Mấy năm nay cậu luôn sống trong nguy hiểm và ranh giới giữa sự sống và cái chết, cậu sắp quên mất cậu mới chỉ là một thiếu niên 18 tuổi.

“Làm học sinh à?”.

Cậu mỉm cười, đeo ba lô đi về phía tòa nhà dạy học.

Cách phía sau Diệp Thiên không xa, có hai bóng dáng xinh đẹp đi cùng nhau, một người cao ráo thanh tú, trông như nữ thần hoàng thất, người còn lại thì dáng người nhỏ nhắn, nhưng gương mặt đáng yêu, đều là đẳng cấp hot girl.


Hai người thu hút được rất nhiều ánh nhìn từ các bạn nam xung quanh, các bạn nữ nhìn bọn họ cũng đều là ghen tị và ngưỡng mộ, chỉ muốn được xinh xắn giống như họ thôi.

Cô gái có thân hình nhỏ nhắn nhìn về phía trước, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Cô ta vội vàng vỗ vào cô gái cao ráo bên cạnh rồi kinh ngạc nói.

“Nguyệt Nguyệt, cậu xem kìa, kia chẳng phải là Diệp Thiên sao?”.

Hai cô gái đứng phía sau Diệp Thiên, chính là Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh được cậu cứu hôm qua.

Lí Tinh Tinh chỉ về phía Diệp Thiên nói với giọng kinh ngạc.

Tiếu Văn Nguyệt nhìn theo hướng Lí Tinh Tinh chỉ, đôi mắt xinh đẹp hơi nheo lại.

“Đúng là Diệp Thiên thật!”.

Tối qua cô ta khó chịu cả đêm, muốn tìm cơ hội cảm ơn Diệp Thiên, nhưng lại không biết số điện thoại của Diệp Thiên, càng không biết Diệp Thiên đi đâu, cô ta cảm thấy bản thân e rằng sẽ không được gặp lại Diệp Thiên nữa.


Không ngờ Diệp Thiên lại xuất hiện ở trong trường học của cô ta.

“Ừ, anh ta đâu rồi?”.

Chỉ trong chớp mắt, bóng dáng Diệp Thiên đã biến mất, Tiếu Văn Nguyệt sững sờ, chạy nhanh về phía trước, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của cậu đâu.

Lớp 12A4 hôm nay chào đón một vị khách không mời mà đến, Diệp Thiên vừa đến nơi liền thu hút được nhiều ánh mắt của đám học sinh nam nữ.

“Woa, bạn nam kia đẹp trai quá đi, sao chưa gặp bao giờ nhỉ?”.

“Bạn nam này là ở lớp nào thế? Trông đẹp trai hơn mấy hot boy trong trường mình nhiều, sao lại đến lớp mình nhỉ?”.

Các bạn nữ đều nhìn không chớp mắt, các bạn nam thì mang theo lòng thù địch, trong lớp vốn có một nhân vật nam thần của trường đã khiến bọn họ rất khó chịu rồi, giờ lại thêm một tên còn đẹp trai hơn nữa, bọn họ làm sao mà tồn tại nổi chứ?
Diệp Thiên bình thản bước vào trong lớp học, coi như không nhìn thấy những ánh mắt đang nhìn tới kia, vừa đi được vài bước thì một bóng người đứng chặn trước mặt cậu.

“Người anh em, cậu hình như không phải người lớp tôi, cậu đến tìm ai à?”.


Biểu cảm của bạn nam đứng chặn trước mặt Diệp Thiên thì không thể hiện vẻ thù địch gì, chỉ là mang vẻ tra hỏi, cậu ta trông cũng khá đẹp trai, chỉ là quầng mắt rất thâm, trông như thể thường xuyên thức đêm vậy.

“Ồ, tôi đến đây để học, chắc được coi là thành viên mới của lớp đó!”.

Diệp Thiên trả lời đại.

“Thành viên mới?” bạn nam tỏ vẻ thắc mắc: “Đâu có thấy thầy giáo chúng tôi nói gì đâu!”.

Diệp Thiên cười nhẹ, sau đó đi vòng qua bạn nam kia, ngồi vào vị trí trống ở bàn cuối cùng trong lớp.

“Người anh em, cậu là thành viên mới trong lớp chúng tôi thật à?”.

.