*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



P/S: Chương này có 1 đoạn tranh chữ, các bạn đọc truyện bằng điện thoại xem nhìn có rõ ko nhé


Hắn ban đầu cứ tưởng, tác giả quyển sách trinh thám  mà hắn đang cầm là một người mang khuôn mặt tối tăm, chán nản, bởi vì nếu không như vậy, nhưng câu từ, câu chữ sẽ không chất chứa nhiều hận thù, khổ sở như vầy và kết quả của từng nhân vật trong truyện cũng không bi kịch đến thế


Ấy vậy là một cô gái còn khá trẻ tuổi


Hắn nhớ đến nụ cười của cô khi vô tình cả hai va chạm ảnh mắt, tuy không phải là nụ cười đẹp nhất nhưng ít nhất cũng là hắn ấn tượng nhất


Về đến nhà, tay chân cô bủng rủn cả lên, sẽ không xui đến vậy chứ, đến nhà sách mà gặp bọn áo đen thì quả là số cô quá là đen đủi luôn đấy 


Vừa vặn cánh cửa bật mở, Là Subaru trong nhà đi ra, trong anh có vẻ đang vội vã như chuẩn bị đi đâu vậy


"Em về rồi à..." Vừa thấy cô anh liền thở phào nhẹ nhõm "Từ sáng giờ không thấy em đâu, anh lo em có chuyện gì ?"


"À... em chỉ ra ngoài mua sắm một chút thôi" Amaya gãy cằm trả lời


"Thật không có chuyện gì chứ " Subaru lo lắng, sờ lấy trán Amaya kiểm tra "mặt em xanh quá" 


Không xanh sao được, dù sao cô chạy một đường dài trở về mà 


"Thật không sao mà" Amaya gạt tay anh ra khỏi trán mình, nhanh chân chạy về phòng mình 


Vừa vào trong, Amaya mệt mỏi nằm ì trên giường, combo mệt mỏi cả một ngày trời cộng với cơn sợ hãi ban nãy khiến cô mau chóng ngủ quên lúc nào không hay 


Trong lúc Amaya mê man, Subaru đã mở cửa đi vào, sắc mặt ban nãy của Amaya làm anh không thể bỏ qua được, vì anh đã từng chứng kiến như vậy một lần rồi, cô không phải là một cô gái dễ dàng sợ hãi bất kỳ chuyện gì trừ khi đó là mối nguy hiểm đến tính mạng của mình 


Hôm nay rốt cuộc cô ấy đã đụng phải ai chứ 


Subaru nhẹ nhàng chỉnh dáng ngủ của cô lại để khi tỉnh lại, cơ thể vì nằm sai tư thế mà trở nên nhức mỏi, điều chỉnh lại nhiệt độ máy lạnh mới yên tâm rời đi


Trước khi rời phòng, anh nhìn thấy được dấu khoanh tròn ngày trên cuốn lịch bàn,  bấy giờ anh mới kịp nhớ tới còn vài ngày nữa là sinh nhật của cô rồi


Không biết cô thích gì nhỉ 


Ngày hôm sau, khi anh chuẩn bị bữa sáng đâu vào đấy liền rời đi, Amaya tỉnh dậy không thấy Subaru đâu đã thế trên bàn đồ ăn sáng đã làm xong xuôi, sờ dưới dĩa còn âm ấm, xem ra anh làm chưa lâu lắm, Amaya nhìn thời gian thấy gần đến giờ đi học liền ăn nhanh kẻo trễ giờ 


Còn Subaru hiện tại đã đến nơi mình cần đến, anh quả thật không biết nên mua gì tặng cô vào ngày sinh nhật cả,quần áo thì không rõ sở thích của cô với lại mối quan hệ như bây giờ, món quà đó không thích hợp cho lắm 


Đi ngang qua một tiệm trang sức, bất chợt anh nghe cặp đôi cãi nhau  về vấn đề chọn mẫu đôi, anh chàng thì thích kiểu nhẫn bạc đơn giản, còn bạn gái lại thích mẫu mã mà ca sĩ Yoko đang làm người đại diện


Ma xui quỷ khiến thế nào  anh lại đi vào đó, nhìn hàng loạt mẫu mã ngay trên quầy, nhân viên tư vấn đang chờ đợi anh cho mình thông tin để mình có thể giúp khách hàng của mình lựa chọn mẫu hợp ý họ


