Bốn chiếc Thời Không Luân Bàn cao vạn trượng, không ngừng xoay tròn theo nhưng đạo quỹ tích huyền ảo, đè ép ra bốn phía.

Hàng ngàn hàng vạn lôi long Hỗn Độn cùng rên rỉ kêu lên. Dưới sự đè ép của Thời Không Luân Bàn, bọn chúng không hề có lực chống cự, bị trấn áp vỡ nát, hóa thành khí Hỗn Độn trở lại, bị không gian Hỗn Độn nuốt chửng không còn.

Luân bàn khổng lồ chuyển động, theo tiếng kiếm ngâm run rẩy của thần kiếm màu xám bạc, dung hợp lại làm một phía trước không gian Hỗn Độn. Kiếm quang màu xám bạc gần như hóa thành thực chất, một cỗ Kiếm Ý Thời Không tang thương cổ kính khuếch tán ra, đè ép về phía không gian Hỗn Độn kia.

- Ầm...

Khí Hỗn Độn tán loạn, lôi đình gào thét bên trong không gian Hỗn Độn, trước mặt Kiếm Ý tang thương cổ kính này, lập tức bị trấn áp phải khép lại.

Trong lòng yên tĩnh không gợn sóng, Lục Thanh nhìn không gian màu xám bạc, thấy giống như có hàng ngàn hàng vạn pháp tắc hiện ra trước mặt. Thế giới hư không trước mặt dường như đã không còn gì có thể ngăn cản được hắn, đã thấu triệt căn nguyên nguồn cội.

Cảm giác như vậy, trước nay Lục Thanh chưa từng có. Kiếm Ý Thời Không trong thân thể luân chuyển không ngừng, toát ra một cỗ ý chí mênh mông rộng lớn. Ý chí này khác với Ý chí Thế giới của Kiếm Thần, nhưng không kém mảy may nào.

Thậm chí Lục Thanh còn có cảm giác, cỗ ý chí như đến từ Thời Không này càng tiếp cận Bản Nguyên hơn Ý chí Thế giới đơn thuần kia.

Lục Thanh chỉ cần thoáng động thân niệm, Kiếm thức lập tức xuyên qua toàn thân, hùng mạnh trước nay chưa từng có.

Giờ phút này, thậm chí Lục Thanh có cảm giác chỉ cần mình tùy ý giậm chân một cái, lập tức có thể hủy diệt một ngọn thần sơn vạn trượng. Chỉ cần thổ khí thành kiếm là có thể xuyên qua trăm vạn dặm mặt đất, cách không đả thương người. Một thân sức lực như vậy, đã không thể đánh giá một cách đơn thuần.

- Bùng...

Lục Thanh hóa trở lại hình người, Kiếm chỉ tay phải vươn ra, chỉ thấy trên kiếm chỉ có một tầng khí Phong Mang đen sẫm vờn quanh. Từ cỗ khí Phong Mang này. Lục Thanh cảm nhận được một cỗ ý chí kiên cố không gì không thể phá. Tuy rằng từ lúc đạt tới cảnh giới Kiếm Thể. Lục Thanh đã biết sau khi Kiếm Giả ngưng tụ Kiếm Nguyên dẫn xuất kiếm khí, Kiếm khí điểm ra không gì không thể phá. Nhưng trên Kiếm khí còn có kiếm cương và kiếm quang. Nhưng dù là kiếm quang Thánh Đạo của lực Thế giới rót vào, vẫn vô cùng mỏng manh yếu ớt. Không giống như Lục Thanh giờ phút này, từ khí Phong Mang trên tay mình, hắn cảm nhận được sức mạnh chân chính không gì mà không thể phá của nó.

Một cảm giác bừng ngộ lóe lên trong đầu, lúc này Kiếm Ý Thời Không lan tràn khắp toàn thản, tinh túy của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm cũng phóng xuất ra, trong thoáng chốc mờ xuyên qua thức thứ ba mươi hai đạt tới thức ba mươi tư.

Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm chỉ còn thiếu hai thức là chân chính đạt tới viên mãn. Trong thời kỳ thiên địa quay ngược lại này, mãi đến bây giờ, trong đầu Lục Thanh mới nảy sinh ra một sự ước lượng so sánh. Tối thiểu hiện tại trên toàn đại lục, người hơn hắn tuyệt đối không chỉ có một, nhưng người có thể giết hắn, tuyệt đối không có một ai.

Trong hư không xa xa. Hàn Kiếm Thánh không thể nào tin được vào mắt mình. Đó là uy năng lớn tới mức nào, lão không dám tin tưỡng. Không ngờ một Kiếm Thánh vừa mới tiến cấp lại có thể đạt tới trình độ như vậy trong thời gian ngắn ngủi.

Trong cảm ứng của Hàn Kiếm Thánh, lúc này Lục Thanh giống như một thanh thần kiếm tuyệt thế hòa cùng trời đất, toát ra khí Phong Mang vô bờ bến, khiến cho khí Phong Mang trên người lão mơ hồ sinh ra vẻ khiếp sợ thần phục.

- Kiếm Thần...

Hàn Kiếm Thánh ngập ngừng nói. Cảm giác hiện tại Lục Thanh gây ra cho lão giống hệt như Kiếm Thần trước kia, sâu không lường được, sắc bén vô cùng.

"Hiện tại ta có thể sánh ngang với Kiếm Thần..."

Lục Thanh thầm nghĩ trong lòng, đồng thời ánh mắt lưu chuyển, nhìn sang ba người Diệp Vô Tâm.

- Chúc mừng Lục Kiếm Thánh đột phá, thật là một chuyện đáng mừng!

Hàn Kiếm Thánh nhìn Lục Thanh gật gật đầu:

- Hàn mồ không quấy rầy ba vị nữa, cáo từ!

Dứt lời, Hàn Kiếm Thánh xoay người bước ra khỏi không gian Động Hư, mà thủy chung Lục Thanh vẫn không ra tay ngăn cản. Bởi vì hắn biết hiện tại, Thánh Giả Kiếm Đạo xuất thế trong khoảng thời gian năm vạn năm hiện tại như Hàn Kiếm Thánh, đã không phải là đối thủ một kiếm của hắn. Mà hắn cũng không phải là Kiếm Thần, nếu như thật sự ra tay giết chết Hàn Kiếm Thánh. Đạo Linh ắt sẽ ra tay ngăn cản, đến lúc đó sẽ không còn đường cứu vãn, hắn còn chưa đủ thực lực để chống lại Đạo Linh.

Đối với Ma Đạo nhị Linh, Thánh Giả Đạo - Ma chính là lực lượng cuối cùng dùng để phá nát trấn áp Thiên Đạo. Chỉ có đến thời khắc cuối cùng, phá nát toàn bộ, mới có thể sinh ra lực lượng mạnh nhất. Trước khi tới thời điểm cuối cùng này, mỗi một tên Thánh Giả của hai đạo Đạo - Ma đều được Ma Đạo nhị Linh che chở. Cũng chỉ có Kiếm Thần, Kiếm Ma mới có được tư cách chém giết Thánh Giả của hai đạo Đạo - Ma, bọn họ sẽ thu thập Kiếm Tâm về cho Ma Đạo nhị Linh.

Từ sau khi thiên địa quay ngược lại. Lục Thanh đã hiểu biết thêm được rất nhiều chuyện trong đó, chuyện của Quỷ giới là rõ ràng nhất.

