*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

"Chị ơi, đau..." Đầu óc Lâm Hi Âm bỗng dưng hồi tưởng lại cái ngày bà ta tiêm thuốc cho Lâm Thanh Gia. Lâm Thanh Gia mở to một đôi cặp mắt, nhưng trong ánh mắt lại mờ mịt như bị phủ làn hơi nước sương mù, mà nhìn vào Lâm Hi Âm. Lâm Thanh Gia không phải luôn yêu nhất là búp bê Baby đó sao! Lâm Thanh Gia bị bệnh, cũng giống như là một con búp bê Baby xinh đẹp, cũng sẽ không nói, sẽ không phản kháng lại, tùy ý để cho Lâm Hi Âm tiêm thuốc cho mình, nhiều nhất cũng chỉ nói đúng có một câu đau…

Ở phía đối diện, @MeBau*[email protected]@ Lê Lạc hơi hơi chớp chớp đôi mắt, nhìn sang Lâm Hi Âm. Ánh mắt ấy vẫn giống nhau như đúc, nhưng mà lớp sương mù trong mắt xưa kia, sớm đã tiêu tán rồi. Ánh mắt đó bây giờ nhìn thực tỏa sáng, sáng đến mức có thể làm cho người ta cảm thấy bức người.

Bàn tay của Lâm Hi Âm để ở dưới bàn, nhẹ nhàng phát run.

Thương Vũ cùng Tạ Tĩnh Di đã đi đến nơi.

Rồi sau đó, ba Tạ mẹ Tạ cũng đã đi tới. Lâm Hi Âm rốt cục đã hiểu rõ Lê Lạc muốn làm cái gì rồi. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Sắc mặt bà ta tái nhợt đi, không nhịn được mà nói một câu vẻ đầy châm biếm: "Lê Lạc, cô quả thực là có bệnh."

"Đúng vậy!" Lê Lạc không chút kiêng dè nhìn những người mới đến, bao gồm cả Tạ Uẩn Ninh, thừa nhận bản thân năm đó mình bị bệnh, nói đáp lại Lâm Hi Âm: "Chị gái à, tôi có hay không bệnh, không phải chị là người biết rõ ràng nhất hay sao?"

Tất cả mọi người đều đã đến đủ rồi, vậy thì cũng nên bắt đầu đi. Lê Lạc nhìn nhìn ba Tạ mẹ Tạ. Thương Vũ Tạ Tĩnh Di lần lượt ngồi xuống. Cuối cùng cô tạm dừng mắt một lát ở nơi Tạ Uẩn Ninh, thu hồi tầm mắt lại, mở miệng nói: "Trước khi làm sáng tỏ sự việc, cho phép tôi trước tiên là nói câu thực xin lỗi, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn rồi sau đó làm mới làm cái việc tự giới thiệu. Nhất là với ba Tạ và mẹ Tạ, cháu thực xin lỗi hai người! Cháu đã nói dối đối với hai người rồi. Cháu không phải là con gái của Lâm Thanh Gia, lại càng không phải là con gái của Tổng giám đốc Thương đây. Tên gọi của cháu chính là Lâm Thanh Gia, con người cũng chính là con người của Lâm Thanh Gia... Là con gái thứ hai của nhà họ Lâm của ngày xưa. Người con gái của nhà họ Lâm, mà mọi người đã từng nghe đồn rằng, do bị trầm cảm nên đã tự sát chết rồi đó!"

Hả! Ba Tạ mẹ Tạ đồng thời hít một hơi, cảm giác thật kinh sợ! So với lúc được nghe Lê Lạc trong cuộc họp thường niên của tập đoàn AC, đã tuyên bố ở trên sân khấu rằng, mình chính là người thừa kế duy nhất của Lâm thị, thì lại càng ngoài ý muốn. Tạ Tĩnh Di đồng dạng khó có thể tin được, nhìn về phía Lê Lạc, lại nhìn về phía Lâm Hi Âm. Lâm Hi Âm quay đầu đi.

Trên chiếc bàn hội nghị dài bằng gỗ đào, Tạ Uẩn Ninh ngồi ở vị trí cuối cùng, gần cửa nhất, biểu cảm