Dịch: mrKim

Nguồn: Sưu Tầm

Sở Phàm một tay ấn trụ đầu vai Lôi Chiến, giọng điệu chân thành nói:
 
- Anh bạn, tôi nhìn anh có dáng người khôi ngô, hạ bàn trầm ổn, đối phó Lý Kiệt kia hoàn toàn dư sức. Nhưng mà anh không nên dùng sở đoản, mà bỏ qua sở trường, cho nên có đánh tiếp anh vĩnh viễn rơi vào thế bị động, vĩnh viễn ở hạ phong. Nếu muốn chiến thắng, anh phải thay đổi cách đánh!

Lôi Chiến nghe vậy thì trong lòng đại chấn, trong lời nói của Sở Phàm đã nói đúng bản chất của trận đánh giữa hắn và Lý Kiệt, hắn lúc này khiêm tốn thỉnh giáo nói:
 
- Như vậy tôi phải đánh như thế nào?

- Cận chiến!
 
Sở Phàm nói xong trong mắt hàn quang chợt lóe lên, trầm giọng nói:
 
- Tae Kwon Do lợi hại là ở đòn chân, nó phải chạy lấy đà mới đá, xoay người đá cùng với đá song phi. Cho nên võ thuật Tae Kwon Do thích hợp chính là xa chiến, đối với cận chiến ẩu đả không được. Bởi vì đánh cận chiến thì Tae Kwon Do không phát huy được đòn chân. Nói ví dụ nước ta có Thiếu Lâm ngũ quyền, các loại cầm nã thủ, Vịnh Xuân quyền cùng Hồng quyền là các loại quyền cận chiến nếu dùng để đối phó Tae Kwon Do thì tuyệt đối là dư dả. Tuy nhiên anh bạn chắc không học qua các loại quyền pháp này. Nhưng mà đừng lo, ưu thế của anh ở chỗ hạ bàn trầm ổn, từ ưu thế này vẫn có thể đả bại Lý Kiệt, tôi sẽ phân tích nhược điểm trên người Lý Kiệt cho anh!

- Lý Kiệt hai chân rất dài, giỏi về đá, hơn nữa Tae Kwon Do có lệ hay thay đổi cước pháp nổi tiếng từ xưa đến nay. Cho nên công phu trên đùi Lý Kiệt không để bỏ qua. Tuy nhiên không biết anh bạn có chú ý tới không, Lý Kiệt khi đi lòng bàn chân lỗ mảng, trọng tâm không vững, điều này nói lên là hạ bàn của hắn hư phù, không có vững chắc! Nước Trung Quốc chúng ta trải qua mấy ngàn năm, trong đó võ thuật lưu truyền tới nay nhiều vô số kể, nhưng có một điểm chung là muốn làm một cao thủ võ công tu vi tuyệt đỉnh đều là lấy tu luyện hạ bàn làm cơ sở, hạ bàn không vững sao cùng người đối địch được?

- Cho nên nhược điểm trí mạng trên người Lý Kiệt chính là hạ tam lộ, cái gọi là hạ tam lộ chính là là chỉ vị trí nơi thắt lưng người phân nhánh ra hai chân , huynh đệ đợi khi cùng Lý Kiệt tỷ thí liền chuyên tấn công vị trí khởi hạ bàn, cũng chính là hạ tam lộ!

- Đương nhiên, Lý Kiệt luyện võ đến đai xanh chứng minh hắn cũng có năng lực thực chiến nhất định. Cho nên muốn tiếp cận hắn thì trừ phi anh luyện qua cầm nã thủ, nếu không luyện qua cầm nã thủ thì muốn tiếp cận Lý Kiệt chỉ có một biện pháp, chính là dùng thân thể chặn một cước của Lý Kiệt, sau đó sáp gần hắn, tấn công vào hạ tam lộ này! Nếu một cước của Lý Kiệt là chạy lấy đà đá, xoay người đá thì lực đạo rất lớn thì nên tránh đi, đợi lúc Lý Kiệt đứng thẳng đá thì anh cứ chịu cho hắn đá, rồi nhanh chóng tới gần hắn, tuyệt không cho hắn cơ hội lui về phía sau!

