Edit: Hến ConTần Dũng Minh nhìn trời một chút liền trêu ghẹo nói: “Khuê nữ trời còn chưa tới buổi tối! Con đang nằm mơ à?”Từ Phù: “Cha nó ngậm miệng đi!”Tần Dũng Minh: “Được rồi!”Tần Tiêm Ngưng cười nói: “Cha liền xem như thế nào rồi làm đi, khuê nữ con đây nhất định cho cha mẹ sống cuộc sống của lão địa chủ!”Tần Dũng Minh cũng cười nói: “Ta là muốn nói đến việc mua nhà cơ mà!”Từ Phù: “Không thể đả kích sự tích cực của con nó! Cho nên mua phòng vấn đề kia, tu tường vây liền dựa vào cha nó nha lão Tần!”Tần Tiêm Ngưng nhìn Tần Dũng Minh nói: “Được rồi! Cả nhà chúng ta chia nhau ra hành động đi! Con cùng mẹ đi lên trên núi nhìn xem, cha đi mua phòng, mua gạch liên hệ người đến tu sửa tường vây, con muốn làm kịp đến trước mùa đông cho nhà chúng ta ở nhà ngói gạch xanh khang trang!”Tần Dũng Minh, Từ Phù lập tức nói: “Khuê nhữ nhà chúng ta tuyệt nhất! Lợi hại nhất! Liền nghe theo con nói!”Chờ thuốc sắc xong, Tần Tiêm Ngưng liền chạy tới kêu hai cái ca ca uống thuốc! Sau đó bốn người cùng nhau vây quanh bệ bếp giản dị nhìn Từ Phù làm mì sợi!Từ Phù bất đắc dĩ nói: “Đều đến đây đứng làm cái gì! Mau đi lấy bát ngày hôm qua mua để đựng mì sợi nha!”Tần Tiêm Ngưng lập tức chạy vào nhà, giả vờ tìm trong sọt tre, rồi che giấu đem mấy cái bát ngày hôm qua mua từ không gian đem ra ngoài.

Tần Tiêm Ngưng cầm bát chạy ra: “Bát đến rồi đây!”Tần Đại Lực: “Cái sọt này cái gì cũng có thể đựng vậy!”Tần Nhị Lực: “Giống như là bảo vật của thần tiên, cái gì cũng đều có!”Tần Dũng Minh cười nói: “Chính là thần tiên cho tiểu muội của các con bảo vật đấy! Hai con cũng không nên đi nhìn lén! Nếu không liền mất linh nghiệm!”Tần Nhị Lực vội vàng bảo đảm: “Con nhất định không có nhìn trộm! Cũng sẽ giám sát đại ca”Tần Đại Lực: “Ta còn cần phải giám sát?”Người một nhà phát hiện, Đại Lực chưa bao giờ cùng đệ đệ đấu võ mồm cư nhiên cãi lại! Mọi người đều vui sướng với biến hóa này của Tần Đại Lực.


Cứ như vậy, cả nhà ăn một bữa sáng trong vui sướng, tuy rằng chỉ là một chén mì nấu nước sôi, thêm chút muối, nhưng người một nhà ăn đến đặc biệt vui vẻ.

Cơm nước xong thu xếp cho hai huynh đệ thật tốt, lúc sau ba người liền phân công nhau xuất phát, Tần Dũng Minh đi tìm thôn trưởng, hai mẹ con Tần Tiêm Ngưng đi trên núi.

Hai mẹ con Tần Tiêm Ngưng vòng qua nơi thôn dân đang tập trung hái rau dại, tìm một nơi không có ai, Từ Phù từ trong không gian lấy ra dụng cụ làm việc nhà nông, đi ở phía trước mở đường, Tần Tiêm Ngưng đi đằng sau, từ trong không gian lập tức lấy ra di động, bắt đầu điên cuồng đối với các loại cây dù quen biết hay không quen đều mang ra chụp, một đường bò một đường chụp.


Từ Phù sợ bị lạc đường, một bên vừa đi, một bên đánh dấu.

Ước chừng qua một canh giờ, Từ Phù nhìn cây cối cùng cỏ dại càng đi vào sâu bên trong càng rậm rạp, nàng dừng lại động tác chém lưỡi dao quay đầu lại nói: “Con gái à, cảm giác chúng ta liền đã đến giữa khu rừng, không thể hướng bên trong đi thêm nữa! Không biết liệu có cái gì lập tức xông ra hay không, sợ là nếu chỉ có hai mẹ con chúng ta thì ứng phó không được!”Tần Tiêm Ngưng: “Được ạ! Mẹ, con tiến vào không gian đem mấy bức ảnh chụp phân biệt một chút, mẹ ở bên ngoài nhìn tình huống, nếu gặp phải nguy hiểm phải lập tức tiến vào!”Từ Phù: “Mẹ biết rồi!”Nàng dặn dò Từ Phù xong, liền lắc mình vào không gian, mở internet, lại mở ra một phần mềm có thể phân biệt các loại thực vật qua hình ảnh.

Rốt cuộc ở nửa canh giờ lúc sau Tần Tiêm Ngưng từ không gian đi ra, kích động dậm chân nhỏ hướng Từ Phù nói: “Phát rồi! Phát rồi! Mẹ ơi! Chúng ta phát rồi!”Từ Phù thấy khuê nữ dậm chân, cũng mạc danh kì diệu dậm chân nói: “Phát gì cơ?”Tần Tiêm Ngưng: “Phát tài rồi! Mẹ ơi! Con phân biệt được một loại thuốc Đông y! Hoàng kỳ! Còn có còn có, chúng ta vừa mới gặp được quả dại màu đỏ, nó gọi là ngũ vị tử cũng là một loại thuốc Đông y!”Từ Phù: “Thật đúng là như vậy hả!”Tần Tiêm Ngưng: “Thật sự! Thật sự! Mẹ! Mau mau, chúng ta dựa theo chỗ vừa mới đánh dấu trở về, nhất định có thể tìm được!”Mẹ con hai người đi theo đánh dấu một đường trở về, đi một hồi liền tìm thấy một mảnh hoàng kỳ.


.