Một người phụ nữ tóc ngắn hướng về phía cô cười.

Đôi mắt dài, hẹp, cứ như vậy cười, đôi mắt xếch lên đem lại cảm giác mị hoặc cùng mê người, đôi môi xinh tươi, đây chính là mị lực của cô, không có bề ngoài xinh đẹp, nhưng đem lại cảm giác thư thản khi nhìn vào, cả người tản ra một loại mùi vị duy nhất, đó là một nét riêng của cô.

"Gấm học tỷ!" Mặt Tô Tiểu Mễ không biết tại sao đột nhiên liền đỏ mặt, đột nhiên có một loại cảm giác mình làm chuyện thật có lỗi với cô ấy.

"Tiểu Mễ, thật không ngờ lại gặp em ở đây!" Người được gọi là Gấm học tỷ đi tới, cười lên thật mê người.

"Chị chính là chủ quản marketing mới đến sao?"

"Về sau chúng ta sẽ là cộng sự, nhiều năm không gặp, em càng ngày càng có mùi vị phụ nữ trưởng thành rồi, không còn là cô gái nhỏ trong sáng, trẻ trung thời đại học!" Gấm học tỷ rất vui vẻ ôm cô một cái.

Tô Tiểu Mễ có chút xin lỗi cười

"Người đàn ông đối diện kia cứ một mực nhìn bên này?" Thanh âm của cô nghe không ra có cái gì không đúng.

"A... Ừ... Cái đó..." Tô Tiểu Mễ ấp úng, Gấm học tỷ ôm cô, ánh mắt vừa đúng hướng về phía ngoài cửa sổ, cô chẳng phải là đang nói đến Lý Triết học trưởng? Đầu của Tiểu Mễ ngất xỉu...

"Mới vừa rồi là điện thoại của Lý Triết sao?" Dáng điều cô vội vã cúp điện thoại đã bị Gấm học tỷ để ý đến.

"Ừ, cái đó... phải, là như vầy... Thật ra thì chuyện không phải là... Thật không phải như chị thấy như vậy, mà là..." Tô Tiểu Mễ hết sức muốn giải thích, lại phát hiện mình trở nên rất khẩn trương, tựa như hồi ở trường đại học, chỉ cần thấy Gấm học tỷ cùng Lý Triết học trưởng ở một chỗ, lòng của cô sẽ bang bang nhảy loạn, khiến cô lúng túng.

Gấm học tỷ vuốt vuốt tóc của Tiểu Mễ, buông bả vai cô ra, rất rộng rãi mỉm cười: "Chị cùng Lý Triết đã chia tay một năm trước, anh ấy có thể thích bất kỳ ai, nếu như em cùng anh ấy, cũng không có quan hệ, yêu là tự do!"

"Gấm học tỷ... Chị..." Hào phóng cùng thản nhiên như vậy, mặc dù là thói quen của học tỷ nhưng Tô Tiểu Mễ vẫn còn có chút kinh ngạc, yêu nhiều năm như vậy làm sao có thể một chút tình cảm hoài niệm cũng không có đây?

"Mọi người đều là người trưởng thành, chị cùng Lý Triết đã chia tay, chung đụng càng về sau càng mệt mỏi, huống chi, chị hiện tại có bạn trai mới, cho nên em đối mặt với chị, không cần khẩn trương như vậy."

"Không phải vậy... Gấm học tỷ, em cùng học trưởng cũng không có chuyện gì, giống như hồi ở trường đại học, em cùng anh ấy không có quan hệ gì khác, tin tưởng em..." Tô Tiểu Mễ không muốn Gấm học tỷ hiểu lầm, cô tận lực giải thích.

"Không có sao? Coi như hai người thật có một ngày như vậy, chị cũng có thể rất rộng rãi chấp nhận, tin tưởng chị, tình cảm là có thể bồi dưỡng, chuyện đã qua chính là đã qua, không cần để ở trong lòng, chị cũng có thể buông tay!" Cô nhún nhún vai, cười hào phóng mà mê người.

Tô Tiểu Mễ không giải thích gì nữa, cô cảm thấy giải thích quá nhiều ngược lại trở nên loạn hơn.

"Bạch Gấm, cô vào đây một chút!" Giờ phút này, Thôi Viên Viên gọi cô đi vào, điện thoại của Tô Tiểu Mễ lại vang lên lần nữa, là điện thoại của học trưởng.

"Tiểu Mễ, tối hôm nay có thể đi ăn cơm với anh không?" Hắn tựa như không có nhìn thấy người phụ nữ mới vừa rồi.

"Học trưởng, thật xin lỗi... Tối hôm nay em thật sự có chuyện."

"Đừng từ chối mà" Hắn khẩn cầu nho nhỏ.

Trong lòng của Tô Tiểu Mễ thật là phức tạp, nhưng vẫn muốn cự tuyệt, Gấm học tỷ xuất hiện càng làm cho cô kiên định cái ý niệm này.