- Còn một chút, chính là Lý Kiệt ngạo mạn khinh địch, phỏng chừng hắn sẽ không đem anh đặt ở trong mắt, mà anh lợi dụng điểm này của hắn mà tiến hành phản kích, nhớ kỹ, không được dùng chiêu thức gì, chỉ cần đem hắn đánh ngã thì anh chính là người thắng. Chiêu thức của anh có hoa lệ ra sao nhưng khi chiến bại thì anh chính là người thua!

Sở Phàm nói đến đây thì khẩu khí nhẹ xuống, nói:
 
- Anh bạn, anh nhớ chưa? Có tin tưởng đả bại hắn hay không ?

- Có! Đa tạ người anh em!
 
Lôi Chiến nói xong ánh mắt trầm xuống, giọng kiên định!

- Còn dám đi lên hay không hả? Có phải sợ bị đánh hay không ?

- Nếu như sợ bị đánh thì cứ ngoan ngoãn nhận thua, Kiệt ca chúng ta sẽ cho mày một con đường, ha ha!

- Tiểu tử, nhận thua đi, đừng chống cự nữa. Tiếp tục chống cự thì mày chỉ còn đường chết thôi!

Một đám hội viên của hiệp hội Tae Kwon Do gào lên, mà Lý Kiệt đứng giữa sân lại ngạo mạn vô cùng, bễ nghễ ngạo mạn nhìn Lôi Chiến, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường!

Lúc này hai vai của Lôi Chiến run lên, lại lần nữa đi lên chiến trường.Đôi mắt hắn âm trầm nhìn chằm chằm Lý Kiệt, toàn thân tản mát ra một cỗ khí thế tự tin.

Lôi Chiến cùng Lý Kiệt cách xa nhau ba thước giằng co, ánh mắt hắn lộ ra thần sắc bình tĩnh, hai nắm đấm của hắn nắm chặt, đứng trung bình tấn vững vàng, mắt nhìn Lý Kiệt. Mà Lý Kiệt từ lúc đem Lôi Chiến đánh lui ra phía sau đã bắt đầu khinh địch ngạo mạn đứng đó.Hắn cho rằng mình thăm dò tới đáy của Lôi Chiến , cho nên hắn lúc này hoàn toàn không để Lôi Chiến ở trong lòng!

Lý Kiệt nhảy di chuyển vòng vòng quanh người Lôi Chiến, cả người Lôi Chiến lù lù bất động, đột nhiên, Lý Kiệt đá cước từ trên xuống dưới, đá hướng đầu Lôi Chiến. Lôi Chiến không chút hoang mang, nghiêng người né tránh, Lý Kiệt lại lần nữa phi thân lên, một cước đá quét về phía phần eo Lôi Chiến, Lôi Chiến vừa thấy một cước của Lý Kiệt có lực đạo hung mãnh, vì thế chỉ có lui về phía sau né tránh, cái này làm trên mặt Lý Kiệt hiện ra một nụ cười khinh miệt, trong mắt hắn tràn đầy vẻ khinh thường, bởi vì Lôi Chiến chỉ lo né tránh, căn bản là không dám cùng hắn đối chiến!

Lý Kiệt lại nhảy vòng quanh người Lôi Chiến một vòng rồi đột nhiên phi thân lên, đùi hướng lên trên, đầu gối đưa về phía trước, lấy đầu gối làm trục rất nhanh đá một cước về phía trước, lực đạo hướng mũi chân, chân thẳng đá hướng ngực Lôi Chiến, đây là một chiêu đá phía trước !

