Ngày hôm sau,
Bạch Lan Hương chạy nhanh nhất có thể để kịp chuyến xe bus tới trường, cô nghĩ tới chuyện sáng nay đã muốn được chửi thề.

Nuốt đắng cay trong lòng hắn cư nhiên ghen tuông vớ vẩn bắt cô phải tự sức mà tới trường cũng may cô xuất thân ở vùng nông thôn chạy nhanh.

Đứng trước cửa xe bus cô thở hổn hển hai chân mỏi nhừ, mồ hôi trên chán chảy
" Tên khốn...!đáng ghét đừng tưởng tôi sẽ chịu thua" Bạch Lan Hương nắm chặt tay cầm trên xe ánh mắt đầy lửa giận.

Trên xe bus đã đông người, người người chen chân vào chỗ đứng, cô cũng không ngoại lệ.

Sáng ngày ra trước khi tới trường nhờ hắn cô phải chạy thể dục buổi sáng quá sức, hai chân đau mỏi cô vẫn cố gắng đứng thẳng.

Sờ sờ vào chiếc bụng trống rỗng đói meo còn chưa kịp nạp năng lượng cho nó, đã định bụng đến canteen trường nhưng có lẽ sẽ không kịp nữa.

Ting
" Chị hai chiều nay có thể đến trường gặp thầy em một chút được không?" Dòng tin nhắn hiện rõ trên màn hình khóa điện thoại, người gửi từ em gái Lan Thanh.

Cô nhắn lại một tin nhưng chỉ nhận được một tin như ban đầu, nghĩ lại cô thấy tò mò rốt cục con bé này định làm gì đây.

Trước cái nết làm nũng, năn nỉ của Lan Thanh cô đồng ý giúp.


Chiếc xe bus dừng lại,
Dòng người ồ ạt ra khỏi,
Cô cầm chiếc túi đút điện thoại vào trong, bước nhanh ra khỏi xe,
...!
Trưa tại canteen trường Đại học X,
" A...!mình đói chết mất" Cô ôm bụng nhỏ, suốt buổi sáng nhịn ăn bây giờ cả người như rã rời,
Cô với Yên Yên xuống canteen chọn một chỗ phù hợp,
" Ngồi đó đi mình lấy cho" Yên Yên đi mất,
Năm phút sau Yên Yên quay lại trên tay cầm hai khay thức ăn đến chỗ bàn đặt lên,
" Bao nhiêu vậy mình trả?" Cô nhận đồ ăn, giở chiếc ví
" Nhỏ này...!ăn đi bữa sau cậu mua lại" Yên Yên khẽ cười,
Cô biết Yên Yên cũng khống khá hơn mình là chút nào chỉ tạm gật đầu,
Cạch
Tần Phong đặt khay thức ăn của mình xuống bàn cô, mặt mỉm cười nói
" Hai cậu tớ ngồi đây không sao chứ?"
" Ngồi đi ngồi đi" Cô nhai thức ăn trong miệng đáp,
Chính là cậu thanh niên này là người tặng cô chiếc vòng tay ngọc đó, cô còn suy nghĩ đến có phải tại cậu ấy nên hắn mới ghen rồi cho cô tự đi tới trường không.

Nghĩ đến đó cô lập tức xóa bỏ ngay không thể đổ oan cho người ta được, cũng vì tại hắn thôi.

Hắn ghen á? Không thể chắc cô lại suy nghĩ nhiều rồi.

Tên ác ma đó chỉ thích cơ thể của cô thôi không có cái cảm giác kia được nói hắn ghen chắc có lẽ cô điên rồi.

Rồi tại sao lại như vậy hắn không ghen thì cớ gì cho cô chạy bộ tới trường.

A! biết rồi hắn là tên ác ma nên mới như vậy.

Cô chiến đấu tư tưởng một mình còn không để ý đến hai người kia đang nhìn vào cô khó hiểu.

" Này...!cậu ổn chứ?" Yên Yên lay nhẹ cánh tay,
" Không sao...!haha" Cô cười ngượng ngùng,
Ba người họ nói chuyện được một lúc thì hết giờ nghỉ, cô lấy lại tinh thần vào học tiếp.


...!
Thời gian chỉ điểm đúng sáu giờ chiều,
Bạch Lan Hương ngồi trong văn phòng cùng em gái đang chờ thầy của Lan Thanh đến,
Đây là Bạch Lan Thanh đã gây ra chuyện gì rồi mới gọi cô đến gặp thầy giáo nói chuyện,
Thầy giáo của Lan Thanh bước vào văn phòng, ông đẩy gọng kính tay đặt xấp giáo án xuống bàn
" Em Bạch Lan Thanh đây là..." Thầy giáo nhìn cô,
" Là chị gái em ạ"
" Rồi mời em ra ngoài đứng để tôi trao đổi với chị em" Thầy giáo nghiêm giọng,
Bạch Lan Thanh ra khỏi phòng tay nắm cánh cửa đóng lại, tâm trạng lo lắng
Lan Thanh không dám gọi cho ba mẹ đến gặp thầy giáo sợ rằng khi về nhà lại bị ăn đòn cái tội...!
Bên trong văn phòng, thầy chủ nhiệm trao đổi với cô,
" Tôi không biết là chuyện như nào nhưng ngày hôm qua tôi bắt gặp được em Lan Thanh vào quán bar phục vụ, em ấy còn chưa đủ tuổi lại ra vào nơi như vậy"
Nghe xong cô còn không tin được có phải mình nghe rõ không, em gái cô là đứa trẻ ngoan rất nghe lời không thể
" Liệu thầy có nhầm lẫn gì với ai khác không chứ nó..."
" Tôi đã chụp lại...!đây cô xem" Thầy vẫn xác thực người hôm qua gặp chính là Lan Thanh học sinh của mình,
Bức hình rõ mồn một hiện trên màn hình,
Cánh cửa mở ra,
Lan Thanh đã chuẩn bị hết dũng khí để đối diện nhưng trong lòng vẫn còn căng thẳng,
" Em nói rõ chuyện đó ra sao"
" Em vào đó để kiếm chút tiền giúp ba mẹ...!em không làm gì ngoài phục vụ nước uống.

Chị hai đừng nói với ba mẹ lần sau em không dám..." Lan Thanh thành thật chỉ mong được chị hai khoan hồng.

Bạch Lan Hương búng vào trán em gái như một hình phạt tạm nhẹ nhàng đáp,
" Em có biết mấy nơi như thế..." Cô ngừng lại, mấy nơi bẩn thỉu của đám người đàn ông đó không phải lại rất giống hoàn cảnh của cô sao?

Cô và hắn gặp nhau ở quán bar cũng vào ngày hôm đó cô đã biết rằng mấy nơi như vậy thật sự nguy hiểm.

Huống gì em gái cô mới là vị thành niên nhỡ như xảy ra chuyện xấu sẽ thế nào đây?
" Em từ nay trở đi đi cấm bước chân vào đó thiếu tiền bảo chị cho cầm mà đóng học" Cô thương em gái, đặt vào trong tay một xấp tiền
Bạch Lan Thanh muốn đưa lại nhưng chị hai đe nếu không nhận sẽ nói việc này cho ba mẹ,
Chính Lan Thanh cũng không biết sao chị hai có nhiều tiền cho mình đóng học phí, có hỏi thì chị chỉ bảo làm một công việc bình thường.


Diệp Hàn Thanh ✨
Sao end rùi tác giả ơi????

1
20/03
éi quin
Ủa sao end r ????


1
20/03.