"Học trưởng, chủ quản mới đến của công ty em là Gấm học tỷ." Cô hi vọng mượn lý do này nói cho hắn biết, sau này vẫn nên ít liên lạc.

"Ừ, anh mới vừa thấy cô ấy ở bên cạnh em." Thanh âm của hắn cũng giống như Gấm học tỷ, tương đối bình tĩnh " Thế nào? Trong lòng có chút cách ngại sao?"

"Không có, chẳng qua là cảm thấy chúng ta liên lạc như vầy không tốt... Mặc dù hai chúng ta không có quan hệ gì, nhưng về sau Gấm học tỷ ngồi bên cạnh em, cho nên học trưởng còn là..."

"Tụi anh đã chia tay, cô ấy hiện tại có đến mấy người bạn trai, anh cùng cô ấy là chuyện đã qua cho nên em không cần để ở trong lòng, Tiểu Mễ, em phải hiểu lòng của anh, anh không hy vọng chỉ bởi vì Bạch Gấm xuất hiện lại làm cho em càng có nhiều do dự."

"Học trưởng, thật ra thì coi như là không có Gấm học tỷ xuất hiện, chúng ta cũng là không thể nào, huống chi..."

"Tiểu Mễ, em nhất định phải vào hôm nay nói những lời này sao?" Thanh âm Lý Triết đột nhiên có chút trầm thống.

"Thật xin lỗi... Học trưởng..."

"Tiểu Mễ, em không có gì phải xin lỗi anh, cũng không cần áy náy trong lòng, làm việc cho tốt đi, anh sẽ chờ em." Hắn đứng ở đối diện, tựa như một thân cây, lẳng lặng nhìn cô.

Tô Tiểu Mễ cúp điện thoại, xoay người rời khỏi bàn làm việc, đôi khi, cô thật sợ đối mặt loại chuyện như vậy.

Giờ phút này, suy nghĩ của cô càng thêm rối loạn. Bây giờ Dung Khoa để cho cô cảm giác chính là một món thập cẩm, mà bên trong mỗi người đều có một chút khúc mắt cùng cô, hoặc nhiều hoặc ít, những thứ này làm cho cô khó chịu, làm cho cô không thể chờ đợi muốn thoát đi, cô thật không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu!

*********

Phòng làm việc của Thôi Viên Viên.

Cô lấy ra một đống tài liệu đặt ở trước mặt của Bạch Gấm "Cầm xem một chút đi, tôi hi vọng cô ở đây trong vòng nửa tháng là có thể làm ra thành tích tốt, vượt qua bất kỳ một chủ quản marketing nào, đem chút tư liệu về tình hình tiêu thụ có chút đình trệ các cao ốc ở phía nam ra ngoài, cái yêu cầu này đối với cô mà nói không khó lắm chứ?"

"Thôi tổng, yên tâm đi, tôi sẽ làm được!"

"Mạc đại ca chọn người, tôi phải tin tưởng! Kế tiếp sẽ phải xem biểu hiện của cô rồi, nhưng có một số việc tôi muốn nhắc nhở, tình cảm riêng tư không thể để cho chiếm thượng phong." Cô rất biết toan tính cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

"Có gì cần tôi phối hợp, Thôi tổng giao cho tôi là được rồi." Bạch Gấm cười yếu ớt trả lời.

Mà giờ khắc này, điện thoại di động của cô lại vang lên, vừa nhìn màn hình, cô do dự nên nhận hay không?

"Là Lý Triết gọi điện thoại tới sao? Nhận đi, chỉ có năm phút đồng hồ, nói xong thì đi đi, không nên ở phòng làm việc của tôi quá lâu." Cô cẩn thận một ít chuyện.

Bạch Gấm nhận lấy điện thoại.

"Em vào Dung Khoa rồi, tại sao không cho anh biết?" Thanh âm bên kia có chút lo lắng lại có chút cấp bách.

"Đây là Mạc gia an bài, em phải đi vào, không có lý do gì cự tuyệt!"

"Nhưng làm vậy không phải kế hoạch của chúng ta càng loạn hơn sao? Em làm vậy anh như thế nào vẫn nhìn mặt em mà theo đuổi Tiểu Mễ?" Thanh âm bên kia cùng với lúc nói chuyện với Tô Tiểu Mễ thành hai loại phong cách khác nhau.

"Mạc gia kêu em nói cho anh biết, kế hoạch của anh không thay đổi, hơn nữa còn yêu cầu em hiệp trợ anh. Nhiệm vụ chính của em ở Dung Khoa là hiệp trợ anh theo đuổi Tiểu Mễ cùng trợ giúp Thôi tổng." Thanh âm của cô nghe đều đều, nhưng cẩn thận nghe ra vẫn còn có chút trầm thấp, hai người đối với nhiệm vụ lần này còn không có kịp thích ứng tâm tình.

Bạch Gấm cũng là trước khi nhận được nhiệm vụ lập tức liền từ Mĩ bay trở về. Vừa xuống phi cơ liền chạy tới Dung Khoa đi làm, rất nhiều chuyện, cô căn bản không kịp nói với Lý Triết.