Lúc này ánh mắt Lôi Chiến trầm xuống, không ngờ không lùi lại mà tiến tới, thân thể hướng đòn phía trước nghênh đón, nhìn qua giống như là Lôi Chiến chủ động giao thân lãnh một cước của Lý Kiệt. Lập tức tất cả mọi người giữa sân không kìm nổi phát ra một tiếng " A!" hội viên bên kia nghĩ thầm, tiểu tử này có phải muốn tìm chết hay không? Không ngờ không lùi mà lại tiến tới, nếu bị một cước đá trúng thì chắc tiêu đời!

Ba huynh đệ của Lôi Chiến nhìn thấy cũng âm thầm lo lắng, bọn họ nhìn thấy Lý Kiệt ra một cước này lực đạo cũng không nhỏ, như vậy Lôi Chiến có chịu được một cước này không ?

Lý Kiệt nhìn thấy Lôi Chiến chủ động nghênh người đến chịu hắn một cước thì trong lòng hơi hơi e dè, tuy nhiên lập tức liền nở nụ cười lạnh, thầm nghĩ:
 
" Hừ tiểu tử, là mày chủ động tìm chết nên đừng có trách tao hạ cước không lưu tình!"

Chân của Lý Kiệt đá trúng vào trước ngực của Lôi Chiến, nhưng ngoài dự đoán của mọi người khi bị chân của Lý Kiệt đá trúng ngực Lôi Chiến thì hắn chỉ kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể chỉ lung lay một chút, không có ngã xuống đất, hơn nữa cũng không lui về sau nửa bước !

Lý Kiệt trong lòng cả kinh, thầm nghĩ lực đạo của đôi bàn chân cũng không nhỏ a, nhưng đá trúng Lôi Chiến thì không ngờ hắn không chút sứt mẻ, lúc này Lý Kiệt đang muốn thu chân, tiến hành công kích tiếp theo, nào biết lúc này cặp cánh tay rắn chắc có lực của Lôi Chiến đã gắt gao kiềm chặt ở chân phải của Lý Kiệt. Lý Kiệt trong lòng lại cả kinh một lần nữa. Môn Tae Kwon Do dựa vào sự linh hoạt là chính. Đòn sát thương sắc bén nhất chính là dựa vào hai chân ra các loại cước pháp, mà giờ một chân của mình bị đối thủ bắt được thì giống như bị người nắm lấy mạng, uy lực của bản thân không thể phát ra được !

Lý Kiệt vội vàng dùng một quyền đánh vào mặt Lôi Chiến mong làm cho Lôi Chiến buông hai tay lui lại, nhưng mà Lôi Chiến lại không có vẻ muốn lui về phía sau, hắn cũng không tránh một quyền của Lý Kiệt đang đánh tới, ngược lại chân phải lại quét ngang hướng chân trái của Lý Kiệt, hiển nhiên hắn không quên lời Sở Phàm dạy cho hắn là phải công kích hạ tam lộ của Lý Kiệt, bởi vậy Lôi Chiến theo Lý Kiệt dùng cứng đối cứng mà đánh!

"Phanh!" một tiếng. Một quyền của Lý Kiệt đánh vào mắt trái của Lôi Chiến , cùng lúc đó Lôi Chiến cũng đá trúng chân trái của Lý Kiệt. Bởi vì chân phải của Lý Kiệt bị hai tay của Lôi Chiến gắt gao kiềm trụ, cho nên khi chân phải của Lôi Chiến quét ngang chân trái của Lý Kiệt thì hắn không thể đứng được nữa, do đó cả người Lý Kiệt liền ngã về phía sau, Lôi Chiến thuận thế đè lên Lý Kiệt!

Lại "Phanh!" một tiếng nữa, thân hình rắn chắc của Lôi Chiến đè lên làm Lý Kiệt té ngã trên đất. Sau khi ngã xuống đất thì Lý Kiệt không kìm nổi phát ra một tiếng la đau đớn. Dù sao bị thân hình hơn trăm cân của Lôi Chiến đè xuống dưới thì không đau mới là lạ!

