“À, Hứa tổng! Có chuyện gì không?” Cổ Dục liền nở nụ cười, khi nghe được Cổ Tấn nói như vậy.Nếu như hắn chưa ăn qua cá, vậy thì Cổ Dục còn có chút lo lắng.

Nhưng mà hiện tại hắn đã dùng qua con cá kia, vậy thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì với con cá kia.

Xác suất đối phương chính là khách hàng quay lại cao hơn việc đến sinh sự là rất nhiều.“Chính là như vậy cậu Cổ, tôi làm phiền Cổ Tấn dẫn đến tìm cậu là vì muốn cùng cậu hợp tác bán cá.” Nhìn thấy ánh mắt Cổ Dục nhìn mình, vị Hứa tổng này cũng mỉm cười rồi lập tức thẳng thắng nói.Nghe được Hứa tổng nói như vậy, Cổ Dục cùng Cổ Tấn đều có một chút sửng sốt.Cổ Tấn là đang suy nghĩ, cái người Hứa tổng này có phải là não có vấn đề hay không.

Hai con cá đắt tiền như vậy, bản thân bị lừa còn chưa đủ.

Đã vậy còn muốn cho người khác cũng bị lừa? Đây có phải là thích bị ngược hay không? Hay là hắn cảm thấy cái phương thức lừa gạt này, so với làm ăn chân chính thì kiếm tiền nhanh hơn?Đến cả Cổ Dục cũng sửng sốt một hồi, hắn không nghĩ tới đối phương quyết định nhanh như vậy.

Chỉ mới ăn qua hai con cá, lập tức liền đến tìm mình để làm ăn?“À! Trước tiên mời vào nhà rồi nói.” Mặc dù có rất nhiều bí mật, nhưng Cổ Dục cũng không thể ngăn người ta muốn đến làm ăn với mình ở bên ngoài.

Vì thế, hắn nhường ra một khoảng trống rồi dẫn hay người đi vào, dẫn họ vào phòng khách ngồi xuống.

Cổ Dục đi tới tủ lạnh lấy hai chai nước đặt trước mặt họ, sau đó hắn cũng ngồi xuống uống đồ uống của mình.Thực lòng mà nói, trong đời Cổ Dục chưa bao giờ nói đến chuyện kinh doanh.


Hiện tại hắn bình tĩnh như vậy, chính là vì đàn ông có tiền liền có gan.

Trong phòng của hắn hiện tại còn cất giấu một thứ có giá trị hơn 10 triệu tệ, thậm chí còn có giá mấy chục triệu tệ.

Đó chính là bình sứ Thanh Hoa triều Minh, cho nên hắn cũng không cần hoảng loạn, chỉ là đang nghĩ làm sao nói chuyện mới tốt.Mà nhìn dáng vẻ Cổ Dục như vậy, kết hợp với mấy con cá kia.

Còn có Cổ Tấn kể lại quá trình định giá của Cổ Dục ngày hôm qua, ông chủ Hứa trong đầu liền có ý nghĩ khác.Theo quan điểm của hắn, Cổ Dục rõ ràng có ý nghĩ đã nắm phần thắng trong tay.

Cho nên hắn mới không hề vội vã căng thẳng, chỉ ngồi ở đó thoải mái uống đồ uống trong tay.“Trước tiên hãy để tôi tự giới thiệu, tôi họ Hứa! Gọi là Hứa Cẩm, Vườn Trái Cây Khinh Khinh chính là công ty của tôi.” Chỉnh lại bộ vest của mình, Hứa tổng là người đầu tiên mở miệng.Nghe lời giới thiệu của ông ta, Cổ Dục cũng gật đầu nhẹ một cái.

Cửa hàng Vườn Trái Cây Khinh Khinh hắn cũng biết, cách không xa bên ngoài khu nhà chung cư của hắn ở Băng Thành có một cửa hàng này.Ở đây chuyên bán nông sản trái cây cao cấp, giá cả rất đắt và không hợp với người bình thường.

Nhưng đồ ăn rất ngon, trong dịp Tết và lễ hội, cha mẹ của Cổ Dục cũng đến đây mua một ít.Mà nghe nói cửa hàng này có chi nhánh trên toàn quốc, hắn không biết có bao nhiêu cái.

Nhưng chắc hàng ngàn cửa hàng cũng không có gì phải ngạc nhiên."Không phải Hứa tổng kinh doanh nông sản trái cây sao? Sao lại nghĩ muốn cùng tôi kinh doanh thủy sản?” Tuy biết điều đó, nhưng Cổ Dục cũng không nghĩ rằng vị Hứa tổng này lại muốn hợp tác bán cá với mình."Tôi là một người làm kinh doanh, cái gì có thể kiếm ra tiền thì tôi sẽ làm cái đó.

Tôi rất lạc quan, cho nên mới nhờ vị họ Cổ này dẫn đến tận cửa để gặp cậu.

Không biết cậu Cổ có thể đảm bảo sản lượng xuất ra hay không?”Mỉm cười với Cổ Dục, vị Hứa Cẩm này cũng chậm rãi nói.Thực ra, lời nói của hắn không hề đơn giản.

