*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Các bạn nữ đồng học đều tự thu hồi tầm mắt. Bọn họ bị ánh mắt của Lê Lạc nhìn cho làm mặt đỏ tai hồng.

Ở đối diện, Tạ Uẩn Ninh khẽ ho nhẹ một tiếng. Lê Lạc lập tức quay đầu lại, nhe răng nhếch miệng cười cười. Bàn tay cô nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên trên màn hình điện thoại di động. Lê Lạc chủ động mở ảnh chụp ra đưa cho Tạ Uẩn Ninh, bảo anh xem.

Tạ Uẩn Ninh đón lấy chiếc điện thoại di động, nhìn về phía ảnh chụp trong màn hình điện thoại, đôi tròng mắt trừng to lên: "Em cùng với Thương Vũ?"

Đây không phải là vô nghĩa sao? Lê Lạc gật đầu, cẩn thận từng ly từng tí hỏi Tạ Uẩn Ninh: "... Thày xem xong có cảm giác gì không?"

Sắc mặt của Tạ Uẩn Ninh không thật là tốt, @MeBau*[email protected]@ trong nháy mắt gần như là trầm xuống, nhìn thẳng vào Lê Lạc hỏi lại: "Em cảm thấy thế nào?" Giọng nói của Tạ Uẩn Ninh lại vừa như lạnh lùng, lại vừa như băng giá, giống như là chai Sprite được ướp lạnh, lại còn mang theo bọt khí.

Lê Lạc vuốt vuốt tóc mái dưới cái trán, vừa chột dạ lại vừa buồn cười.

Tạ Uẩn Ninh mở miệng lần nữa, giọng điệu đã khôi phục lại giống bình thường, bất quá cũng không có chỗ nào tốt: "Đó là lý do mà ai đó đã gửi đến?"

Ôi chao? diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Tạ Uẩn Ninh lại có thể đoán được là đã có người gửi đến cho cô...

"Em cảm thấy tôi sẽ tin tưởng là em đã cất chứa tấm ảnh chụp như vậy hay sao?" Tạ Uẩn Ninh nói với cô, giọng điệu thật chắc chắn cũng rất tự tin, rồi sau đó anh lướt qua trang ảnh chụp, trở về tới khung tinh nhắn tán gẫu.

Quả nhiên, tấm hình này là được gửi đi từ một người nào đó không biết số điện thoại. Phía bên dưới tấm ảnh, còn có một câu giống như là uy hiếp: Tám giờ tối, đi đến trước hội sở thương vụ EL?

Lê Lạc nhìn sang Tạ Uẩn Ninh, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Tạ Uẩn Ninh đồng dạng nhìn lại Lê Lạc...

Hội sở EL, nằm ở góc Đông Hồ của thành phố Lan. Đây là một nơi giải trí và kinh doanh tích hợp các nhà hàng hải sản, quán bar và câu lạc bộ giải trí… Tại sao lại gọi là hội sở thương vụ, đương nhiên là vì phải tiêu phí rất cao.

Tóm lại sâm banh xì gà, đồ ăn ngon, gái đẹp, cái gì cần có đều có.

Thời điểm Lê Lạc và Tạ Uẩn Ninh thành một khối cùng xuất phát, cô hỏi Tạ Uẩn Ninh: "Giáo sư, thày đã từng đi đến đó rồi sao?"

Tạ Uẩn Ninh đáp lại cô: Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn "Em cảm thấy thế nào?"

Lê Lạc xác định trả lời: "Nhất định... chưa đi."

Tạ Uẩn Ninh: "Sai."

A! Cô thật sự là đã coi thường Tạ Uẩn Ninh rồi! Ngẫm lại cũng đúng, tuy tính cách cán bộ kỳ cựu của Tạ Uẩn Ninh thì vẫn thuộc về cán bộ kỳ cựu, nhưng anh cũng là một công tử ca danh tiếng ngất trời của thành phố Lan này, làm sao có chuyện anh chưa từng đi đến hội sở EL được chứ! Lê Lạc gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu ra rồi.

Tạ Uẩn Ninh liếc dư quang nhìn sang bạn gái, giải thích một câu: "Tôi đi vào trong đó để ăn cơm. Ở đây hải sản làm cũng không tệ đâu."

Đương nhiên, cũng đã từng uống rượu ở đây. Trước khi anh kết giao với Lê Lạc, Tạ Uẩn Ninh thỉnh thoảng cũng vẫn tham dự các buổi tụ hội do Tần Tử Khiêm tổ chức. EL này quả thật là một địa phương tốt để cho đàn ông tụ họp với nhau.

"Sớm biết là như vậy, em nên để đến chiều tối nay đi vào trong đó ăn mới đúng." Lê Lạc nói.

Tạ Uẩn Ninh không hề để ý cô.

Lê Lạc trừng mắt nhìn, bởi vì cô cố ý đi trước để dò xét xem cứu cánh ra sao. Tạ Uẩn Ninh có chút không thoải mái. Nguyên bản Tạ Uẩn Ninh nghĩ rằng chỉ cần một mình anh đi gặp cái người thần bí kia là đủ rồi. Nhưng Lê Lạc nói khuyên bảo anh thật lâu, Tạ Uẩn Ninh mới yên lòng để cho cô một mình đi đến đó để gặp nhân.

Đương nhiên, anh cũng phải đi theo.

Lê Lạc thật sự rất hiếu kỳ, rốt cuộc người này là ai nhỉ? Kết hợp trên mạng, lấy chuyện xưa giữa cô và Thương Vũ để bôi đen tin tức của cô, nói ra như thế có da có thịt. Nếu như không phải là có một số việc có sự không khớp với nhau, Lê Lạc cũng đã hoài nghi người đó chính là Thương Vũ rồi.

Bất quá cho dù hiện giờ Thương Vũ đã không còn tán gẫu nữa, hẳn là cũng sẽ