Quỷ giới đã là một thế giới trưởng thành, nhưng vì mất đi sự trấn áp của kiếm bi Bản Nguyên Thời Không vặn vẹo sắp sửa khôi phục, sắp sửa dung hợp lại làm một cùng thế giới Thiên Đạo. Lực lượng hùng mạnh như vậy gần như đã vượt ra khỏi uy năng của Thánh Giả Kiếm Đạo. Sau khi Lục Thanh trấn áp Quỷ giới lần đầu tiên, lần thứ hai tới Quỷ giới đã phát hiện ra. Quỷ giới đã bị hai luồng sức mạnh vô biên trấn áp. Hai luồng sức mạnh này hùng mạnh tới nỗi dù là Lục Thanh hiện tại, cũng cảm thấy mình không thể chống lại.

Ma Đạo nhị Linh!

Sau khi Lục Thanh trấn áp Quỷ giới lần đầu tiên, hắn không chút nghi ngờ rằng vào giờ phút sau cùng. Ma Đạo nhị Linh sẽ cởi bỏ phong ấn của hắn, dẫn động cho Quỷ giới va chạm cùng thế giới Thiên Đạo. Mượn lực hai thế giới va chạm để giết chết Thiên Đạo, chuyện này so với mượn lực đánh chết Thánh Giả Kiếm Đạo sẽ mạnh hơn rất nhiều.

- Đột phá rồi sao?

Diệp Vô Tâm trầm giọng hỏi. Lục Thanh gật gật đầu:

- Đột phá rồi, Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh đã đạt tầng mười lăm.

- Hay, hay quá!

Diệp Vô Tâm cất tiếng cười to, bất chợt từ trên thân thể cả hai người đồng thời dâng lên một cỗ lực Thế giới, trấn áp về phía Lục Thanh.

Hai cỗ lực thế giới tiếp cận với Kiếm Thánh thượng cổ dung hợp, dưới sự liên thủ của hai người Diệp Vô Tâm đã hoàn toàn đạt tới trình độ của Kiếm Thánh thượng cổ. Lúc này, trên lực thế giới Ngũ Hành, khí Phong Mang đen sẫm xung quanh không gian Hỗn Độn lại vỡ nát, mở ra lỗ hổng dữ tợn cắn nuốt về phía Lục Thanh.

Lục Thanh vẫn đứng sừng sững giữa không trung, bình tĩnh nhìn lực Thế giới đang trấn áp về phía mình. Trên người hắn lúc này, dường như cũng không có lực lượng gì toát ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Khoảng cách còn vạn trượng, ngàn trượng, trăm trượng, rồi mười trượng, một trượng!

Một thước.., một tấc...

Không gian Hỗn Độn màu xám kia gần như đã chạm tới chót mũi của Lục Thanh. Chỉ trong thoáng chốc, hai mắt Lục Thanh vốn đang khép hờ bỗng nhiên bừng mở, một cỗ khí Phong Mang đen như mực, không gì không thể phá bất chợt bùng lên.

Giống như một cơn trốt xoáy bị cự kiếm chém đứt, không gian Hỗn Độn đánh áp tới gần như tiêu tan trong nháy mắt. Mà lực Thế giới của hai người Diệp Vô Tâm trong cùng lúc đó cũng hoàn toàn sụp đổ.

- Bùng...

Tiếng kiếm ngâm vang lên khe khẽ từ trên thân thể Lục Thanh. Giờ phút này, sắc mặt hai người Diệp Vô Tâm đồng thời đại biến, bọn họ đột ngột cảm nhận được một cỗ ý chí mênh mông hùng mạnh trấn áp trên người mình, cỗ ý chí này khác với ý chí Kiếm Đạo bình thường, trong mơ hồ, bọn họ cảm thấy cổ ý chí này chẳng khác gì Ý chí Thế giới của Kiếm Thần, chỉ có điều càng tinh thuần hơn nữa.

-Rắc...

Không gian xung quanh hai người vỡ nát, lộ ra không trung trong sáng. Không thể cử động!

