Trời bắt đầu tối dần, Lâm Lôi vẫn ẩn tàng tại bờ tường bên ngoài đình viện. Lúc này hắn cũng vẫn chưa có cách tiếp cận thần bí lão giả
"Nghe bọn chúng nói chuyện tại tửu quán, Quang Minh giáo đình để bắt được người này cũng chết không ít người, "Lâm Lôi nhíu mày suy tư: "Như vậy lão này thực lực ít nhất cũng là cửu cấp cường giả."
Nhưng mà không phải là Thánh vực, Thánh vực dù yếu nhưng nếu đối phó với phần đông cửu cấp vẫn có thể đào thoát, khó mà lưu lại được.
Lâm Lôi mặc dù không rõ thực lực của thần bí lão giả, nhưng có thể biết đựơc lão giả này có thể đối phó với cửu cấp cường giả.
"Quang Minh giáo đình đối với việc này phải trả giá như vậy, lão giả này khẳng định là rất trọng yếu. Ta phải phá hỏng kế hoặc của chúng mới được." Lâm Lôi hàn quang trong mắt loé ra: "Có điều giết sáu gã cửu cấp không để bọn chúng rời khỏi Xích Nhĩ quận thành quả có chút khó khăn."
Hắn hiện giờ ở tại Xích Nhĩ quận thành, tự nhiên không muốn mình bị bại lộ hành tung. Phải ra tay giết hết toàn bộ sáu gã cửu cấp.
"Ta, Bối Bối cùng Hắc Lỗ giết ba gã cửu cấp mười phần nắm chắc nhưng đối phó với sáu người thì quả có chút cân não, tốt nhất hay là khiến lão giả kia xuất thủ, cơ hôi sẽ lớn hơn."
Lâm Lôi đối với Cấm ma thủ khảo vốn biết rõ, Cấm ma thủ khảo này ẩn chứa cấm chú ma pháp trận, nhưng vật liệu cấu thành chỉ tương đối tốt, dù Cấm ma thủ khảo có ẩn chứa ma pháp kỳ lạ nhưng để phá hư nó thì Lâm Lôi rất chắc chắn.
Hắn không vội vã, tức thì hướng ra ngoại thành mệnh lệnh cho Hắc Lỗ tới.
Nhân loại cùng ma thú thu phục được có thể dùng linh hồn liên lạc. Chủ nhân và ma thú Tinh thần lực càng mạnh thì càng có thể trong phạm vi lớn dùng linh hồn truyền âm.
Như Lâm Lôi cùng Bối Bối có thể truyền âm tới mấy trăm dặm, các quý tộc dùng Linh hồn khế ước với ma thú nhị cấp, tam cấp thì e rằng chỉ truyền âm được có vài trăm thước mà thôi.
Chủ yếu dựa vào Tinh thần lực, Lâm Lôi và Hắc Lỗ có thể truyền âm được cách mấy trăm dặm. Tuy nhiên ở khoảng cách xa quá thì không thể truyền âm, chỉ có thể miễn cưỡng cảm thấy phương vị của nhau.
oOo
Bóng đêm phủ xuống, giờ phút này đã là gần nửa đêm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mặc trang phục chiến sĩ màu đen, Lâm Lôi cùng với Bối Bối, Hắc Lỗ cũng đồng dạng đen nhánh, lẳng lặng ở tường ngoài chờ cơ hội.
"Bối Bối, Hắc Lỗ, các ngươi ở lại đây, chờ ta truyền âm rồi động thủ." Lâm Lôi phân phó, Hắc văn vân báo cùng Bối Bối đều gật đầu.
Lâm Lôi lúc này trên hắc sắc y phục đều hiện ra hắc sắc lân phiến, trán và lưng đều nhô ra hắc sắc tiêm thứ, long vĩ cũng phá y phục xuất ra. Đồng tử hiện tại băng lãnh, ám kim sắc không có một tia cảm tình.
"Nhớ kỹ, ở đây đợi lệnh của ta." Lâm Lôi dặn dò lại, sau đó điểm chân phi vào đình viện, tựa như u linh trong đêm.
Sau khi lĩnh ngộ 'Thế', Lâm Lôi di chuyển hoàn toàn có thể không phát ra tiếng động.
Bên trong đình viện kiến trúc có ba tầng, còn có ba gian phòng, thần bí lão giả nhất định là bị giam giữ tại trung tâm ba gian phòng. Bên ngoài còn có hai gã hắc bào nam tử canh gác.
Lâm Lôi ở đằng sau hòn giả sơn lặng lẽ chờ cơ hội.
"Ta không tin các người không buông lỏng một khắc nào." Hắn mười phần kiên nhẫn.
Mà giờ đây hai gã bắt đầu đàm luận.
- Đại ca, xong nhiệm vụ này ta có thể nghỉ ngơi một thời gian, hai năm qua ta đã không dám có lúc nào buông lỏng rồi - Một gã hắc bào nam tử than vãn.
- Ừ, lúc này đây Khổ tu giả cửu cấp chết hai người, cửu cấp đặc sứ cũng chết ba. Chúng ta mười người xuất thủ, hơn nữa lại còn có sử dụng độc dựơc mà lại chết năm, lão giả này thực biến thái.
