Qua 1-2 tiếng, mưa vẫn không có dấu hiệu nhỏ bớt, mắt thấy trời đều đã biến đen. Ấn lẽ thường mà nói, mưa mùa hè đến nhanh đi cũng mau, nhưng hôm nay không biết sao, mưa vẫn rơi cái không ngừng.

Mộ Ngôn đi ban công nhìn một chút, mưa lớn như vậy, trên đường làm sao còn có cái gì xe, xem ra hôm nay Tiêu Vũ Thần là trở về không được.

“Nếu không đêm nay anh ở lại đi. Mưa lớn như vậy, cũng không ai không muốn sống dám ở trên đường lái xe. Hơn nữa, trên đường cũng không an toàn.”

Tiêu Vũ Thần lại đi ban công nhìn một chút: “Cũng chỉ có thể như vậy, đêm nay tôimượn chútsofa ngủ a.”

“Sao có thể ngủ sofa, hơn nữa sofa này cũng ngắn hơn anh!” Mộ Ngôn lập tức đánh gãy,“Nếu không… Nếu không anh ngủ phòng tôi.”

“Vậy còn cậu?” Đây mới là Tiêu Vũ Thần quan tâm nhất vấn đề.

“Tôi, cùng Dịch Dương ngủ thì tốt rồi.”

Dịch Dương dưới ánh mắt nhiệt tình của Tiêu Vũ Thần cũng chỉ có thể thỏa hiệp: “Ngôn tiểu thụ… Cưng xác định muốn cùng anh ngủ? Tuy rằng anhhứa với bé nhà anh nên vì hắn thủ thân như ngọc! Nhưng mỹ nhân trong ngực, vạn nhất nửa đêm anh làm xuân mộng, lập tức cầm giữ không được, đem cưng như vậy như vậy,cưng còn không khóc chết!”

Mộ Ngôn đưa lưng về phía Tiêu Vũ Thần, tự nhiên không có thấy ánh mắt tha thiết của hắn, nghe Dịch Dương nói xong nhất thời giận nghiến răng: “Này còn có một cái đại người sống ở đây, Dịch Dương, mày mợ nó sẽ không có thể đứng đắn điểm sao?”

Tiêu Vũ Thần hợp thời chen vào nói: “Khụ, Mộ Ngôn, tôi xem giường cậu cũng rất rộng, nếu không đêm nay chúng ta tễ tễ?”

“Phắc, Dịch Dương, ông nhớ kỹ mi !” Mộ Ngôn tức giận phi thường.

Dịch Dương bẹp miệng, tơ hồng này hắn khiên cũng quá nghẹn khuất !

Mộ Ngôn túm lấy Tiêu Vũ Thần trở về phòng cho hắn cầm một bộ áo ngủ: “Đi trước tắm rửa a, sét đánh thời điểm, giáo sư nhà trọ bên này dễ cắtnước.”

“Hảo.”

……

“Cậu mau tắm đi, tôi xong rồi.”

“Ừ.” Mộ Ngôn đóng WORD, chỉ vào máy tính đối Tiêu Vũ Thần nói,“Anh nếuchán, có thể chơi game. Máy sấy cho anh.”

“Ân, đã biết, cậu nhanh đi tắm a.”

……

Sấy xong tóc, Mộ Ngôn còn không có tắm xong, gặp Dịch Dương còn nằm ở trên sofa chơi game, Tiêu Vũ Thần liền đi qua nói: “Bạn hữu, cảm tạ a ”

“Đâu có.” Dịch Dương nhưng thật ra tiêu sái,“Thành nhớ rõ mời tôi ăn đại tiệc là được ”

Vì thế dướitình huống Mộ Ngôn không biết gì, đã bị hảo cơ hữu cấp bán.

Mộ Ngôn tắm xong đi ra, Tiêu Vũ Thần đang ngồi ở bên giường đọc sách. Gặp Mộ Ngôn tóc còn ướt, thực tự nhiên đem máy sấy cắm vào, đưa qua: “Trước sấy tóc a.”

Mộ Ngôn cầm máy sấy lung tung sấy hai cái, sẽ rút nguồn, Tiêu Vũ Thần giơ tay cản: “Còn không có sấy kho, như thế nào sấycái tóc đều vội như vậy, cứ thế mãi, lúc già dễ đau đầu.” Nói xong tiếp nhận máy sấytrong tay Mộ Ngôn, cũng không quản Mộ Ngôn có đồng ý hay không, liền như vậy thẳng giúp cậu sấy.

Mộ Ngôn khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ bừng, trừ bỏ vào hiệu cắt tóc, làm sao có ai như vậy hầu hạ quá. Tiêu Vũ Thần đổ cảm thấy không có gì, chính là bé con mặt đỏ bộ dáng, thoạt nhìn thật đúng là… Cảnh đẹp ý vui…

Tắt máy sấy, khả Mộ Ngôn mặt như trước đỏ rực, không khí đột nhiên liền trở nên có như vậy điểm ái muội, vì giải trừ xấu hổ, Mộ Ngôn cố gắng tìm đề tài: “Như thế nào không chơi game?”

“Tôi bình thường không quá mê game.”

“Như vậy a…”

“Ừ.”

Vì thế Bạn nhỏ Mộ Ngôn cố gắng tìm đề tài liền như vậy chết non.

“Ngủ a.” Tiêu Vũ Thần đề nghị.

“A?” Mộ Ngôn hổ khu chấn động, hắn đây là muốn…

“Cậu ngày mai không phải còn có tiết sao?” Tiêu Vũ Thần tự nhiên không có buông tha Mộ Ngôn vừa rồi động tác nhỏ, đáy mắt che kín ý cười.