Subaru chợt nhớ tay cô chưa hề đeo một trang sức gì cả, ban đầu anh định mua một lắc tay ấy thế nào mà thành ra mua cặp nhẫn, cầm hộp nhẫn trên tay ngay chính bản thân anh còn bất ngờ nữa là 


Từ phía trên cao nhìn xuống, giữa dòng người đông đúc, Subaru nhìn thấy Jodie vội vã tìm kiếm một ai đó, anh cau mày khó hiểu là ai mà khiến cô ấy hốt hoảng đến thế cho đến khi nhìn thấy một bóng dáng vô cùng quen thuộc, anh liền hiểu người mà Jodie muốn tìm là ai


Có lẽ trong lòng Jodie, Akai vẫn còn sống nên khi nhìn thấy bóng dáng của anh, cô đã vội vã chạy đi tìm, đáng tiếc cô ấy tìm không đúng người rồi 


"Quý khách, món đồ tôi gói xong rồi ạ" Nhân viên gói món quà sao cho thật đẹp liền gửi lại cho Subaru, anh nhận lấy không quên cảm ơn nhân viên mới rời đi


Giờ chưa phải lúc lộ mặt, anh cần thêm thời gian nữa 


Amaya bây giờ rất hối hận cho đợt mua sắm điên cuồng lúc trước, bởi vì rất nhiều bộ chỉ đơn giản là đẹp nên cô mới mua chứ không hề cần thiết, để giờ lại tiếp tục bị lôi đi mua quần áo tiếp đây và người mời gọi cô không ai khác chính là Ran và Sonoko, họ đã chuẩn bị luôn một cuốn tạp chí luôn đây này


Ngoài ra còn có hai tay sai đắc lực chính là quý ngài Mori và nhóc Conan cũng có mặt trông buổi mua sắm này đây


"Nhắc mới nhớ, tụi mình sắp có kèo đi biển, nhân lúc này phải sắm vài bộ bikini nóng bỏng mới được" Sonoko hớn hở tìm vài mẫu Bikini đang thịnh hành dạo gần đây để mua 


"Khó khăn lắm Amaya mới chịu đi biển vởi tụi mình đấy"  Ran chống tay, vui vẻ nói chuyện với Amaya, dù sao bọn cô đã rủ Amaya biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào cũng từ chối, mới vừa rồi rủ chỉ là ăn may thôi vậy mà không ngờ cô lại đồng ý đi


"Ừ... lúc trước có một số việc, tớ không thể ra đi cùng được" Amaya mặt không đổi sắc nói dối, cô đang muốn kiểm tra lại, ký ức xưa, nỗi sợ hãi đó đã vơi bớt phần nào chưa 


"Không biết Amaya mặc bikini ra sao nữa, tò mò quá" Sonoko háo hức lựa chọn mẫu " Tuy cậu nhỏ nhắn so với bọn tớ nhưng theo tớ thấy cơ thể cậu không hề tệ đâu nha" 



Đó chỉ là sở thích của hai cô nàng  thôi, còn Amaya thì xin đầu hàng, cô tuy thích đồ đen nhưng sẽ không muốn các mẫu có viền ren vào đâu


trong khi hai cô gái đang dự định mua nó thì dĩ nhiên ông bố Mori nhất quyết không đồng ý, vì trông mắt ông nó chả khác gì quần áo trình diễn vũ hội hóa trang Hallowen vậy


Vừa đúng lúc, cô gái mặc tráng phục ấy đi ngang qua không quên trao cho ông một ánh nhìn vô cùng sắc nhẹm làm một người đàn ông hơn 40 tuổi đầu mà còn phải sợ hãi phát khiếp 


Ông Mori lo lắng liền gọi phục vụ để hỏi thăm xem có phải vị khách lúc nãy nghe lời nói không hay của mình nên mới bỏ đi không và thật may, cô ấy chỉ đi về sinh thôi


Khoảng vài phút sau có người khác đi đến và nói mình là bạn của cô gái mặc trang phục Goth loli ban nãy, phục vụ liền chỉ bàn cô gái đã ngồi cho cô, cô ấy hậu đậu sao đó mà làm bể ly uống nước, tiếng động lớn làm mọi người xung quanh chú ý đến, thấy Conan cứ chăm chú nhìn người ta hoài Amaya hồi hộp trong lòng


Có biết bây giờ cô đang cầu trời để yên hôm nay cho cô đi mua sắm có được hay không  ?