Bọn chúng một đám người đuổi giết một thần bí lão giả, tin tức về lão giả xuất hiện, Quang Minh giáo đình liền phái bọn chúng xuất thủ. Xuyên qua Áo Bố Lai Ân đế quốc, trải qua Hỗn loạn chi lĩnh 48 công quốc, tiến vào Cực đông đại thảo nguyên cùng với lão giả này chém giết, cuối cùng tại một công quốc ở Hỗn loạn chi lĩnh mới có thể bắt được. Để bắt được lão hy sinh nhiều cũng đáng.
Trên đường trở về bọn chúng cũng hết sức cẩn thận, e ngại cường giả ở Áo Bố Lai Ân đế quốc phát hiện, nhưng hiện giờ cũng đã đi qua hơn nửa lộ trình, lộ trình sau này đều là tiểu quận thành, không có cường giả nên cũng không có mấy nguy hiểm, tự nhiên đám người Lan Phổ Sâm có chút buông lỏng.
- Đại ca, ngươi ở đây trông coi, ta đi nhà xí một chút sẽ nhanh quay lại - Hắc bào nam tử nói.
Gã kia cười: "Ngươi thực xấu xa, thôi đi nhanh đi ta còn đi." Bọn chúng có chút lơi lỏng nhưng vẫn không dám lơ là cả hai đều dời vị trí. Dù sao nếu lão giả này thoát được thì bọn chúng sẽ phải chịu tội rất lớn.
Sau hòn giả sơn, Lâm Lôi thấy một gã rời đi trong lòng lập tức kinh khởi: "Giết chết một gã là mười phần nắm chắc ... Nhưng làm sao để hắn không kịp lên tiếng nhỉ."
Hắn nheo mắt lại, đồng thời niệm ma pháp chú ngữ - Ma pháp phụ trợ 'Cực Tốc'.
oOo
Khoa Tát Đặc Tư đứng trước cửa phòng, chung quanh cảm thấy có chút hãi hồ, tại quận thành này y là một cửu cấp cường giả, hoàn toàn là có mười phần tự tin.
Đột nhiên khoé mắt y cảm giác thấy một đạo hắc quang loé lên.
"Cái gì vây?" Khoa Tát Đặc Tư lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một thanh hắc sắc cự kiếm hướng tới phía mình, thanh hắc sắc cự kiếm này mang theo sự áp bức không gian chung quanh. Cả không gian hoàn toàn ngưng kết.
Hoàn toàn bị phong toả, Khoa Tát Đặc Tư muốn hét lớn lên, nhưng cổ họng y lại không thể phát ra được âm thanh, cho dù có phát ra được thì cũng không thể xuyên thấu được không gian đã bị phong toả này.
Khoa Tát Đặc Tư trợn tròn mắt, Quang Minh đấu khí tràn ngập quyền đầu trực tiếp hướng tới thanh cự kiếm này.
"Ầm."
Cự kiếm vừa đâm tới bàn tay Khoa Tát Đặc Tư, lúc này y cảm giác được như có vô tận hồng thủy đánh tới không thể áp chế đươc.
"Phập."
Cánh tay y lập tức nát ra như bùn, lòi cả xương ra ngoài.
Rồi sau đó Hắc Ngọc trọng kiếm tiếp tục đánh vào ngực Khoa Tát Đặc Tư, y chỉ cảm thấy trong ngực có chấn động, phảng phất dường như có âm thanh vỡ vụn rồi sau đó không còn biết gì nữa.
Chỉ trong thoáng chốc đối phương đã chết. Dù sao cũng chẳng thể khác được, Lâm Lôi sau khi biến thân đã đạt tới đỉnh phong cửu cấp, trong tay lại có Hắc Ngọc trọng kiếm đồng thời cảnh giới 'Thế' đã đạt tới thượng đỉnh, hai người hoàn toàn không đồng cấp bậc.
"Chạy mau." Lâm Lôi lập tức mở cửa phòng, cửa phòng vừa mở thì đã thấy một lão già râu tóc bạc trắng, đôi lông mi dài trắng như cước rủ xuống, thân hình gầy gòm ngồi trên sàn. Thấy có người đến lão giả tuỳ ý mở mắt, đồng thời gắt: "Các ngươi lại đến ..."
Nhìn thấy Lâm Lôi, lão giả dừng ánh mắt, bộ dạng Long huyết chiến sĩ của Lâm Lôi khiến lão mở to mắt chằm chằm nhìn, thấp giọng dò hỏi:
- Ngươi là người của vị diện Long nhân à?
- Long nhân? - Lâm Lôi ngẩn ra.
Chẳng lẽ còn có vị diện Long nhân khác thường nữa sao, không phải bộ dạng mình rất giống sao?
- Ngươi tới đây làm gì? - Lão giả lại khẽ hỏi.
- Cứu ngươi - Lâm Lôi cầm Hắc Ngọc trọng kiếm - Giơ tay ngươi ra để ta phá Cấm ma thủ khảo.