Trong lòng hắn thực ra là muốn thăm dò Cổ Dục, xem hắn từ đâu mà lấy ra cá này.Nếu Cổ Dục nói hắn có thể đảm bảo sản lượng, vậy thì phải đánh vài cái dấu chấm hỏi.

Bởi vì, để đảm bảo sản lượng xuất ra thì chỉ có thể là nuôi dưỡng.

Vậy suy ra, hắn có một phương pháp để có thể nhân giống và nuôi dưỡng các loại cá thiên nhiên.

Điều này, càng phải đánh thêm một dấu hỏi lớn nữa.

Bởi vì, làm sao biết liệu như vậy có thể ảnh hưởng đến người ăn vào hay không?Nhưng rõ ràng lời thăm dò này của hắn trở nên vô nghĩa, bởi vì Cổ Dục thực sự không thể đảm bảo được.Nghe xong lời nói của Hứa tổng, Cổ Dục liền lắc đầu."Cá của tôi...!nói ra chỉ sợ ông không tin.


Cá ở đây của tôi được đánh bắt từ khắp nơi trên thế giới.

Ngài chắc cũng hiểu rõ việc câu cá, những thứ này đều dựa vào may mắn.

Cho nên không có khả năng đảm bảo được sản lượng cùng chủng loại, vì thế tôi không có cách nào đảm bảo những vấn đề này.”Nghe những gì Cổ Dục nói, Hứa Cẩm nheo mắt thở phào nhẹ nhõm.

Nghe Cổ Dục nói cá của hắn là khắp nơi trên thế giới câu được, hắn cũng không quá tin tưởng.Nhưng điều quan trọng đã xác định được, đây là cá đánh bắt trong tự nhiên.“Đã như vậy, tôi vẫn muốn hợp tác.

Dù sản lượng có hạn, tôi cũng muốn lấy một ít để bán." Do dự một lúc, Hứa Cẩm cũng nghiêm túc nói."Không thành vấn đề, bản thân tôi cũng không ăn được nhiều như vậy.

Muốn mua thì tôi có thể bán cho ông, nhưng giá những thứ tôi đang có ở đây cũng không giá trị lắm." Nghe Hứa cẩm nói như vậy, Cổ Dục cũng không quan tâm, sau đó phất tay về phía hắn mà nói.“Không biết cậu Cổ ở đây có những loại thủy sản gì, hơn nữa giá cả như thế nào?” Ánh mắt hắn lóe lên, nhìn thấy Cổ Dục đã đồng ý thì những việc nhỏ nhặt không thành vấn đề.“Ở đây tôi có một ít cá sông và hải sản, cá sông thì có cá Rô Mo, cá Hồi Vân, cá Lóc, cá Vược...! Còn hải sản thì nhiều loại hơn một chút như cá Hồi, tôm Hùm Úc, Cua Tuyết, Cua Hoàng Đế, Bào Ngư Đen, tôm Sú.

Nhiều nhất vẫn là các loại cá Mú, cá Mú Sao Xanh, cá Mú Chấm, cá Mú Hoa Nâu, cá Mú Đỏ Sao Xanh thứ gì cũng đều có...”Thấy Hứa cẩm hỏi về cá, Cổ Dục cũng bắt đầu kể ra những loại cá mình đang có.

Lúc đầu nói về cá nước ngọt, Hứa Cẩm vẫn gật đầu.

Nhưng đến khi Cổ Dục nói đến cua Hoàng Đế, cua Tuyết, cá Hồi, Bào Ngư Đen các loại.

Vẻ mặt của Hứa Cẩm liền trở nên bối rối, bởi vì những loại này hoàn toàn khác biệt với cá nước ngọt.Những thứ này, thực ra cũng là những loài sống trong thiên nhiên.


Nhưng mà, trên chợ hải sản đều có thể mua được.Đầu cơ kiếm lời, chủ yếu là dựa vào những loại không thể mua được, như thế mới có giá cao.Vẻ mặt của Hứa Cẩm không che giấu được ánh mắt của Cổ Dục.

Nhìn thấy dáng vẻ này của hắn Cổ Dục cảm thấy có chút sửng sốt, sau đó thì bật cười.“Như vậy đi! Hai người chờ ở đây một lát.” Cổ Dục nói xong, liền đứng lên đi lên lầu hai.

Không lâu sau hắn đi xuống trên tay còn có thêm hai thứ, một cái là Bào Ngư Đen còn cái kia chính là cua Tuyết.Con cua Tuyết này chính là nhóm cua bắt được từ ngày đầu tiên.

Trải qua những ngày thoải mái trong nước giếng, con cua này ban đầu chỉ có 2,5 – 3 kg.

Hiện tại đã lớn đến 4 kg, nó giương nanh múa vuốt trông rất dọa người.Mà khi Hứa Cẩm nhìn thấy sức sống của con cua này, hai mắt của hắn lập tức phát sáng.“Tôi biết, ông đã ăn qua cá nhưng mà chưa thử qua hải sản của tôi.

Ông cứ đem hai thứ này về trước thử một chút, sau đó chúng ta lại nói chuyện hợp tác.” Đem hai vật này bỏ vào túi nhựa, Cổ Dục liền đưa cho người đang ngồi ở đối diện.

Đối với việc này Cổ Dục rất có lòng tin, đồ của hắn là đồ tốt.

Hơn nữa, còn chính là đồ tốt nhất!.