Người phụ nữ kia không có chút nào kiêng kỵ hung hăng dậm phấn lên mặt mình. Cô vốn xinh đẹp nhờ thêm phấn càng lộ ra diễm lệ bốn phía, dậm hết trên mặt, tay liền đưa về phía ngực.

Tô Tiểu Mễ mở to hai mắt, không thể tin được nhìn cô kéo áo xuống, sau đó tụ bộ ngực đầy đặn lại giữa, ngực khá lớn vì cô kéo y phục vào áp sát người lại, lộ ra một cái rãnh thật sâu khiến Tô Tiểu Mễ nhìn đến hai mắt toả sáng.

Người kia chỉnh chu tốt chính mình, liền "lộp cộp" bước ra ngoài.("lộp cộp" là tiếng giày cao gót đó nha!!!) Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

"Woa, ngực đúng là lớn thật nha, đoán chừng cũng 36D, người ấy của cô ta đoán chừng cũng rất hưởng phúc đi!" Hạ Tử Vi "khinh bỉ" một chút.

"Cậu cũng sẽ hâm mộ?" Hai mắt Tô Tiểu Mễ quét về phía trước ngực Hạ Tử Vi, "Cậu mặc dù không phải là D, nhưng ít ra cũng cỡ C đi!"

"Mình là "xấu hổ" thay cho cậu, bộ ngực cỡ B của cậu... chậc... chậc... cố gắng lớn chút nữa. Mình nói cậu nghe, tay của đàn ông là máy nâng ngực tốt nhất của phụ nữ đó, mình dám cam đoan, với tiềm chất của cậu, chỉ cần trải qua điều chỉnh nửa tháng, lập tức có thể bay lên tới C!"

Tô Tiểu Mễ lại hung hăng ném cho cô một ánh mắt "Xem thường", hai người ồn ào một hồi sau cũng nhanh chóng ra ngoài.

*********

"Trời ạ, mau nhìn!" Hạ Tử Vi kinh ngạc khẽ gọi, dùng sức kéo y phục Tô Tiểu Mễ.

Tô Tiểu Mễ theo ánh mắt của nàng nhìn lại, trong lòng mắng to: "TMD! Đó không phải là người phụ nữ 36D mới vừa rồi sao? Oh, người bên cạnh lại là Lâm Khải."

"Không nghĩ tới hưởng phúc lại là Lâm đại thủ lĩnh của chúng ta, xem ra hắn còn rất biết chọn phụ nữ để chơi nha!" Hạ Tử Vi nói.

"Chúng mình đi nhanh lên, đừng để hắn phát hiện ra!" Tô Tiểu Mễ theo bản năng nói.

Ánh mắt muốn rời khỏi tầm mắt của bọn họ, ngược lại bị hút càng chặt hơn. Cô gái kia cúi đầu khom người, kiều mỵ cười, cũng không biết là nói cái gì, hành động của cô ta rất là lớn mật.

Nhìn thấy Lâm Khải biểu hiện giống như đêm mà cô "câu dẫn", rất hưởng thụ tiếp nhận trêu chọc của người kia, trong lòng không khỏi cảm thấy đau.

"TMD, đàn ông đều cùng một giuộc giống nhau! Lâm Khải loại người này càng thêm hơn chứ không kém." Trong lòng Tô Tiểu Mễ rất là tức giận, lần đầu tiên bày tỏ hối hận với chuyện xảy ra đêm hôm đó, hối hận đã lên giường với loại hoa tâm này. "Trời a!!! Lần đầu tiên cho hắn thật không đáng giá."

Hạ Tử Vi đột nhiên phát hiện ánh mắt Tô Tiểu Mễ không đúng, nhưng cũng không nói gì, đi theo cô trở lại vị trí.

Bốn người nhìn như vừa nói vừa cười, trong lòng mỗi người đều có bí mật nhỏ của mình.

Hạ Tử Vi giống như chim nhỏ nép vào người Hà Kính Vũ, hai người thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình, Tô Tiểu Mễ nhìn thần sắc trong mắt cô, cảm giác Hạ Tử Vi đang từ từ nghiêm túc, đang từ từ rơi vào, cô hi vọng Hà Kính Vũ cũng sẽ thật lòng đối đãi Hạ Tử Vi.

Cô có thể cảm giác được ánh mắt Đỗ Tử Hào phóng tới, thật muốn né tránh liền bất giác liếc về hướng Lâm Khải, cũng có thể nói căn bản là không thể khống chế chính mình mà hướng về phía hắn.

"Thật là ti tiện, vừa cảnh cáo người khác không cần loạn, chính mình lại thường xuyên đổi phụ nữ! Nếu như trí nhớ của cô không phải là đứa trẻ một hai tuổi thì người này và người nhìn thấy ở Mtime là hai người hoàn toàn khác nhau. Đổi được thật là nhanh a!"

Tô Tiểu Mễ bất bình phẫn hận ở trong lòng, đặc biệt là khi cô thấy Lâm Khải để sát vào bên tai người kia nói nhỏ, cô liền có cảm giác muốn bùng nổ.