Tuy vẫn nghi hoặc thân phận Lâm Lôi nhưng lão giả vẫn thành thực giơ tay ra. Lâm Lôi nhìn thấy Cấm ma thủ khảo, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay huy phách chém tới.
Cử trọng nhược khinh - Bôn lôi.
Hắc Ngọc trọng kiếm tựa như lạc diệp phiêu nhiên hạ xuống Cấm ma thủ khảo. Chỉ nghe "Phập" một tiếng tại vị trí giữa của Cấm ma thủ khảo lập tức xuất hiện vết nứt.
Lão giả chỉ cần khẽ động một cái lập tức Cấm ma thủ khảo đã chia làm hai nửa.
- Ta không cần ngươi cứu nên cũng không có nợ ân tình này của ngươi. Lão giả đứng lên, sắc mặt tái nhợt nhìn về Lâm Lôi lạnh lùng nói.
Lâm Lôi liếc mắt nhìn lão, ám kim sắc đồng tử cũng không khiến lão giả e ngại.
- Ngươi cùng với Quang Minh giáo đình có cừu oán phải không? Lâm Lôi thấp giọng hỏi.
Hai người nói chuyên đều rất khẽ khàng, bọn Lan Phổ Sâm căn bản không thể phát hiện được.
- Cừu oán? Ta và bọn chúng phải đến khi có kẻ chết mới thôi. Lão giả này ngang nhiên đáp.
- Thế là đựơc - Lâm Lôi lạnh nhạt nói - Dù ta không biết thân phận của ngươi, nhưng ta phải nói là tối nay bọn người của Quang Minh giáo đình không thể thoát, ta không muốn bại lộ thân phận.
- Thân phận của ngươi - Lão giả nghi hoặc - Ngươi đến từ vị diện Long nhân, chẳng lẽ là Long nhân trong chí cao vị diện Địa Ngục?
Lâm Lôi liếc mắt nhìn lão: "Không phải"
Lão giả nở nụ cười tà dị:
- Ta tự giới thiệu ta là Tái Tư Lặc - cửu cấp Vong linh ma đạo sư, còn ngươi?
Lâm Lôi cảm thấy kinh sợ, là một ma pháp sư hắn đương nhiên rõ, còn được Đức Lâm Kha Ốc Đặc giảng giải qua ... vô luận Địa, Thủy, Hoả, Phong, Lôi điện, Quang Minh, Hắc Ám bảy hệ uy lực đều không bằng ba loại ma pháp.
Ba loại ma pháp này, trong đó Quang Minh giáo hoàng am hiểu 'Đại Dự Ngôn Thuật', còn người mạnh nhất trong truyền thuyết Ngọc Lan đế quốc - Đại Tế Ti tu luyện 'Sanh Mệnh Ma Pháp'. Cuối cùng là một loại ma pháp cực kỳ thưa thớt ngừơi tu luyện, đó là 'Vong Linh Ma Pháp". Trên Ngọc Lan đại lục, số người tu luyện ba loại ma pháp này cực kỳ hiếm hoi.
Lúc trước Lâm Lôi phát hiện Hoắc Nhĩ Mặc đánh lén mình, bởi vì đối phương dùng độc khí nên hắn mới hỏi đối phương có phải là Vong linh ma pháp sư hay không không. Nếu đúng là vậy ... Lâm Lôi khó xuống tay.
Dù sao! Tứ đại chí cao vị diện do tứ đại chí cao Thần sáng tạo ra. Tứ đại chí cao thần phân biệt là: Vận Mệnh chí cao thần, sinh Mệnh chí cao thần, Tử Vong chí cao thần và Huỷ Diệt chí cao thần.
Trong đó Vận Mệnh chí cao thần hạ truyền 'Đại Dự Ngôn Thuật', mà Sinh Mệnh chí cao thần hạ truyền 'Sinh Mệnh Ma Pháp', Tử Vong chí cao thần hạ truyền 'Vong Linh Ma Pháp'.
Bởi vì chân tránh hạ truyền của tứ đại chí cao thần mà ba loại ma pháp này có uy lực kinh người. Mà Huỷ Diệt chí cao thần không hề hạ truyền ma pháp, tín ngưỡng của Huỷ Diệt chí cao thần là tín ngưỡng Vũ lực của bản thân.
Tỷ như Vũ Thần Áo Bố Lai Ân tín ngưỡng chính là Huỷ Diệt chí cao thần.
- Vong linh đại ma đạo? - Lâm Lôi lộ vẻ kinh ngạc
- Còn ngươi? - Tái Tư Lặc hướng về Lâm Lôi.
- Ta không cần ngươi nói cho ta biết, nên ta cũng không cần phải nói cho ngươi. Lâm Lôi đạm mạc, Vong linh đại ma đạo này nhất thời không nói gì.
Đúng lúc này nam tử từ nhà xí trở lại.
- Đại ca, ngươi ở đâu. Không thấy người ở bên ngoài canh phòng, sắc mặt y biến đổi lập tức gầm lên.
Canh giữ Vong linh đại ma đạo này là nhiệm vụ rất trọng yếu, đại ca y không ở lại canh giữ, bảo sao y lại không tức giận cho được cơ chứ?