*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Mập Mạp lửa giận đang ngập đầu, nào còn lòng dạ để ý đến ai nữa.

Nói thế nào thì Ficker cũng là một bác sĩ chuyên chữa trị cho tộc Noelle, làm sao lại không hiểu thằng nhóc này cho được. Anh ta bước sang ngang một bước, lộ ra Ngu Uyên vẫn luôn đứng phía sau.

Ngu Uyên nhìn qua không biết còn khó đối phó hơn Ficker không biết bao nhiêu lần. Hắn lạnh lùng nhìn Mập Mạp từ trên cao, ánh mắt không cảm xúc, dọa cho Mập Mạp không còn dám tức giận gì nữa.

Cậu ta nuốt nước miếng, lui về sau vài bước, ấp úng chào: “Ngu, Ngu tổng…..”

“Hiện tại có thể cho chúng tôi một không gian riêng được chưa?” Ficker tủm tỉm nói.

Mập Mạp nghe vậy, lại lui lại về sau mấy bước, cùng vài người liếc nhìn nhau, hít một hơi sâu đè lại tính toán của mình, xong mới xoay người chạy nhanh như chớp.

Da Đen nhìn thấy nhóm người Mập Mạp chạy rồi, bản năng muốn đuổi theo, khóe mắt lại nhìn thấy Mắt Kính, cậu mới miễn cưỡng dừng bước. (MTLTH.dđlqđ)

Mà Mắt Kính vẫn không có ý định gì cả, cậu vẫn luôn thẫn thờ nhìn chằm chằm chiếc kính đã nát bấy dưới đất.

“Là thế này.” Ficker đứng dậy, cười nói với Da Đen và Mắt Kính: “Có phải các cậu là bạn cùng phòng với tiểu Mặc, đúng không?”

Da Đen bình thường là một cậu bạn lỗ mãng, nhưng người trước mắt lại là ân nhân cứu mạng của Mắt To, cậu ta không không chế được mà nghiêm cẩn hơn mọi khi.

Cậu ngồi xổm xuống ôm lấy Mắt Kính, nhìn Ficker: “Đúng vậy, tiểu Mặc ở cùng phòng với chúng tôi.”

“Vậy cậu có thể về phòng xem xét tình huống của tiểu Mặc giúp chúng tôi được không?” Ficker vẫn luôn cười tủm tỉm. Hôm nay anh còn đeo thêm chiếc kính phục cổ, không ngờ lại có vài phần thần bí.

“Được, được….”Da Đen gật đầu lia lịa, muốn kéo Mắt Kính dậy. Nhưng Mắt Kính lại không chịu đứng dậy, vô thần nhìn về phía gọng kính đã hỏng.

“Mắt Kính, Mắt Kính?” Da Đen vẫn cố đỡ cậu ta dậy, trong lòng Da Đen cũng có chút khổ sở.

Cậu hiểu cảm giác của Mắt Kính. Bọn họ thân là tộc Noelle, không thiếu trường hợp phá xác đã mang trong mình khiếm khuyết. Bởi vì địa vị của tộc Noelle trong xã hội, vì vậy mà rất nhiều trứng Noelle đều không được chăm sóc tốt.

Mà cũng chính bọn họ nhỏ bé, vô dụng, không được xã hội coi trọng, lại không có năng lực bảo vệ bản thân, vì vậy có rất nhiều trứng Noelle có khiếm khuyết bị ruồng bỏ.

Thử nghĩ mà xem, Mắt To bị thương nặng như vậy, Học viện cũng không nguyện ý cứu chữa. Da Đen cùng Mắt Kính lại cùng nhau lớn lên, cậu biết chiếc kính này quan trọng thế nào đối với Mắt Kính.

“Cậu cứ để cậu ấy ở lại đây.” Ficker cất tiếng: “Cậu giúp chúng tôi xem xét tình trạng của tiểu Mặc, tôi sẽ khám cho cậu ấy.”

Da Đen ngẩn người, có chút không tin tưởng nhìn Ficker.

“Yên tâm, cậu ấy không sao.” Ficker cười nói: “Chiếc kính này hẳn là rất quan trọng với cậu ấy, tâm lý có chút chịu không nổi mà thôi.”

Da Đen cúi đầu nhìn Mắt Kính vẫn ngồi bất động như cũ, cậu tin tưởng lời nói của Ficker. Da Đen gật đầu, đứng dậy, cúi người cảm ơn Ficker: “Vậy nhờ ngài trông Mắt Kính giúp tôi, tôi đi nhìn tiểu Mặc.”

“Được.” Ficker nói với Da Đen: “Các cậu ở tầng mấy?”

“Ngay trên lầu thôi.” Da Đen trả lời anh, lại quay lại nhìn Mắt Kính, mới xoay người chạy mất.

Ficker quay lại nhìn Ngu Uyên: “Ngu tổng hiện tại đã cảm thấy vừa lòng chưa?”

Ngu Uyên thản nhiên liếc anh một cái, chẳng thèm ư hử lấy một tiếng.

Vì vậy một Ficker chibi ở trong lòng tự động chui vào phòng tối, hai tay nâng niu trái tim bé bỏng chằng chịt mảnh vá của mình.

Thành thật mà nói, cả ngày hôm nay là những điều kinh khủng nối tiếp nhau.

Hôm nay Ngu Uyên vốn đi công tác, khoảng cách không tính là gần với căn cứ Andrew, nhưng lại rất gần Đế Đô. Từ lúc hắn phát hiện tiểu Mặc ngủ đến mức gọi cũng không tỉnh, Ficker khuyên thế nào cũng không cảm thấy yên tâm, hắn nhất quyết phải gọi cho bằng được A Trạch lại đây đẩy những công việc quan trọng sang ngày khác.

Sau đó tự mình lái một chiếc huyền phù sang trọng đến căn cứ Andrew.

Do cấu tạo cơ thể khác nhau, tộc Hồn thú có sức chịu đựng tốt hơn rất nhiều so với tộc Noelle, vì vậy lái một chiếc huyền phù sang trọng với tính năng vượt trội hoàn toàn nằm trong khả năng của Ngu Uyên. Đó chính là lý do vì sao họ lại có mặt tại căn cứ Andrew nhanh đến như vậy.

Thành thật mà nói, Ficler và A Trạch quen biết Ngu Uyên thời gian dài như vậy, nhưng chưa từng nhìn thấy bộ dạng gấp gáp này

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh

Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Hình như đây là kiểu kính phục cổ thì phải
Nguồn: Prof.Bai


Chương trướcChương tiếp
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.