Thấy Tiếu Văn Nguyệt đến, Cố Giai Lệ vẫy tay với Tiếu Văn Nguyệt, Tiếu Văn Nguyệt nở nụ cười tươi với cô.

“Giai Lệ, tối nay bố mình đi công tác về, mẹ mình sẽ đích thân xuống bếp, tối nay đến nhà mình ăn cơm đi?”.

Cố Giai Lệ đã chơi thân với Tiếu Văn Nguyệt hơn hai năm, nên đương nhiên sẽ không từ chối, liền gật đầu.


Đỗ Giai Giai mặt mày tức giận, đi nhanh đến bên cạnh Tiếu Văn Nguyệt, kể lại câu chuyện vừa rồi đồng thời cũng thêm mắm thêm muối, và cùng lúc cũng chỉ về phía Diệp Thiên.

“Nguy rồi!”.

Bành Lượng thấy cảnh tượng này, tim giật thót một cái, Tiếu Văn Nguyệt từ trước đến giờ rất chú trọng các công việc trong trường, tổ tuyên truyền được cô ta sắp xếp đâu ra đấy, nhiều hoạt động đều do đích thân cô ta đứng ra kêu gọi quyên góp, có thể nói coi như tuýp con gái mạnh mẽ, nếu Tiếu Văn Nguyệt biết Diệp Thiên từ chối thẳng thừng, không chịu giúp tổ tuyên truyền, thì những tháng ngày của Diệp Thiên ở trong trường không cần nghĩ cũng biết sẽ như thế nào.

“Mình biết rồi!”.

Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy Đỗ Giai Giai nói xong, liền gật đầu, sau đó ngước mắt lên nhìn thẳng về phía Diệp Thiên, ánh mắt nheo lại.

“Ban đầu là đắc tội với Đỗ Giai Giai, giờ lại đắc tội với Tiếu Văn Nguyệt, cái tên này cũng đen đủi thật”.

Mọi người trong lớp đều thầm lắc đầu, rồi nhìn Diệp Thiên bằng con mắt thương hại.


Cố Giai Lệ đang định lên tiếng giải thích thì Tiếu Văn Nguyệt đã nhấc chân lên đi đến dãy bàn cuối cùng.

“À Tiếu Văn Nguyệt này, cậu ấy không có ý đó đâu, chỉ là cậu ấy…”.

Bành Lượng thấy bộ dạng hùng hổ của Tiếu Văn Nguyệt, chỉ sợ tính cách lạnh lùng của Diệp Thiên sẽ tiếp tục gây thêm chuyện, thế là lên tiếng giải thích giúp Diệp Thiên, cậu ta còn chưa nói xong Tiếu Văn Nguyệt đã lên tiếng, một câu nói được nói ra khiến cả lớp 12A4 đều sửng sốt.

“Diệp Thiên, tối nay đến nhà tôi ăn cơm nhé, mẹ tôi bảo anh nhất định phải đến!”.

Ngay lập tức, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía Diệp Thiên, nào là kinh ngạc, ngưỡng mộ, không tin…đều có cả.

Bọn họ vừa nghe thấy gì thế này?
Một Tiếu Văn Nguyệt luôn tự cao kiêu ngạo, được các bạn học tôn làm nữ thần thanh khiết, thế mà lại công khai mời một người con trai về nhà cô ta ăn cơm?

Trong trường cũng chỉ có mấy nhân vật làm mưa làm gió như Vương Hiên mới có thể được tiếp cận với Tiếu Văn Nguyệt gần chút, nhưng kể cả là bọn họ cũng chưa bao giờ có được vinh hạnh đến nhà Tiếu Văn Nguyệt ăn cơm, còn Diệp Thiên một thành viên mới chuyển đến lớp này chưa lâu, lại còn từ nông thôn đến, thế mà lại có quan hệ thân thiết với người nhà của Tiếu Văn Nguyệt đến vậy?
Đôi mắt xinh đẹp của Cố Giai Lệ hơi chớp, vô cùng kinh ngạc, cô thực sự không ngờ Diệp Thiên lại quen với Tiếu Văn Nguyệt, và hình như mẹ của Tiếu Văn Nguyệt cũng quen với Diệp Thiên nữa.

Còn Bành Lượng thì đã ngây người ra từ vừa nãy rồi, cậu ta lúc này mới nhớ ra chuyện Diệp Thiên kể chuyện hôm qua ngồi uống cà phê trong cùng một quán với Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh, khi đó cậu ta còn cho rằng Diệp Thiên đang chém gió, nhưng bây giờ sự thật khiến cậu ta không nói nên lời.

Đỗ Giai Giai thì đờ người ra, đứng hình tại chỗ.

Bàn tay Âu Hạo Thần run nhẹ, ánh mắt hoàn toàn nặng trĩu.

.