Địa điểm của công ty bất động sản Thiên Nguyên rất bình thường, cũng chỉ đẹp hơn khu ngoại ô một chút, tòa nhà ba lầu xuất hiện trước mặt ba người Sở Vĩnh Du đã là tất cả.

“Đi thôi, liên lạc xong rồi.”

Sau khi đi vào trong đại sảnh, Đồng Ý Yên thấp thỏm bất an, dù gì đây cũng là lần đầu tiên làm chủ tịch hội đồng quản trị, hoàn toàn không có kinh nghiệm.

“Đừng căng thẳng, không có ai vừa sinh ra đã biết, tôi tin rằng cô cũng là được.”

Sau khi được Sở Vĩnh Du an ủi, dường như Đồng Ý Yên đã bình tĩnh hơn một chút.

Vào lúc này, một người đàn ông trung niên hói đầu bước lên, có vài người đi theo sau.

“Chủ tịch Đồng, hoan nghênh hoan nghênh, chúng ta vào phòng làm việc ký hợp đồng trước đi, rôi chúng tôi sẽ giới thiệu tình hình bất động sản kỹ lưỡng cho cô.”

Bắt tay, Đồng Ý Yên gật gật đầu, cố tình làm ra vẻ bình tĩnh.

“Được rồi.”


Sau lưng người đàn ông trung niên đầu hói là một nhóm phó tổng giám đốc, bây giờ trong lòng ít nhất gì cũng cảm thấy hơi thất vọng, nghĩ rằng chủ nhà mới có thể đưa Thiên Nguyên lên một tầng cao mới, kết quả lại hay rồi, vướng bận gia đình, đây là công ty chứ không phải là khu vui chơi đâu…

Trong phòng khách ở tầng ba, Sở Vĩnh Du chơi cùng với Hữu Hữu, Đồng Ý Yên lại ở trong phòng làm việc của chủ tịch, mặc dù Liên Sâm đã sắp xếp ổn thỏa hết thảy mọi thứ, nhưng hợp đồng vẫn cần cô ký.

Hai tiếng đồng hồ sau, Đồng Ý Yên đến phòng khách, dường như cô hơi kích động.

“Vào phòng làm việc của tôi đi.”

Sau khi vào phòng làm việc chủ tịch hội đồng quản trị, Đồng Ý Yên không chịu nổi nữa.

“Tôi là chủ tịch hội đồng quản trị, trời ạ, có cảm giác như nằm mơ vậy.”

Hữu Hữu nhìn với vẻ tò mò, thế thì chơi chơi thôi, Sở Vĩnh Du lại làm ra vẻ siết chặt hai tay.

“Chúc mừng chúc mừng, thế thì anh cũng được xem là người của chủ tịch hội đồng quản trị rồi.”

Nghe thấy thế, Đồng Ý Yên thở dài.

“Anh đừng nói như thế, mặc dù tôi vẫn còn chưa tha thứ hẳn cho anh, nhưng sau này biểu hiện của anh đều lọt vào trong mắt tôi, anh thật lòng đối xử tốt với tôi, với Hữu Hữu, đừng xoắn xuýt cái danh ở rể nữa.”

Sở Vĩnh Du ngẩn người, Đồng Ý Yên hiểu nhầm ý của anh rồi, người của em là gọi vợ của mình, mình nói như thế lại…

“Nhưng tình hình của công ty bất động sản Thiên Nguyên rất kém, từ lúc thành lập cho đến nay, chỉ mới khai thác được một khu chung cư thì không nói, chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, xem ra tôi cần phải quy hoạch lại đàng hoàng.”

Vào lúc này, một người đàn ông đi vào trong, khiến cho Sở Vĩnh Du cảm thấy hơi khó chịu trong chớp mắt, không biết đường gõ cửa à? Chẳng có chút lịch sự nào sao? Nhìn từ chi tiết nhỏ, những người ấy không hề xem chủ tịch hội đồng quản trị như Đồng Ý Yên ra gì.

“Chủ tịch, xảy ra vấn đề rồi, ban nãy có mấy thương nghiệp hợp tác gọi điện cho chúng ta, nói là muốn chấm dứt hợp tác với bất động sản Thiên Nguyên, nếu là như thế thì khu chung cư chúng ta mới quy hoạch sẽ gặp rất nhiều phiền phức, bây giờ chúng ta chỉ cần đợi có đủ tiền vốn là bắt đầu khởi động rồi.”

Người đàn ông trung niên này là phó tổng giám đốc, tên là Lưu Sam, cũng được xem như là phó tổng giám đốc làm việc lâu năm nhất ở đây.

“Ngưng hợp tác? Chẳng đưa ra lý do nào à?”

Lưu Sam đưa mắt nhìn đi chỗ khác rồi mới lên tiếng.


“Có, bọn họ nói là…nói là đổi chủ tịch hội đồng quản trị mà không thông báo với bọn họ, quan trọng nhất là trên hợp đồng có điều khoản này, nhưng thường thì chẳng có ai quan tâm, nào ngờ…”

Trong lúc nhất thời, Đồng Ý Yên sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, vừa mới nhậm chức mà đã xảy ra vấn đề lớn như thế này rồi? Khu chung cư mới vừa được giới thiệu cặn kẽ trong buổi họp quản lý cao cấp, đây là một vụ cược của Thiên Nguyên, mặc dù không nằm trong nội thành, thế nhưng cũng không còn thời gian nữa, khó khăn lắm mới lấy được miếng đất ấy, dự án sắp sửa khởi động thì bên phía nhà đầu tư lại xảy ra vấn đề?

