Ở bên trong xe hết sức an tĩnh.

Lâm Khải chẳng qua là lặng lẽ lái xe, một câu cũng không nói, Thiệu Mỹ Như ngồi ghế cạnh tài xế, nhìn gò má cương nghị mà tuấn mỹ kia, trong lòng lay động một hồi, cô đột nhiên thay đổi chủ ý, bất kể là lấy chồng hay là vào nhà họ Lâm, người đàn ông này cô nhất định phải bắt lại.

Xe đi ở trên đường, thời gian mặc dù có chút trễ, nhưng giao thông vẫn có chút kẹt.

Lâm Khải phiền muộn tựa đầu hướng ra ngoài, nhìn bóng đêm mịt mờ.

Thiệu Mỹ Như nhấp miệng một cái, tay nhẹ nhàng để lên người Lâm Khải, cô lớn mật di chuyển tay đi lên dọc theo chân của hắn.

Tay Lâm Khải đột nhiên đè lên tay cô, quay đầu chống lại một đôi mắt quyến rũ mà tràn đầy sự dụ hoặc, cùng Thiệu Mỹ Như hắn gặp lúc trước là hai người khác nhau.

"Khải, anh còn sợ hơn em sao?" Thanh âm cô thật thấp, nhàn nhạt mị thái.

"Tôi sợ không chơi cùng cô được, bởi vì tôi chưa bao giờ cho người khác cam kết, càng sẽ không cho các cô hôn nhân, chơi xong rồi liền tan thôi." Khóe miệng của hắn cong lên một tia lạnh lùng và tà mị.

"Phụ nữ thích chơi đều không thích cam kết, cũng không thích hôn nhân." Tay của cô nhẹ nhàng quẩy người một cái, dùng sức ngắt hai cái.

"Cho nên, tôi sẽ không chơi với phụ nữ như cô." Hắn trực tiếp cự tuyệt cô, còn mang theo một tia thử dò xét.

"Tại sao? Em không đủ xinh đẹp hay là vóc người chưa đủ tốt?"

Lúc này, Lâm Khải tiếp tục lái xe, ánh mắt nhìn về phía trước, lạnh lùng trả lời: "Bởi vì cô muốn gả vào nhà họ Lâm."

"Ha ha..." Mắt đẹp của Thiệu Mỹ Như chuyển một cái, đột nhiên nở nụ cười: "Anh đủ trực tiếp, em thích. Bất quá nói thật, em đền nhà các người, hoàn toàn là bởi vì trong nhà em muốn gả em vào nhà các người, nhưng tự em cũng không muốn. Bởi vì em còn chưa có chơi đủ, em chỉ mới vừa vặn tốt nghiệp, đối với em mà nói, kết hôn mất đi rất nhiều trò đặc sắc nha."

"Vậy tài nghệ diễn trò của cô không tệ, rất giống phụ nữ an phận."

"Em thích chơi, giả bộ thiếu nữ thanh thuần để khiến mẹ anh vui, bất quá em cảm thấy khiến phụ nữ vui mệt chết đi, em thích khiến đàn ông vui hơn." Tay của cô lại một lần nữa lớn mật bò qua, lần này, Lâm Khải chẳng qua là quay đầu nhàn nhạt nhìn cô một cái, cũng không nói gì.

Xe rất nhanh liền lái vào khu biệt thự, xe trên đường cũng rất ít.

Thiệu Mỹ Như biết, người đàn ông này đã ngầm cho phép, mà hấp dẫn của cô đối với đàn ông, chỉ cần cô chủ động, cũng sẽ không thất thủ, xinh đẹp và bản lĩnh vĩnh viễn đều là tư cách của phụ nữ, cô thích chinh phục thân thể đàn ông còn hơn cả chinh phục tâm đàn ông. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Tay của cô nóng bỏng cảm giác được, thân thể Lâm Khải đã hơi xảy ra biến chuyển, cô quyến rũ lè lưỡi liếm môi, một cái tay khác của cô nhẹ nhàng lôi kéo, áo trên người chảy xuống, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết, cao cao nổi lên ngọn núi tản ra mị hoặc mê người.

Lâm Khải thắng xe, xe dừng ở ven đường, nhìn người bên cạnh cả người tràn đầy hấp dẫn, cổ họng khẽ khô khốc, hắn không có nghĩ đến người phụ nữ này cư nhiên lớn mật dám chơi như thế.

"Như vậy, xác định sẽ không hối hận?"

"Em vì cái gì phải hối hận? Em chính là thích như vậy." Tay của cô dùng sức nhấn một cái, đầu Lâm Khải bị dính vào giữa ngực cô, mị thái dụ dỗ: "Muốn em..."

Bên cạnh hắn chưa bao giờ thiếu phụ nữ xinh đẹp, đối với phụ nữ nhiệt tình chủ động và điều kiện về mọi mặt lại đạt tới yêu cầu của hắn như vậy, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Tay Thiệu Mỹ Như vịn chặt thân thể của hắn, dùng sức kéo y phục hắn, hô hấp của hai người ở trong xe nhanh chóng nóng dần lên, tay của hắn dùng sức xé ra, trên người của cô không còn bất kỳ cái gì có thể che thân.