Chương 415: Không xứng  

             Nhìn thấy dáng vẻ thất thố của chồng mình, dì hai của Lý Vân Vân lại tiếp thêm sức, bà ta nhìn Lý Vân Vân rồi nói.  

             "Đúng vậy! Hắn trẻ tuổi, đẹp trai, có tiền và quan trọng nhất là đối xử rất tốt với con. Con đúng là không xứng với hắn là vì con chỉ là một đứa không danh không phận thôi. Còn nữa, dì nhắc lại những chuyện mê tín kia làm gì, dì có tin là con báo cảnh sát bắt dì không? Nếu quả thật sợ bị con khắc chết, vì sao ông ta lại còn ở đây?"  

             Nghe lời của dì hai cô nói, Lý Vân Vân khinh thường nở nụ cười. Tiếp đó cô nhìn về phía ông chủ Tiền. Quả thật nếu như sợ bị khắc chết vậy thì ông chủ Tiền tới đây làm cái quỷ gì?  

             "Ông chủ Tiền là người làm ăn buôn bán lớn, ngài ấy mệnh cứng, đương nhiên sẽ không sao cả. Anh à, anh dạy dỗ con gái như thế nào mà nó muốn báo cảnh sát bắt em đây này. Con muốn bắt dì à. Đến, con đến đây, bắt dì ruột của con đi."  

             Sức chiến đấu của người đàn bà nông thôn đanh đá này cũng không phải hạng xoàng, Lúc này dì hai của Lý Vân Vân lập tức đứng lên làm ầm ỉ.  

             "Hừ, dì hai ruột thịt… Kể từ khi dì gả cho tên đàn ông trong mắt chỉ có tiền này, tôi đã xem dì không phải là người thân của tôi rồi. Bởi vì dì không xứng." Nhìn người dì đanh đá của mình, Lý Vân Vân cũng híp mắt nói.  

             Đàn bà đanh đá, cô mà sợ à? Nhiều năm qua, cô với Lâm Lôi cũng đã "chiến" qua rất nhiều loại người. Không chỉ có dùng vũ lực uy hiếp đám người lưu manh du côn ở trong thôn, mà những mụ đàn bà nhiều chuyện đanh đá họ cũng đã đấu qua nhiều lần. Nói chuyện, động tay động chân các cô đều chưa từng sợ ai nha.  

             "Anh! Anh xem nó nói này!” Nhìn thấy Lý Vân Vân trực tiếp đáp trả mình, lúc này dì hai của cô không nhịn được mà kêu lớn.  

             "Được rồi! Em đừng ồn nữa. Vân Vân à, hôm nay con làm vậy là không đúng lắm. Dì hai với dượng của con cũng là vì tốt cho con thôi mà. Nếu con tự mình tìm chồng thì cha cũng không yên tâm cho lắm. Cha thấy ông chủ Tiền cũng không tệ, bằng không con thử cùng ông ấy làm quen đi."  

             Nghe thấy em gái mình nói vậy, lúc này cha của Lý Vân Vân cũng đứng lên, trực tiếp quyết định mọi chuyện. Mà nghe cha của Lý Vân nói xong, ông chủ Tiền bên này không khỏi nhìn về phía Lý Vân Vân, trong lòng ông ta thầm nghĩ cuối cùng ông ta cũng sẽ ôm được người đẹp về rồi.  

             “Cũng được! Vậy thì các người phải hỏi hắn một chút có để cho tôi đi hay không đã?” Nhìn dáng vẻ của cha mình, Lý Vân Vân lắc đầu. Quả nhiên, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi. Trong cái nhà này thì chỉ có chính mình mới giúp được mình mà thôi. Lý Vân Vân hít một hơi thật sâu rồi gật đầu. Tiếp đó nhìn về phía ông chủ Tiền nói.  

             "Ha ha, cô Lý! Không phải tôi đây khoe khoang. Nhưng tại nơi đây tôi cũng được xem là người có mấy phần mặt mũi. Người đàn ông của cô là ai nói thử xem, tôi sẽ cùng hắn nói chuyện." Nghe thấy Lý Vân Vân đưa ra yêu cầu, ông chủ Tiền vỗ ngực vẻ mặt đầy hưng phấn nói.  

             "Cổ Dục." Nhìn thấy dáng vẻ tự tin đến buồn nôn kia của ông ta, Lý Vân Vân ánh mắt híp lại một chút, sau đó nhẹ nhàng nói ra một cái tên.  

             Khi nghe thấy cái tên này, trong nháy mắt tất cả người trong phòng đều im lặng. Họ Cổ, vậy thì chắc là người trong thôn Cổ gia mà Lý Vân Vân đang ở. Nhưng Cổ Dục là người của nhà nào, sao bọn họ không có chút ấn tượng gì vậy nhỉ?  

             Trong lúc mọi người còn suy nghĩ xem Cổ Dục là ai thì ông chủ Tiền bên này cũng đang tự ngẫm lại. Nhưng mà ông ta càng ngẫm thì cảm thấy mồ hôi trên đầu chảy ra ngày càng nhiều, mặt ông ta ngày càng đần ra.  

             "A, a, đó là người cùng… cùng ông chủ Hứa làm ăn… Cổ Dục sao?"  Ông chủ Tiền miễn cưỡng nuốt nước miếng một cái nói, lúc này ánh mắt ông ta có chút đờ đẫn.  

             Người khác không thể biết Cổ Dục là ai, nhưng một doanh nhân được coi là thành công như ông thì không thể nào không biết. Tại khu vực này, có hai doanh nhân lớn nhất.  

             Một người là Hứa Cẩm, người còn lại là Lý Thiệu Huy.  

             Nếu ông chủ Tiền cùng hai người này so sánh thì ông ta cũng không bằng cả ngón chân của bọn họ.  

             Hứa Cẩm là buôn bán hoa quả, Lý Thiệu Huy buôn bán gỗ. Nếu mà so về người có sức ảnh hưởng lớn ở khu vực này ai cao hơn thì Lý Thiệu Huy mạnh hơn Hứa Cẩm.  

             Nhưng mà hiện tại thì Lý Thiệu Huy tiêu rồi… Tại sao hắn ta tiêu đời hả? Bởi vì hắn ta đắc tội với Cổ Dục…  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!