"Sinh nhật vui vẻ!" Đột nhiên, thanh âm của cô rất mềm mại nói ra bốn chữ này.

"Gấm..." Thanh âm Lý Triết đột nhiên đè nén cùng thống khổ.

"Hãy mau đem chuyện xử lý tốt, chúng ta cùng trở về Mỹ. Anh theo đuổi Tiểu Mễ tiến độ quá chậm, Mạc gia nói anh mau mau một chút."

"Anh biết, nhưng vấn đề rất khó giải quyết, xem ra, Tiểu Mễ thật đã yêu Lâm Khải."

"Nhiệm vụ của anh là khơi mào nội chiến giữa bọn họ. Sự xuất hiện của em, anh có thể đừng để ý đến." Cô hi vọng hắn có thể lấy công làm chủ, chuyện riêng tạm để một bên.

"Nhưng anh ngay cả hẹn Tiểu Mễ cũng hẹn không được, làm sao gây ra nội chiến?" Hắn có chút thống khổ, gần đây hắn đau hết cả đầu, chuyện tình cảm, không phải hắn muốn làm gì là có thể làm đó.

"Tối hôm nay em giúp anh hẹn Tiểu Mễ! Tan việc anh ở dưới lầu đợi cô ấy đi, em sẽ lôi kéo cô ấy cùng đi, sau đó giao cô ấy cho anh!" Bạch Gấm chịu đựng khổ sở trong lòng.

"Vậy còn em? Em thì làm sao?" Hắn đau lòng người con gái này, cô đi theo hắn nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều là không oán không hối.

"Em sẽ chờ anh, anh biết mà!" Cô tận lực để cho thanh âm của mình nghe bình tĩnh một chút.

"Gấm..."

"Trước mắt, anh cứ làm theo như em nói, em muốn đi trước, về sau đang đi làm không nên điện thoại cho em, có chuyện gì tan việc hãy nói."

"Biết!"

Bạch Gấm cúp điện thoại, tâm tình rất nhanh liền điều chỉnh lại.

"Bạch Gấm, chú ý Tô Tiểu Mễ nhất cử nhất động, tận lực chú ý một chút Lâm Khải có thể sẽ giao cho cô ấy tư mật văn kiện."

"Tôi sẽ, cô yên tâm đi!" Cô rất tự nhiên nhìn thẳng Thôi Viên Viên.

"Tôi biết cô cùng Lý Triết đã từng là học trưởng, học tỷ của Tiểu Mễ, nhưng nhiệm vụ trước mặt, những thứ này hết thảy vứt qua một bên, mỗi một lần nhiệm vụ tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là toàn thân mà lui. Lần này cũng không ngoại lệ, cho nên, tôi hi vọng các người có thể đem tình cảm riêng tư vứt qua một bên, lấy hoàn thành nhiệm vụ làm mục đích."

"Nhất định sẽ, tôi và Lý Triết cũng muốn kết thúc nhiệm vụ sớm một chút rồi về Mỹ kết hôn." Cô cười, lộ ra một loại độc hữu mùi vị của phụ nữ.

"Ở Dung Khoa, cô còn có một nhiệm vụ lớn hơn nữa. Đó chính là khơi mào làm cho An Ôn và Lãnh Tĩnh Thi chèn ép Tô Tiểu Mễ, để cho Lâm Khải ở chính giữa trở thành bánh quy kẹp nhân, loại chuyện như vậy phụ nữ hẳn sẽ rất am hiểu." Viên Viên cho cô một khích lệ, mỉm cười.

"Tài liệu cô gửi tới, Mạc gia cho tôi xem rồi, tôi đại khái biết tình huống căn bản của Dung Khoa bây giờ, nhưng nhiều lúc cần thiết, chúng ta cần phải tương phản một chút, tôi sẽ đóng vai đồng nghiệp tốt, đứng cùng phía với Tiểu Mễ, tôi vẫn sẽ là học tỷ chiếu cố cô ấy như cũ." Cô hào phóng cười.

"Tôi thích cùng người thông minh làm việc, cô cùng Lý Triết đều là người thông minh, hợp tác với các người rất thích! Hoan nghênh Bạch chủ quản gia nhập Dung Khoa, hi vọng chúng ta có thể vì Dung Khoa mang đến nhiều lợi nhuận hơn." Cô vươn tay, Bạch Gấm đưa tay tới cầm lấy.

"Cám ơn Thôi tổng, hợp tác vui vẻ, bất kỳ chuyện gì, Thôi tổng cũng có thể yên tâm giao cho tôi!" Cô cho Viên Viên một ánh mắt khẳng định, ôm lấy tư liệu trên bàn nói: "Nếu như Thôi tổng không có chuyện gì khác, vậy tôi xin phép lui trước."

Viên Viên ra dấu tay, Bạch Gấm thối lui ra khỏi phòng làm việc của Thôi Viên Viên.