Hai người Diệp Vô Tâm thân là Thánh Giả Kiếm Đạo tiếp cận với Kiếm Thánh thượng cổ, chưa có bao giờ bọn họ cảm thấy sức mạnh của mình lại trở nên yếu ớt mỏng manh như vậy. Không sai trước mặt Ý Chí Thời Không của Lục Thanh, bọn họ không thể nhúc nhích được mảy may, dường như cả thế giới này đều trấn áp giam cầm bọn họ, tất cả sức mạnh đều bị áp chế bên trong thân thể.

Cỗ ý chí này vừa thu lại, trong cảm giác của hai người Diệp Vô Tâm, dường như bọn họ vừa trải qua rất nhiều năm.

- Tầng mười lăm, quả thật là tầng mười lăm!

Diệp Vô Tâm không khỏi buông lời cảm khái.

Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh chính là do lão sáng lập, hiện tại nhờ tay Lục Thanh mà phát dương quang đại hiện tại đã trở thành Kiếm Nguyên Công Thời Không duy nhất.

Vốn Từ Hoàng Kiếm Thân Kinh chỉ có tâm pháp mười ba tầng, mà hiện tại đã đạt tới tầng mười lăm, đã vượt xa khỏi Kiếm Nguyên Công Hoàng giai, có thể xưng là Kiếm Nguyên Công đệ nhất trên đại lục.

Diệp Vô Tâm ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

- Nếu đột phá lên tầng mười sáu, vậy cần bao lâu ?

- Tầng mười sáu ư?

Lục Thanh cau mày, tâm thân chìm vào trong thức hải nguyện lực hương hỏa vẫn đang cuồn cuộn không ngừng rót vào Thức Kiếm, số nguyện lực hương hỏa này gần như bao gồm chín thành nguyện lực hương hỏa của Kiếm Thần đại lục trước kia. Nhưng đối với tầng thứ mười sáu của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh thoát ra ngoài thế giới Thiên Đạo. Lục Thanh vẫn không có gì nắm chắc

Lục Thanh ngâm nghĩ một chút, sau đó mới nói:

- Tâm pháp tầng mười sáu đã vượt ra khỏi phạm trù Kiếm Thánh, chưa từng xuất hiện trên thế giới Thiên Đạo, là lực lượng siêu thoát Thiên Đạo. Con có được cảnh giới siêu thoát, lấy cảnh giới làm gốc, tâm pháp có thể có, có thể không. Chỉ có điều tầng mười sáu này quá mức huyền ảo thâm sâu, muốn đạt tới là rất khỏ...

Chữ khó này khiến cho Diệp Vô Tâm phải cau mày:

- Đại khái cần thời gian bao lâu?

Lục Thanh lắc lắc đầu:

- Không biết, nhưng muốn tâm pháp tầng mười lăm viên mãn, cần phải mất thời gian ba năm. Nếu muốn tích lũy nguyện lực hương hỏa đủ để đột phá tầng mười sáu, có thể cần mười năm, cũng có thể là hai mươi năm.

Nghe Lục Thanh nói vậy, Diệp Vô Tâm cũng chỉ có thể thầm thở dài trong lòng. Bất quá ngay tức khắc, lão cũng cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái. Hiện tại có được đột phá như vậy đã là không gì sánh kịp. Nếu không có nguyện lực hương hỏa của Kiếm Thần, chỉ sợ Lục Thanh muốn viên mãn tầng mười lãm, tối thiểu cũng cần phải mất thời gian ba mươi năm, hiện tại chỉ mất ba năm đã là vô cùng may mắn.

Về phần khi nào thì đột phá lên tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, đạt tới trình độ Bất Diệt Kiếm Thể, chân chính hợp nhất cảnh giới và sức mạnh, phá vỡ trói buộc của thế giới Thiên Đạo, cũng không thể nào phỏng đoán. Thân ở trong thế giới Thiên Đạo, chuyện ngoài Thiên Đạo đã vượt khỏi tầm của mình, không còn trong vòng nhân quả.