“Bọn họ không làm thì còn có người khác mà.”

Đồng Ý Yên vừa mới nói dứt lời, Lưu Sam lắc lắc đầu, đồng thời cảm thấy rất cạn lời trước chủ tịch mới này.

“Chủ tịch, không phải thế đâu, có rất nhiều quy định bất thành văn, bây giờ cô còn chưa hiểu, nếu như chúng tôi thật sự làm như thế thì sau này sẽ khó lòng bước tiếp trong ngành bất động sản ở Thành phố Ninh. Việc gấp trước mắt chính là những nhà đầu tư ấy.”

Đồng Ý Yên hít sâu một hơi, cô đanh giọng mà nói.

“Tôi biết rồi, để tôi giải quyết chuyện này.”

Sau khi Lưu Sam rời khỏi phòng, bước vào trong phòng làm việc của mình, mấy phó tổng giám đốc khác đều có mặt ở đó.

“Sao rồi Lưu tổng? Chủ tịch muốn giải quyết như thế nào?”

Lưu Sam lắc lắc đầu, nhún nhún vai.

“Sao tôi biết được? Từ ánh mắt là có thể nhận ra chủ tịch trẻ tuổi của chúng ta hoang mang rồi.”

Một người trong số cảm thán.

“Ôi, xem ra lần trước có vài công ty săn người đến tìm tôi, xem ra tôi nên cân nhắc thêm, vốn dĩ còn trông mong có thể dựa vào hạng mục của Thiên Nguyên để lật ngược ván cờ, thật không ngờ.”

Vừa mới mở miệng, những người khác lập tức phụ họa.

“Chẳng phải thế hay sao? Chủ tịch mới trẻ tuổi như vậy, thật sự không trông mong gì ở cô ấy được.”

“Vấn đề quan trọng nhất là đột nhiên những nhà đầu tư này đều ngừng hợp tác, tôi thấy ấy à, chắc chắn là chủ tịch đã đắc tội với bọn rồi nên bọn họ mới muốn phá đám, liên lụy với bất động sản Thiên Nguyên của chúng ta, chứ bằng không đúng là trăm năm khó gặp chuyện như thế này, nguyên nhân đổi chủ tịch chó má gì đó, chẳng khác nào dỗ con nít.”

Cho dù một người có trẻ hơn nữa cũng gần bốn mươi tuổi, tổng giám tài vụ của bất động sản Thiên Nguyên cười lạnh.


“Các người đều biết em trai của tôi làm gì chứ, bởi thế tôi đã điều tra rõ ràng thông tin liên quan đến chủ tịch mới rồi. Đồng Ý Yên, là con gái cả của con trai thứ ba Đồng Thế Tân nhà họ Đồng, trước kia không có gì cả, chồng Sở Vĩnh Du của cô ta là một thằng ở rể, nhập ngữ bốn năm năm rồi trở về, từng cứu mạng của ông lớn trong ngành thực phẩm, lần thu mua này do Liên Sâm bỏ vốn ra, chắc mọi người đều biết rồi chứ.”

Lưu Sam kinh ngạc.

“Tin tức của cậu nhanh nhạy nhất, sao hả? Điều tra ra chủ tịch đắc tội với ai chưa?”

“Ha ha, nhà họ Đồng à, các người còn không nghĩ ra hả? Chẳng phải công ty bất động sản Hoa Phong là của nhà họ Đồng sao, Đồng Ý Yên và ông nội của cô ta xích mích với nhau, tôi ngờ rằng lần này bất động sản Hoa Phong đã ra tay, chứ bằng không chẳng thể nào có hiệu quả nhanh như thế được, các vị, hay là chuẩn bị kế hoạch khác đi.”

Trong phòng làm việc của chủ tịch, Đồng Ý Yên đi qua đi lại, Sở Vĩnh Du cảm thấy hết sức bất đắc dĩ.

“Vợ à, chẳng phải là chuyện gì lớn lao, em đừng căng thẳng như thế.”

Đồng Ý Yên đột ngột ngừng lại, cô nhìn Sở Vĩnh Du, cảm thấy hơi ngài ngại.

“Anh có thể nhờ ông chủ Liên liên hệ với mấy thương nghiệp hợp tác ấy không, tôi muốn thuyết phục bọn họ.”

Sở Vĩnh Du do dự một lúc, thấy vợ mình hăng hái như vậy, Sở Vĩnh Du không muốn đả kích, chỉ có thể gật gật đầu.”

“Được rồi, nhưng mà vợ à, tôi muốn đi cùng với em, với lại nếu như em không thuyết phục được bọn họ thì em cho dù tôi nói gì, em cũng đừng ngăn cản, được không?”

Mặc dù không hiểu câu nói của Sở Vĩnh Du có ý gì, thế nhưng Đồng Ý Yên vẫn đồng ý với anh.

“Sao em cứ cảm thấy có người đang gây rối nhỉ, chứ bằng không tại sao mấy nhà đầu tư ấy đều ngưng đột ngột, cứ như đã thương lượng trước với nhau vậy.”

Sở Vĩnh Du ôm mặt, chắc chắn vì tại cả nhà Đồng Tinh Minh, vợ mình phản ứng chậm thật…