Người áo đen lạnh nhạt nói:

“Ngươi đang năm mơ hả?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Hộ Quốc Thần Tướng đúng không?"

“Thiên Ma Tông hủy trong tay ngươi, ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có mấy cân lượng”

Người áo đen lạnh lùng nói, hắn ta tung ra một chưởng, hình thành một đoàn ma khí đánh về phía Diệp Phàm.

Đoàn ma cầu này ẩn chứa uy lực mạnh gấp mấy trăm lăn tên lửa của thế giới này.

Diệp Phàm đánh ra một quyền, đánh vỡ ma cầu.

Ầm!

Ma cầu và nằm tay của Diệp Phàm va chạm với nhau, nổ tung, ma khí vô tận bao phủ lấy Diệp Phàm, lại bị Kim Đan trong cơ thể hắn cắn nuốt.

A?

Diệp Phàm ngạc nhiên, hẳn không ngờ Kim Đan trong cơ thể mình còn có thể cắn nuốt ma khí.

Người áo đen thấy công kích của mình bị Diệp Phàm dễ dàng hóa giải, ánh mắt lóe lên tia sát ý

Diệp Phàm nhìn chấm chăm vào hậu duệ Ma Thần Xi Vưu, sau đó lao vẽ phía đối phương.

Ầm ầm ầm!


Hai người đánh nhau vô cùng kịch liệt.

Rất nhanh tộc trưởng tộc Hiên Viên và đám người Hiên Viên Bất Bại cảm nhận được hơi thở của Ma Thần Xi Vưu, vội vàng chạy đến.

“Đó là hậu duệ của Ma Thần Xi Vưu?”

Hiên Viên Bất Bại nhìn người áo đen, nhíu mày.

“Đúng vậy!”

Tộc trưởng tộc Hiên Viên gật đầu, nói: "Không ngờ thực lực của hậu duệ của Ma Thần Xi Vưu lại mạnh đến mức này, nếu không phải có Diệp Phàm, sợ rằng tộc Hiên Viên chúng ta không thể chống lại hẳn ta."

Ầm!!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Diệp Phàm và hậu duệ Ma Thần Xi Vưu cùng lui về sau.

“Không ngờ ngươi còn trẻ nhưng thực lực lại mạnh như vậy, thú vị.”

Hậu duệ Ma Thần Xi Vưu lạnh lùng nói.

“Hôm nay ta sẽ cho ngươi chứng kiến sức mạnh Ma Thần chân chính."

Hắn ta quát lớn.

Sau đó hét lên: “Máu Ma Thần, cháy đi!"

Ầm! Ầm! Ầm!


Máu tươi trong cơ thể bốc cháy, vô số lưỡng ma khí kh ủng bố tràn ra.

Toàn bộ Đế Đô bị bao phủ trong ma khí vô tận, trở nên tối tăm, tính mịch, cảm tưởng như đang ở trong địa ngục, nhìn không thấy ánh sáng.

Thực lực của hậu duệ Ma Thần Xi Vưu đã mạnh đến mức làm người sợ hãi, còn mạnh hơn cả lão tổ Bồng Lai.

Bốn vị sư phụ của Diệp Phàm định ra tay thì bị hắn cản lại.

“Không đáng để bốn vị sư phụ ra tay đối phó với hẳn ta”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Hắn vung tay lên, một đại ấn khắc rất nhiều phù văn xuất hiện trong tay, tản ra hơi thở thần bí khó lường!

Đây là chí bảo thứ ba trong sáu chí bảo Lục Đạo - Thiên Đạo Ấn!

Diệp Phàm gọi ra Thiên Đạo Ấn, đánh ra ngoài.

Ầm!!!

Phù văn lóe lên ánh sáng thần thánh, một thánh uy vô hình tản ra, tấn công hậu duệ Ma Thần Xi Vưu.

Dưới ánh sáng của Thiên Đạo Ấn, ma khí trên người hậu duệ Ma Thần Xi Vưu bị áp chế, yếu đi rất nhiều.

Thiên Đạo là chính đạo, bẩm sinh khắc chế ma đạo!

Ầm, Thiên Đạo Ấn đánh lên người hậu duệ Ma. Thần Xi Vưu, ma khí bị áp chế, hẳn ta bay ra ngoài, nện trên mặt đất hộc máu.

Thiên Đạo Ấn trở lại trong cơ thể Diệp Phàm, hắn lạnh nhạt nói: "Hậu duệ Ma Thần Xi Vưu cũng chỉ có. vậy!"

“Ngươi..."

Hai tròng mắt thị huyết của hậu duệ Ma Thần Xỉ Vưu tràn ngập không cam lòng.

“Không ngờ ở thời đại mạt pháp linh khí điêu tàn này, trên tỉnh cầu này vẫn còn có thiên tài tu hành như vậy, thật ngoài ý muốn!"

Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng trống rỗng vang lên, dường như đã trải qua vô số năm tháng, xuyên qua lỗ tai của Diệp Phàm, làm linh hồn hắn run rẩy!

Hẳn nhìn về phía trước!