Nghe đến Tôn Lữ An, sắc mặt của Mặc Thiến lại sững sờ ngay tức khắc, cô tròn xoe đôi mắt hướng về phía Sở Khắc Uy đầy vẻ tò mò, anh nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác của cô cũng đủ hiểu...

Sở Khắc Uy từ tốn nói

- Hiện tại Tôn Lữ An đang là luật sư riêng của anh. Anh ta còn có một biệt danh khác là ALT. ALT từng hứa với em... Khi em gặp nguy hiểm nhất, anh ta sẽ xuất hiện đúng chứ?

Mặc Thiến gật đầu, ám chỉ lời anh nói rất chính xác

- Vì vậy, khi em đang gặp nguy hiểm... ALT đã xuất hiện. Biến cố gia đình đã làm anh ta vụt mất em...

Sở Khắc Uy vừa nói vừa quan sát thái độ, nét mặt và cả hơi thở của Mặc Thiến, anh biết rõ hiện tại cô đã nhớ lại kí ức tốt đẹp về Tôn Lữ An, nhưng vừa lúc anh suy nghĩ như vậy... Bản thân lại có cảm giác kì lạ... Một cảm giác khó chịu muốn nổ tung

Mặc Thiến nghe anh nói như vậy liền định lên tiếng hỏi thêm, thì Sở Khắc Uy đã nhang nhẹn nói trước. Tuy âm vực không quá khô khan, lạnh lùng và đáng sợ... Nhưng lời anh nói có thể khiến nhiều người phải sợ hãi đến ro rúm người

- Nhưng em nên nhớ, em là của anh!

Một câu nói thể hiện được tính chiếm hữu của người đàn ông này. Trải qua bao nhiêu việc, tình cảm của anh giành cho cô vẫn không hề vơi đi một chút nào. Anh vẫn vậy, vẫn yêu một Mặc Thiến, trái tim của anh vẫn loạn nhịp vì một người

- À, ai đã bắt em... Em có biết không?

Sở Khắc Uy vừa nói vừa vuốt nhẹ lọn tóc vướn trên gương mặt thanh tú của cô sang một bên. Bỗng nhiên bây giờ, Mặc Thiến lại có một dự cảm không lành... Cô biết rõ ai là người bắt cô, nhưng nếu cô nói thật... Liệu cô gái kia có bị làm sao không? Cô không muốn vì mình mà người khác gặp nguy hiểm... Mặc Thiến biết, tất cả chỉ vì cô gái kia quá yêu Sở Khắc Uy, nên mới bồng bột mà đánh mất lý trí...

- Ừm... Chúng che mặt lại, nên em không nhìn rõ...

- Thật?

- Vâng.

Nghe được câu khẳng định của Mặc Thiến, Sở Khắc Uy cũng năm phần tin, năm phần không tin. Anh biết rõ, cô gái này rất lương thiện và không muốn mọi người phải chịu những bất hạnh. Vậy mà, cuộc sống trớ trêu, một cô gái như vậy lại gặp không biết bao nhiêu điều khó khăn.

Sở Khắc Uy nhìn cô mỉm rồi, nhẹ nhàng xoa đầu cô. Mặc Thiến ngồi trong lòng của anh, cô suy nghĩ nhiều về việc bên cạnh anh hay không....

[.................................]

Hôm nay, là một ngày đẹp trời. Anna cùng Mặc Thiến cùng khoác trên người chiếc tạp dề và cùng nhau đứng ở dưới bếp chuẩn bị bữa sáng. Sau hôm cô bị bắt thì suy nghĩ của Anna về cô đã thay đổi. Anna không muốn thử thách Mặc Thiến nữa vì cho dù Anna có làm gì đi nữa.... Thì cô luôn luôn có quý nhân giúp đỡ. Thay vì là kẻ thù, thì hãy làm bạn với nhau

Sáng hôm nay, Sở Khắc Uy nghe được tin Tất Xuyến Nam muốn mở một bữa tiệc nho nhỏ ở quán Bar Angel, và đã gửi lời mời đến anh. Anh khá lưỡng lự về việc này, nhưng Mặc Thiến lại bảo anh đồng ý vì đây là tâm ý của Tất Xuyến Nam....

Nhưng!!!....

Sở Khắc Uy lại muốn đưa cô đi cùng, tuy không muốn nhưng Tất Xuyến Nam vẫn ngậm ngùi, gượng cười gật đầu đồng ý.

Anh từ trên phòng bước xuống, cảnh tượng hiện tại xoay quanh trong mắt anh chính là hình ảnh của Mặc Thiến, là một cô gái dịu dàng, chu đáo chuẩn bị bữa sáng. Sự ấm áp này khiến anh cảm thấy khá xúc động.

- Uy, anh xuống rồi sao. Anh đến đây và ngồi xuống đi. Hôm nay em và Anna chuẩn bị bữa sáng đấy!

Mặc Thiến nhìn anh mỉm cười đầy ngọt ngào, Sở Khắc Uy gật đầu bước đến bàn ăn. Anh nhìn sang phía Anna một chút, Anna hơi giật mình rồi lại cúi đầu, lắc đầu nhẹ. Sở Khắc Uy ngay bây giờ mới dời hướng tầm nhìn sang Mặc Thiến, thái độ cũng như ánh mắt cũng thay đổi 180 độ, nụ cười sủng nịnh cũng đã hiện lên trên gương mặt của anh.

- Thức ăn của em nấu, chắc hẳn rất ngon

- Có cả Anna nấu giúp em đấy. Uy, anh ăn nhiều một chút!

- Em ngồi xuống đây, chúng ta cùng ăn

Sở Khắc Uy ám chỉ ghế ngồi kế bên mình, cô cúi đầu ngại ngùng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh anh. Sau đó lại ngước mặt lên về phía Anna

- Anna, ngồi xuống ăn cùng chúng tôi đi!

- Xin lỗi, Mặc tiểu thư... Phận làm tôi tớ, không được phép ngồi cùng bàn với chủ nhân.

Anna nói xong liền cúi đầu rồi đi ra ngoài. Mặc Thiến hơi phụng phịu hờn dỗi, nhưng sau đó Sở Khắc Uy đã nói lại những quy tắc của Sở gia cho cô nghe. Thì lúc này Mặc Thiến mới ngoan ngoãn ngồi ăn sáng.

Đến buổi trưa, anh đưa cô đi mua sắm, đi xem phim, đi chơi công viên, đi ăn, đi dạo... Chiều đến lại cùng cô đi trà chiều, dạo một vòng nơi hai người sinh sống. Cả ngày hôm nay dường như anh giành chọn vẹn cho cô

[...........................]

Tối đến, Sở Khắc Uy mặc trên người một bộ âu phục đen, còn Mặc Thiến khoác lên mình bộ váy ôm sát cơ thể, để lộ nhưng đường cong hoàn mỹ, chiếc váy dài xẻ tà và cổ hình chữ V xẻ sâu, đều này khiến anh cực kì không hài lòng

Đến quán Bar Angel, những ánh mắt thèm thuồng của những tên thiếu gia ăn chơi nhìn chằm chằm vào Mặc Thiến, khiến cô ngại ngùng.... Nhưng lại khiến bình giấm chua bên cạnh sắp phát điên, anh gắt gao ôm chặt eo của cô kéo vào lòng, nhìn cô với vẻ mặt không hài lòng

- Bà xã, anh ghen rồi!

[..........................còn........................]

~~ Hellooooo

Lấy tiếp 40 bạn để tag nha:3

#Yu~