Diệp Thiên gật đầu, đi về phía phòng thay đồ nam của quán bar.

Một nhân viên trông khá lớn tuổi đưa đồng phục cho Diệp Thiên, Diệp Thiên thay đồ xong liền đến đại sảnh quán bar.

“Anh Diệp Thiên, anh…”.


Cố Giai Lệ cũng thay đồ đồng phục xong xuôi, nhìn thấy bộ dạng của Diệp Thiên, cô vô cùng ngạc nhiên.

“Ngạc nhiên không?”, Diệp Thiên mỉm cười nói: “Anh biết em làm thêm ở đây nên cũng đến đây xin việc luôn, như vậy chúng ta cùng đi làm với nhau, cũng có thể quan tâm em luôn!”.

Cố Giai Lệ biết Diệp Thiên đang làm vì cô, trong lòng cảm thấy ấm áp, mỉm cười dịu dàng với Diệp Thiên rồi bắt đầu làm việc.

Diệp Thiên lắc cổ, đang định diễn vai nhân viên phục vụ một cách tốt nhất, thì anh nhân viên lớn tuổi kia đột nhiên đi tới.

“Này, người anh em, cậu quen với Cố Giai Lệ à? Trông hai người có vẻ rất thân thiết nhỉ?”.

Diệp Thiên gật đầu nhẹ nói: “Đúng vậy, có vấn đề gì không anh?”.


Anh nhân viên phục vụ lớn tuổi nhìn xung quanh một lượt, đột nhiên nói thầm vào tai Diệp Thiên.

“Người anh em, tôi nhắc nhở cậu một câu, ở đây tốt nhất cậu tránh xa Cố Giai Lệ một chút!”.

“Sếp của chúng ta thích cô ấy lâu rồi, luôn quan tâm tới cô ấy!”.

“Nếu để sếp phát hiện cậu và Cố Giai Lệ có mối quan hệ thân thiết, thì công việc của cậu khó mà giữ được lắm!”.

Anh nhân viên lớn tuổi nháy mắt với Diệp Thiên rồi chỉ vào người thanh niên đang đứng ở quầy bar chăm chú nhìn Cố Giai Lệ.

“Ồ?”.


Diệp Thiên thấy vậy không hề có phản ứng gì nhiều, trong mắt cậu lại lóe lên một tia sáng.

Anh nhân viên lớn tuổi nhắc nhở xong liền rời khỏi chỗ Diệp Thiên, bắt đầu làm việc, Diệp Thiên nhìn lướt về chỗ anh sếp trẻ ở quầy bar, hai mắt hơi nheo lại.

Một lúc sau cậu mới quay người đi làm việc, đối với cậu mà nói, anh sếp trẻ này thích Cố Giai Lệ không sao cả, chỉ là đừng có bắt ép, đừng có sử dụng những thủ đoạn bỉ ổi thì cậu sẽ không quan tâm.

Nhưng nếu có mưu đồ bất chính, cậu tuyệt đối sẽ không do dự bóp chết anh ta luôn.

.