*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Có phải là anh đã đoán được từ rất sớm hay không, rồi sau đó liền điều tra cô? Tổ chức cơ cấu của SSR như vậy, một chuyện như vậy thật không thể tưởng tượng ra được. Lê Lạc không tin, chỉ trong thời gian vài ngày mà Tạ Uẩn Ninh đã có thể điều tra ra được nhiều chuyện như vậy.

Bao gồm cả ân oán tình thù giữa cô và Lâm Hi Âm, cùng với tất cả những chuyện cũ đối với Thương Vũ, anh đều đã rõ ràng rồi sao?

Sự thật, là Tạ Uẩn Ninh cũng không có biết nhiều đến như vậy. Ân oán tình thù giữa bạn gái và chị gái của cô, @MeBau*[email protected]@ cùng với những chuyện cũ của cô cùng với Thương Vũ kia, anh coi như là một người hoàn toàn người không biết chuyện. Chỉ là anh dựa vào phỏng đoán kia thì có thể biết được bao nhiêu.

Bất quá trên đời này, có nhân có quả! Chung quy có dấu vết thì sẽ có nơi để lần theo. Huống chi, cũng có người cũng không có che lấp được nhiều lắm.

Tạ Uẩn Ninh chậm rãi mở miệng, trả lời bạn gái, nói: "Phỏng đoán, hoài nghi thì đúng là có một khoảng thời gian rồi. Còn cụ thể để chứng thực được, chính là ở... mấy ngày qua, khi em đi đến nước Mỹ."

"A..." Lê Lạc lên tiếng, mím môi dưới lại. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Đáy lòng cô giống như là bị nứt ra một chỗ rẽ rồi, càng lúc càng lớn hơn.

Tạ Uẩn Ninh, thực xin lỗi." Lê Lạc chủ động nói, vẻ đầy sự áy náy. Cô không có khoe mã mà xưng hô gọi anh là giáo sư, cũng không muốn chiếm tiện nghi mà gọi anh là tiểu Ninh Ninh... Hai người cũng đã cùng ngả bài, thái độ tốt nhất chính là tự nhiên thoải mái.

Rồi sau đặt vị trí rõ ràng.

"Thực xin lỗi cái gì?" Tạ Uẩn Ninh hỏi, hơi nhíu mi lại nhìn cô; ánh mắt của anh nhìn giống như là một hồ nước sâu thẳm, trong vắt, ẩn hiện dãy núi xa.

A ~ thái độ đã minh bạch, đến lời nói cũng muốn phải nói sao cho minh bạch chăng? Lê Lạc mở miệng: diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn "Thực xin lỗi, là em đã lừa giáo sư."

"Không sao hết!" Tạ Uẩn Ninh trả lời cô. Đáp án của Tạ Uẩn Ninh thật sự là ngoài ý muốn của Lê Lạc.

Lê Lạc ngước mắt lên nhìn.

Tạ Uẩn Ninh nhìn lại cô, tầm mắt của anh không hề có bất kỳ ý định muốn rời đi. Ánh mắt của Tạ Uẩn Ninh cũng vẫn như trước, vô cùng trong sáng: "Nếu như em nói xin lỗi là bởi vì em đã lừa tôi để giấu diếm thân phận, thì hoàn toàn không cần phải xin lỗi làm gì. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Tôi phi thường có thể hiểu được chuyện này. Theo một loại ý nghĩa khác mà nói, em vẫn chính là Lê Lạc, là Lor­na, chuyện này không có vấn đề gì."

Đúng vậy, với tư cách là một nhà nghiên cứu sinh vật cao cấp, Tạ Uẩn Ninh đương nhiên có thể lý giải được sinh mệnh mới có một ý nghĩa như thế nào. Thật sự cô bây giờ chính là Lê Lạc, chứ không phải là Lâm Thanh Gia nữa