*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Ủng da trâu non ngắn, quần dài màu đen, áo chẽn, bên trong là chiếc áo len cao cổ màu trắng dày dặn. Phía dưới cổ áo còn cài một chiếc kim cài áo. Lê Lạc bước từng bước một đi về phía chiếc xe Lexus của Lâm Hi Âm, khóe miệng chứa đựng ý cười.

Nếu như trí nhớ của Lâm Hi Âm còn tốt, hẳn là bà ta còn có thể nhớ ra được, chiếc kim cài áo có hình chiếc lá hôm nay cô đeo kia, chính là một trong hai món đồ, mà năm đó mẹ bỏ công đi tìm thợ thủ công để chế tác ra hai phần quà sinh nhật. Hai phần quà sinh nhật năm đó, cùng là chiếc kim cài áo có đính kim cương. Chiếc kim cài áo của cô là hình một chiếc lá, còn của Lâm Hi Âm là hình một đóa hoa hạnh.

Chiếc kim cài áo hình chiếc lá này, @MeBau*[email protected]@ năm đó thời điểm cô trốn thoát đi ra nước ngoài, đã mang theo nó. Khi cô thực hiện "ngủ say" thì đã kí gửi lại, đặt ở chỗ bác sĩ Lê. Sau khi cô tỉnh lại, bác sĩ Lê liền đã gởi trả lại cho cô toàn bộ tất cả những thứ mà cô đã ký gửi ngày trước, bao gồm cả chiéc kim cài áo hình chiếc lá này.

Hôm nay, Lê Lạc lại mang nó ở trước ngực, lấy thân phận của Lâm Thanh Gia để tới gặp Lâm Hi Âm. Không biết Lâm Hi Âm có còn ấn tượng với nó nữa không? Có còn nhớ được rằng, bản thân mình cũng có một chiếc kim cài áo hình một đóa hoa hạnh, đầy hấp dẫn kia hay không.

Lâm Hi Âm đương nhiên là vẫn nhớ được về đôi kim cài áo của hai chị em. Rõ ràng của bà ta là một đóa hoa hạnh, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn còn của Lâm Thanh Gia là một chiếc lá cây. Thứ quý nhất chính là viên kim cương được đặt ở trên mặt chiếc lá cây kia. Lâm Hi Âm hít một hơi thật sâu, dự định báo cảnh sát. Cách đó không xa, Luật sư Trịnh đồng dạng đã đi tới.

Lâm Hi Âm cầm lấy điện thoại di động, vẫn là đặt lại xuống. Ở bên ngoài xe, Lê Lạc gõ gõ hai lần lên cửa sổ xe.

Lê Lạc đã ngăn cản đường đi của Lâm Hi Âm như vậy, còn mang đến Luật sư Trịnh, người mà chính Lâm Hi Âm đang muốn liên lạc với. Lâm Hi Âm thật sự không còn cách nào, đành chỉ có thể bước xuống xe, mặt đối mặt, đón nhận, chờ người đang kiêu ngạo chờ mình bước xuống xe nhân. Dưới ánh mặt trời, chiếc kim cài áo của Lê Lạc đang đeo lấp lánh lập loè. Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Lâm Hi Âm liếc mắt nhìn qua, hạ ánh mắt xuống. Mặc kệ Lê Lạc rốt cuộc là con gái của Lâm Thanh Gia, hay là cái đồ quỷ gì khác, bà ta đều sẽ không thừa nhận thân phận của Lê Lạc... Chỉ là, nếu như không có chứng cớ, thì Internet sẽ huyên náo càng lợi hại. Lê Lạc chính là một cô nhi không rõ thân phận!

Quyền sở hữu cổ phần công ty Lâm thị của ba mẹ chỉ có thể thuộc về bà ta, Lâm Hi Âm này, bao gồm cả gia sản của nhà họ Lâm. Cho dù Lê Lạc là con gái của Lâm Thanh Gia, thì chỉ cần bà