“Hạng Lăng, thằng ranh kia là người đã giết chết con trai và cháu trai của ta, người được Bá Môn phái tới cũng bị giết, chắc chắn là có liên quan tới hắn ta!”

Hạng Viễn Sơn chỉ tay về phía Diệp Phàm.

Ánh mắt lạnh như băng của Hạng Lăng bắn về phía Diệp Phàm: “Thì ra cậu chính là kẻ địch của nhà họ Hạng!”

“Giết hắn!”

Hạng Lăng quát lớn, ngang ngược ra lệnh.

Cường giả Bá Môn trực tiếp bay về phía Diệp Phàm. “Ngăn bọn họ lại!" Hướng Khôn hô lên.

Đám người điện Long Vương cũng lao về phía người của Bá Môn.

Vụt! Cơ thể U Ảnh khẽ động, biến mất ngay tại chỗ. Bịch!

Nhưng khi U Ảnh xuất hiện ngay sau lưng Hạng Lăng, chuẩn bị ra tay.

Hạng Lăng đã phản ứng kịp thời đánh ra một quyền, cây dao găm trong tay U Ảnh gãy đôi, cơ thể không ngừng lùi về saul

“Muốn giết tôi, không biết tự lượng sức!”

Hạng Lăng khinh thường hừ lạnh.


BịchlI!

Hướng Khôn ra tay cùng lúc, nhưng cũng bị Hạng Lăng một quyền đánh bay, quỳ nửa người trên mặt đất, nôn ra máu.

Lúc này, trên người Hạng Lăng tản ra một cỗ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, khiến người ta có một loại cảm giác hít thở không thông, bầu không khí trong quán trà hoàn toàn ngưng đọng lại!

Ông ta bước từng bước về phía Diệp Phàm.

“Dám giết người nhà họ Hạng, mày phải chết!”

Hạng Lăng nhìn Diệp Phàm, gẳn từng câu từng chữ.

Lúc này, Hạng Lăng giống như một ngọn núi lớn đè lên người Diệp Phàm, hơi thở của ông ta cực kỳ khủng bối!

“Giết tôi, ông không xứng!”

Diệp Phàm liếc nhìn Hạng Lăng, hắn nói ra năm chữ với vẻ lạnh nhạt.

Dứt lời, Diệp Phàm ném chén trà về phía Hạng Lăng.

Nhìn thấy chỉ là một chén trà, trong mắt Hạng Lăng lộ ra vẻ khinh thường, một quyền đánh vỡ chén trà.

Nhưng ngay sau khi chén trà nổ tung, vẻ mặt Hạng Lăng lập tức thay đổi.

Chén trà vỡ nát, nước bên trong ra bắn tung tóe, hóa thành từng giọt nước ẩn chứa lực lượng khủng bố bắn về phía Hạng Lăng.

Uy lực của những giọt nước này còn đáng sợ hơn cả đạn, nháy mắt đã xuyên thủng cơ thể Hạng Lăng.

Lúc này, hai mắt Hạng Lăng trừng lớn, ông ta không thể nào tin nổi.

Đến chết cũng chưa kịp phản ứng, tại sao một chén trà nhỏ bé lại có thể phát ra uy lực mạnh mẽ như vậy!

Phụt một tiếng, vị môn chủ Bá Môn đã nằm trên mặt đất, cũng chết không nhắm mắt!

Giết người bằng giọt nước!

Khi đám người Hướng Khôn, Hạng Viễn Sơn trông thấy cảnh tượng này, ai nấy đều hít sâu một hơi, vô cùng chấn động!

Thủ đoạn giết người quá kinh khủng!


Ngay cả đệ tử Bá Môn cũng bị dọa cho ngây người!

“Không biết tự lượng sức!”

Diệp Phàm lắc đầu, thản nhiên nói.

“Cậu giết chết môn chủ?”

Một vị cường giả Bá Môn kịp phản ứng, vẻ mặt vô cùng khó coi nhìn về phía Diệp Phàm.

“Sao? Ông muốn báo thù cho môn chủ của mình à?” Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương.

“Thiếu chủ Bá Môn chính là đệ tử của trưởng lão Võ Minh, cậu giết môn chủ, đến lúc đó Võ Minh sẽ không tha cho cậu!”

Vị cường giả nhìn Diệp Phàm nói.

“Võ Minh!”

Ánh mắt Diệp Phàm nheo lại, tự lẩm bẩm.

Nhị sư phụ của hắn không phải minh chủ Võ Minh sao! Mông ngờ môn chủ Bá Môn lại có quan hệ với Võ MinhI “Giết thì giết thôi, nói nhảm nhiều quái”

“U Ảnh!”

Diệp Phàm lạnh giọng gọi.

Vụt!


U Ảnh trực tiếp xông ra, hướng tới đám người Bá Minh. Phụt phụt phụt!

U Ảnh chém giết điên cuồng, đám người Bá Môn từng người từng người chết thảm.

Vị cường giả Bá Môn vừa mới lên tiếng thấy vậy, vẻ mặt ông ta cứng lại, xoay người muốn chạy trốn.

Diệp Phàm vung tay, chén trà bên cạnh bắn ra đập lên người vị cường giả kia, ông ta trừng hai mắt ngã xuống đất, hộc máu mà chết!

Rất nhanh, toàn bộ người của Bá Môn đã chết thảm.

“Đưa ông ta lên đường!”

Diệp Phàm nhìn về phía Hạng Viễn Sơn. U Ảnh trực tiếp vọt về phía ông ta.

“Ranh con, hôm nay dù tao có chết ở đây, tao cũng phải kéo mày chết cùng!

Hạng Viễn Sơn nhìn Diệp Phàm với ánh mắt lạnh lẽo.

Ông ta móc trong ngực một chiếc điều khiển tử xa: “Tao đã mua một tấn thuốc nổ, hôm nay tất cả đều phải chết!”

Dứt lời, ông ta liền ấn nút trên điều khiển từ xa.

Lúc này, vẻ mặt Hướng Khôn, U Ảnh, Đường Sở Sở, Tôn Tiểu Tiểu đều thay đổi, bọn họ muốn ngăn cản cũng không kịp.