Sau khi ngã xuống đất thì thế cục hoàn toàn xoay về bên Lôi Chiến. Lôi Chiến súc lực lên nắm tay giã xuống bụng, đùi, đầu gối của Lý Kiệt. Mà Lý Kiệt sau khi ngã xuống đất bị Lôi Chiến quấn lấy, căn bản không thể đem cước pháp của Tae Kwon Do ra thi triển, hơn nữa hắn lại kém Lôi Chiến về sự cường tráng và thể lực, bởi vậy hai người bọn họ giằng co cùng một chỗ. Sau một lúc thì hắn căn bản là không phải là đối thủ của Lôi Chiến. Lúc này trên mặt, bụng, đùi, đầu gối của Lý Kiệt đã bị trọng quyền của Lôi Chiến đánh liên tục, mà Lý Kiệt cũng dùng khuỷu tay dùng đầu gối đánh Lôi Chiến, tuy nhiên Lôi Chiến bằng vào thân hình rắn chắc cường tráng đã đánh xuống dưới!

Lúc này hội viên Tae Kwon Do mang đai đỏ bước lên phía trước đem hai người tách ra, nói:
 
- Dừng, dừng lại, cái này mà gọi là tỷ thí à. Đây đúng thật là đánh loạn không có chiêu thức, đứng lên đánh lại một lần nữa, đánh lại một lần nữa!

Sở Phàm thấy thế cũng không đi ngăn cản, bởi vì nếu hắn nhìn không sai thì lúc này Lý Kiệt đã bị Lôi Chiến đánh cho tan tác, nếu đánh lại một lần nữa thì Lý Kiệt cũng vô pháp thi triển cước pháp linh hoạt, sắc bén của Tae Kwon Do kia.

Sau khi gã hội viên mang đai đỏ đem Lôi Chiến cùng Lý Kiệt tách ra thì Lôi Chiến vẫn một bộ thần sắc trầm ổn như cũ, chiến ý cuồn cuộn không giảm. Trái lại Lý Kiệt tuy đã đứng lên, nhưng mặt mũi bị bầm dập, mắt phải bị nắm tay Lôi Chiến đánh sưng lên, ngay cả đứng cũng không vững, bởi vì đùi và đầu gối của hắn bị Lôi Chiến liên tục giáng trọng quyền nên đau đớn không thôi. Trong lòng hắn nộ khí đằng đằng, hận không thể đem Lôi Chiến trước mặt giết đi mới cam tâm!

Lý Kiệt không tin mình đánh không lại Lôi Chiến, và cũng không cam lòng ở trước mặt người nhiều như vậy bị mất mặt. Hắn trông Lôi Chiến chỉ là đò mãng phu cậy mạnh mà thôi. Bởi vậy hắn nổi giận quát một tiếng, dũng mãnh hướng Lôi Chiến xông lên, khi tới gần hoành chân quét về phía Lôi Chiến!

Lý Kiệt đá ra một cước thì ẩn ước cảm giác đùi mình đau nhói lên, lực đạo trên chân căn bản sử dụng không được, bởi vậy một cái hoành chân này uy lực suy giảm lớn!

Lôi Chiến nhìn Lý Kiệt đá tới mà lại mềm nhũn như vậy, đột nhiên đưa tay trái che trên mặt bên trái, lập tức chặn chân phải đang đá tới của Lý Kiệt rồi hữu quyền của Lôi Chiến tề tụ lực đạo toàn thân đánh một quyền lên khớp đùi phải. Lập tức Lý Kiệt phát ra " A!!" một tiếng tru lên, rồi ngã xuống mặt đất!

Lôi Chiến đi đến trước mặt Lý Kiệt, lạnh lùng nói:
 
- Còn đánh không? Nhận thua chưa?