có thể phát ra một phần uy năng, song uy lực cũng vượt xa trung phẩm Linh Khí, là một kiện bảo vật rất hiếm có.
Cuối cùng chính là kiện hạ phẩm Linh Khí Hỏa Xà, đối với Lâm Hiên thì vật này không hợp mắt, có dịp sẽ dùng nó để trao đổi tài liệu khác.
Ngắm nghía các loại bảo vật một hồi Lâm Hiên cho vào trong túi trữ vật, hắn nằm xoãi chân ngủ một giấc sâu, sau cuộc chiến hiểm ác vừa rồi khiến thân thể vô cùng mệt nhọc.
Sáng sớm hôm sau, hắn bắt đầu tiến vào đợt tu luyện mới.
Lúc này Lâm Hiên chuẩn bị luyện tập Linh Khống Thuật, trải qua hai trận chiến hung hiểm trên hắn càng ý thức được chỗ tốt của Kinh Khí.
Linh Khống Thuật chính là công pháp trung cấp mà chỉ có cao thủ Trúc Cơ kỳ mới có thể xem được ở tầng thứ hai Tàng Thư Các bổn môn. Khống Linh Thuật có vài phần tương tự như Khu Vật thuật song phức tạp hơn nhiều.
Trong mười ngày tiếp theo Lâm Hiên nếm đủ các loại đau khổ tu luyện nguyên nhân là vì tu vị của hắn chưa đủ. Song đã chuẩn bị tâm lý Lâm Hiên càng luyện càng quyết tâm, nhưng hiện tại một chút tiến triển cũng không có.
Càng làm cho hắn bực bội chính là mỗi lần đều thất bại vô cùng bí hiểm khiến Lâm Hiên thở dài, có phải là do thiên phú của hắn quá kém chăng, tuy vậy hắn vẫn cắn răng khổ luyện.
Khoảng một tuần trăng thần tình chán nản Lâm Hiên từ trong phòng đi ra, vẫn không có chút tiến triển nào. Xem ra cứ tiếp tục khổ luyện cũng không phải cách tốt.
"Hay là tìm trưởng bối thỉnh giáo?"
Hắn lại vội lắc đầu, muốn tu luyện Linh Khống thuật cả Phiên Vân Cốc cũng chỉ có được một vài tinh anh đệ tử nhân tài, cỡ như hắn mà đòi thỉnh giáo chắc chắn sẽ khiến người khác chú ý.
"Ôi, nếu như ta có thể đường đường chính chính biểu lộ tu vi tầng sáu thì lúc này đã đứng trong đám tinh anh đệ tử, có được nhiều sự đãi ngộ".
Đệ tử Linh Động kỳ cấp thấp bình thường trong môn chỉ có thể tới Trĩ Ưng Các nghe truyền dạy, còn tinh anh đệ tử được môn phái coi trọng, phái ra những tu sĩ có tu vị cao thâm để giải đáp tu luyện cho họ. Lúc tu luyện gặp nan để cũng có thể tới thỉnh giáo.
Nếu như hắn là tinh anh đệ tử, vấn đề về Linh Khống thuật này nhất định có thể nhờ tiến bối trưởng lão chỉ bảo. Song muốn lộ tu vi là hắn đã chán sống sao.
Nghĩ ngợi một lúc, Lâm Hiên lấy ra trong người một cái ngọc giản màu đỏ yêu dị, bên trong chính là pháp quyết tu ma xem qua một vài bí thuật nào đó xem có gì hỗ trợ không.
Ồ! Đột nhiên chân mày Lâm Hiên cau lại, lộ ra vẻ mừng như điên, sự tình có thể khiến hắn trở nên thất thố như vậy quả thật cũng không có nhiều.
"Thiên Ma Dịch Dung thuật!"
Thần thức của hắn dừng lại ở một công pháp phụ trợ, do một vị tiền bối sáng tạo ra ngàn năm trước.
Đây chính là một loại tiểu pháp thuật lợi dụng linh lực để thay đổi tướng mạo mà Lâm Hiên không hề xa lạ, do bổn môn cũng có Dịch Dung thuật… Di Hình thuật là các loại tương tự.
Song những loại pháp thuật này bị coi nhẹ vì chỉ cần đối phương có tu vị cao hơn một chút hoặc tương đương là có thể nhìn thấu, hiệu quả ngụy trang không cao.
Vốn chỉ tùy tiên lướt qua nhưng vừa nhìn thấy giới thiệu Thiên ma Nghĩ Dung thuật thì thần tình Lâm Hiên trở nên vô cùng cao hứng, người sáng tạo pháp thuật này quả đúng là một vị thiên tài. Lão đã thu thập loại nhiều công pháp loại dịch dung, cải tiến khuyết điểm tăng cường ưu điểm, cuối cùng tạo ra một bí thuật dịch dung vô cùng hiệu quả.
Pháp quyết này có nhiều ưu điểm, đầu tiên chỉ cần tu vi Linh Động trung kỳ là có thể tu luyện, không giống với những loại dịch dung khác phải là cao thủ Trúc Cơ kỳ mới có thể luyện. Điểm thứ hai, nếu muốn nhìn thấu Thiên ma Nghĩ Dung Thuật thì đối phương phải tu vị ít nhất phải cao hơn hai đại cảnh giới so với người dùng. Tỷ như đệ tử Linh Động kỳ thi triển ra, muốn khám phá được phải là đại cao thủ Ngưng Đan kỳ. Còn nếu cao thủ trúc cơ thi triển thì phải là lão quái Nguyên Anh trong truyền thuyết mới có thể phát hiện ra.
Ưu điểm rõ ràng song cũng khuyết điểm, trên thế gian dưa ngọt còn có cuống đắng, không có thứ gì là thập phần hoàn mỹ cả. Bí thuật này chỉ có tác dụng nhiều nhất trong một canh giờ, sau đó ít nhất phải sáu canh giờ nữa mới có thể thi triển.
Điều này tuy có bất lợi song một điều nữa mới khiến người tu luyện bí pháp này phải đau đầu. Chính là cần ăn một loại thảo dược rồi chiếu theo pháp quyết vận chuyển linh lực mới có thể dịch dung thành công.