*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Mộc nhĩ, bông điên điển, ớt xanh, trứng gà, thịt nạc. Sau đó thêm vài con tôm cắt nhỏ, hầm với nhiều gia vị kết hợp lại đúng là rất hoàn mỹ. Kết hợp với dưa leo trồng trong vườn, một buổi ăn nhẹ nhàng khoan khoái mặn nhạt đầy đủ.

Mặc dù đơn giản, nhưng hương vị cũng tuyệt đối không thể kém.

Sau khi ăn xong cơm trưa, hắn tiếp tục nghiên cứu cách làm nước đào. Qua vài lần phối trộn, hắn phát hiện tỉ lệ hai phần ba nước đào kết hợp với nước giếng chính là ngon nhất. Đồng thời hắn cũng cho Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân nếm thử một chút, các cô cũng cảm thấy hương vị ở tỉ lệ này là tốt nhất.

Ngọt, mùi thơm của đào không hề kém đi, thế nhưng cũng không ngọt đến phát ngán như trước. Hơn nữa kết hợp với nước giếng đặc biệt, khiến người uống có cảm giác nhẹ nhàng mà khoan khoái. Uống loại thức uống này vào, cảm giác giống như trời đang nóng mà uống được một bình nước đá lạnh. Mặc dù cũng không nên làm như vậy, bởi vì đối với cơ thể là không tốt, nhưng mà thật sự rất là sảng khoái.

Cái cảm giác tế bào khắp toàn thân đều được tẩy rửa qua một lần, có cảm giác như được sống lại, đúng là khiến cho người ta thực sự thoải mái.


Xác định được công thức điều chế, Cổ Dục cũng chuẩn bị bắt đầu điều chế số lượng lớn. Thế nhưng hắn lập tức phát hiện trong nhà của mình hoàn toàn không có thứ gì dùng để chứa loại nước này, việc này đúng là có chút phiền toái.

Cũng may bây giờ internet rất phát đạt, Cổ Dục ở trên mạng tra tìm một chút. Hắn lập tức tìm được ở lân cận có một xưởng gia công chai lọ thủy tinh, thế là buổi chiều hắn lập tức chạy tới nơi này.

Cái xưởng gia công chai lọ thủy tinh này đúng là không tệ, rất tiêu chuẩn. Hơn nữa thông qua nhiệt độ cao còn có thể trực tiếp sát khuẩn, mua về lập tức dùng được ngay. Quan trọng nhất là giá cả không mắc chút nào, 7 tệ cho một cái chai 500ml. Cổ Dục không nói hai lời liền đặt trước 200 cái, cộng thêm nắp đậy cho nó.

Đem những vật này xếp lên xe, sau khi về đến nhà Cổ Dục liền bắt đầu điều chế nước đào. Không thể không nói, Cổ Dục điều chế những thứ này rất nhanh.

Bởi vì sức khỏe hắn tốt, mấy quả đào kia hắn dùng sức bóp vài cái là nước đào bên trong đều chảy ra hết. Vốn dĩ loại đào này cơm bên trong không có, chỉ cần pha thêm nước giếng, khuấy đều lên là có thể cho vào chai.

Mất một buổi chiều, Cổ Dục đã xử lý xong toàn bộ số đào nước, tất cả 200 chai nước đều đấy ắp. Thế nhưng sau khi điều chế xong những thứ này, Cổ Dục lại có chút đắn đo, bởi vì những thứ này hắn không biết nên chứa ở đâu, kiếm chỗ chứa chính là một chuyện khá phiền phức.

“Không biết có thể bỏ vào không gian bí mật được không?” Nhìn mấy cái chai trước mặt, Cổ Dục nhỏ giọng lẩm bẩm một câu. Dựa theo ý niệm thu vào của hắn, qua một giây… mấy cái chai trước mặt thật sự biến mất, nó lập tức xuất hiện trong không gian bể nước bí mật…

“Chẳng lẽ nước giếng tiến hóa, không gian bể nước bí mật này cũng tiến hóa theo?” nhìn xem mấy chai nước đang chậm rãi chìm vào đáy nước, Cổ Dục hiếu kỳ thầm nói trong lòng.

Thế nhưng sau khi hắn thử một chút, các loại đồ vật gì khác đều không thể thu vào. Mặc kệ là muỗng, nồi, hay bất cứ cái gì đều không thể thu vào bên trong.


“Chắc có lẽ là do nước giếng ở bên trong.” nhìn xem mấy cái chai đã chìm trong đáy nước, Cổ Dục nhỏ giọng lẩm bẩm.

Nếu đã là như vậy, sau này hắn có thể thao tác với không gian càng nhiều hơn. Hắn có thể sử dụng không gian này đựng được rất nhiều chai nước, như vậy thì sau này dù có đi ra ngoài thì cũng có nước giếng để dùng.

Hơn nữa chính là, mấy chai nước đào hiện tại coi như là có chỗ để chứa rồi.

“Cái gì đây? Chú em muốn đổi sang bán quả đào à?”

Một tràng cười vui vẻ vang lên, Khổng Hạo Văn mặt béo ú xuất hiện trước cửa nhà Cổ Dục. Khi hắn thấy trên mặt đất cạnh Cổ Dục đang có một đống quả đào, hắn không khỏi nghi hoặc hỏi.

Hôm qua Cổ Dục đem 100 kg đào toàn bộ điều chế thành nước đào, hắn xuất hiện trạng thái muốn dừng mà không được. Bởi vì loại nước đào này uống quá ngon.

Thế nhưng làm xong tất cả chỉ mới được có 200 chai nước đào mà thôi, mỗi lần uống là mỗi lần ít đi. Cho nên hôm nay sau khi suy nghĩ xong Cổ Dục lập tức gọi điện cho Cổ Tấn, để xin số điện thoại của lão lái buôn trái cây, sau đó đem hết thảy 3,000 kg quả đào còn lại cũng mua hết.


Mặc dù Cổ Dục dùng hơn 500 ngàn tệ để mua đào, nhưng mà hắn cũng không quá để ý việc này. Thức uống ngon mới là điều quan trọng, không cần để ý số tiền này. Sáng sớm hôm nay sau khi câu cá xong, thì cũng vừa đúng lúc lão lái buôn đem đào tới. Cái xưởng chế tạo chai lọ thủy tinh cũng đưa hơn 6,000 chai thủy tinh đến nhà hắn. Do đó, Cổ Dục bắt đầu bắt tay vào điều chế nước đào.

Đương nhiên, hắn chỉ phụ trách việc ép đào ra nước, còn việc nấu nước thì Lý Vân Vân phụ trách. Còn có Lý Vân Vân thì phụ trách đổ nước vào bình khi nước đào được nấu xong.

Thế nhưng vừa điều chế được một hồi, Khổng Hạo Văn tự nhiên xông ra.

“Cũng đúng lúc, anh đã đến thì giúp tôi một tay đi!” nhìn thấy dáng vẻ của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục khẽ cười rồi chỉ vào bên cạnh cái chậu đang ngâm quả đào bên trong, rồi nói với Khổng Hạo Văn.