“Ách…” Nguyên lai là chính mình hiểu sai a, cũng là, Tiêu Vũ Thần hẳn không phải người tùy tiện như vậy, nếu không chính mình cũng sẽ không… A, chính mình tại sao có thể nghĩ như vậy. Chẳng lẽ, mình thật sự… Thật sự… Thích anh ta?!

“Làm sao vậy?” Không thể không nói, có đôi khi thật muốn bội phục Tiêu Vũ Thần hành động, cho dù hiện tại trong lòng hắn có đủ loại ý tưởng, trên mặt lại một điểm cũng nhìn đoán không ra.

Mộ Ngôn bị ý nghĩ trong lòng biến thành không bình tĩnh, lại còn phải cos thực bình tĩnh: “Không như thế nào, ngủ.”

………

“Cậu… Ngủ không được?”

“.. Ách… Tôilật qua lật lại ảnh hưởng đến anh!”

“Không có, tôi bình thường ngủ hơi muộn.” Tiêu Vũ Thần lật người, đem mặt hướng Mộ Ngôn, tuy rằng tối tốinhìn không mấy rõ ràng, nhưng nhìn ra được đến, Tiêu Vũ Thần hiện tại thật cao hứng.

“Tôi có câu hỏi…” Mộ Ngôn cũng xoay người lại đối diện Tiêu Vũ Thần, phòng tối mù, cậu cũng không sợ Tiêu Vũ Thần phát hiện cậu mặt đỏ.

“Cái gì?” Tiêu Vũ Thần thanh âm trầm trầm,rất dễ nghe.

“Chính là…Nhân viên trực tổng đài 419 kia chính là anh đúng không!”

“Nói như thế nào?” Khách hàng nghe được thanh âm, kỳ thật đều là trải qua xử lý, Tiêu Vũ Thần không tin Mộ Ngôn có thể nghe ra đến.

“Tôi đối thanh âm có vẻ mẫn cảm… Người kia, chính là anh… Đúng không…”

“Ân…” Không thể không nói, Tiêu Vũ Thần phi thường cao hứng, liên âm cuối đều có chút giơ lên, y hi có thể nhìn đến khóe môi hắn mang cười.

“Nhưng anh không phải phòng bảo trì sao?”

“Cậu muốn biết?”

“Ừ.”

“Kỳ thật trước tôi cũng nói qua… Đương nhiên là vì tôi thích cậu.”

“…..”

“Em cũng thích tôi đúng không!”

Mộ Ngôn mặt đằng một chút trở nên đỏ bừng, hiển nhiên là bị đoán trúng tâm sự, còn cố mạnh miệng: “Dựa… Dựa vào cái gì anh thích tôi, tôi liền nhất định phải thích anh!”

Ngón tay Tiêu Vũ Thần xoa hai má Mộ Ngôn đang nóng lên: “Mặt đỏ thành như vậy, còn không thừa nhận sao? A?”

“Tôi mới không có mặt đỏ!” Mộ Ngôn nói dối.

“Nếu không nói lời nói thật, kia… Tôiphải dùng hành động đến chứng minh…” Tiêu Vũ Thần nói xong, nâng lên cằm Mộ Ngôn, đối với cánh môi mềm mại hôn lên.

Tiêu Vũ Thần động tác mềm nhẹ, Mộ Ngôn rất nhanh bị hôn được tìm không thấy lối về. Thừa dịp Tiêu Vũ Thần buông cậu ra trong nháy mắt, từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí.

Mộ Ngôn đỏ mặt, mắt nháy không nháy nhìn chằm chằm Tiêu Vũ Thần: “Anh anh… Thật thích tôi?”

Tiêu Vũ Thần vươn tay che mắt Mộ Ngôn, ấn mở chốt đèn đầu giường, chờ Mộ Ngôn hơi chút thích ứng ánh sáng mới dời tay.

Đèn vừa bật, Tiêu Vũ Thần liền nhìn đến hai má Mộ Ngôn hồng lấy máu, quả nhiên, bé con thật đúng là dễ dàng thẹn thùng.

“Thiên chân vạn xác!”

“Nhưng….. Này có quá nhanh không?”

“Tôi hỏi em, em thích tôi sao? Nói thật!” Tiêu Vũ Thần cười khanh khách nhìn mặt Mộ Ngôn càng ngày càng hồng, đáp án đã thực rõ ràng,nhưng bé conluôn vịt chết mạnh miệng.

Mộ Ngôn nghiêng đầu không nhìn Tiêu Vũ Thần, mấy không thể nghe thấy nói câu: “Một chút…”

Mặt đều hồng thành như vậy, còn một chút, bất quá, không thừa nhận cũng không có quan hệ, chỉ cần hắn biết là tốt rồi, Tiêu Vũ Thần nghĩ như thế.

“Kia không phải xong,em thích tôi, tôi cũng thích em, chúng ta lý nên cùng một chỗ.”

“Cứ như vậy?” Mộ Ngôn đột nhiên liền cảm thấy cậu rất dễ thu phục, sau đó trong lòng còn có chút bất bình hành, vì thế bé con này liền xoắn.

“Cứ như vậy.” Tiêu Vũ Thần nói xong, một phen ôm Mộ Ngôn đang xoắn xuýt nằm xuống, tắt đèn ngủ.

Bạn nói hai mẹt vừa thổ lộ sau liền như vậy thuần khiết ôm nhau đắp chăn ngủ, ai tin a!

Tiêu Vũ Thần / Mộ Ngôn: “Tôi tin!”