Ông bà luôn có câu, tránh vỏ dưa thế nào cũng gặp vỏ dừa, Amaya vừa thoát được cuộc vui mua sắm cuồng nhiệt của hai cô gái kia, cô lại bị cuộc gọi của biên tập réo gọi, chuyện gì đó rất khẩn cấp


Thế là cô buộc phải ba chân bốn cẳng chạy đền tòa soạn 


Ngồi trong văn phòng, Amaya cảm thấy phẩm nộ khi một kẻ uất ơ nào đó dám bôi nhọ danh dự cua cô, đã thế còn dám tố cáo cô đạo văn của một tác giả nào đó cô cũng chẳng biết tên kẻ đó là ai


Những thông tin từ khi cô học cấp 2 bị tuồng tràn lan trên mạng  kèm theo đó là tố cáo cô chính là kẻ bắt nạt, đầu gấu khi còn thời học sinh, sau đó là hình ảnh của cô đánh học sinh trên trường


Khi biên tập đặt nhưng tấm ảnh trên bàn tỏ vẻ e ngại, cô ấy không phải vì quá khứ của Amaya vì cô ấy tin, cô bé mình hợp tác gần 1 năm nay không phải là kẻ như vậy


"Chị Sakura, để em cho chị xem hình cấp 2 của em nhé" Vì chuyện xưa đã qua, cô cũng không ngại cho người khác thấy khuôn mặt năm 12 tuổi của mình, Amaya đã tự chụp khuôn mặt xấu xí đó của mình để tự khắc lòng mình, đây là quá khứ của mình, và tương lai cô đã thay đổi


"Sao có thể ?" Sakura kinh ngạc, không  thể kiểm soát được giọng la thất thanh của mình, 1 tấm ảnh là gương mặt tạp nham nhưng vết sẹo, tấm thứ 2 chính là khuôn mặt đã bị băng kín 


Chỉ cần 2 tấm hình này thôi, Sakura đã hiểu, những ảnh đăng trên mạng chính là photoshop


"Em định giải quyết chúng thế nào, bên chị chỉ có thể trấn áp việc thông tin, còn việc em bị tố đạo văn hiện tại không có lời giải thích, họ chắc chắn sẽ làm lớn chuyện"  Sakura vò đầu đau khổ, trong tất cả các tác trẻ cô đang phụ khách, người hái ra tiền nhiều nhất chính là Amaya, tuyệt đối không thể để con bé xảy ra chuyện gì


"Vậy thì ngược lại, chúng có chứng cứ gì mà mà tố em đạo văn" Amaya trầm nghĩ, thực chất người đụng qua bản thảo của cô chỉ có 2 người, Conan và Subara, cho đến kết truyện chỉ có 2 người đó biết và kết truyện cô cũng chưa hề gửi cho ban biên tập nữa 


Cô sẽ không ngu ngốc nghi ngờ hai người kia, dù Subaru vẫn còn nằm trong danh mục nghi vấn của cô nhưng chắc chắn, anh ta sẽ không làm như vậy


"Chị không cần trấn áp thông tin đâu, cứ giữ yên lặng, em muốn xem chúng muốn làm lớn chuyện đến mức nào" Amaya lạnh lùng nói, cô muốn xem những kẻ này muốn hại cô vì lí do gì, lí do chính đáng ít nhất còn thương lượng, còn không thì cô cũng chơi lớn đến cùng




P/S: Có ai muốn kết bạn với Thỏ già này không... Có thì Thỏ cho FB nè mà nói trước đừng quan trọng số tủi nha, Thỏ tâm hồn mong manh đáng yêu lắm á 


Cho đến thời điểm hiện tại, từ tháng 3/0217 - 7/2021 Thỏ cũng gần  5 năm viết truyện rồi nhỉ, thời gian trôi qua nhanh thật


À mà tuần này chỉ có 1 chương thôi nha... dạo này bận quá, hết 1 tuần 2 chương như 2 tuần trước rồi


À mà Thỏ đang thử cứ mỗi chương sẽ có 1 đoạn nhỏ chương trong  ảnh, coi như đề phòng bị lấy truyện, mọi người có thấy chữ nhỏ cứ phản ánh để Thỏ chỉnh lại cỡ chữ cho chương sau nhé