CHƯƠNG 1

Sân bay Thiên An.

Vương Nhất mặc một chiếc áo khoác màu đen, từ trên máy bay riêng đi xuống.

Dáng người cao và thẳng, đôi mắt sắc bén hữu thần, điều không hoàn hảo duy nhất là sắc mặt anh tái nhợt của một loại bệnh thái.

Két…

Một chiếc Rolls-Royce màu đen dẫn theo hàng chục chiếc xe tải quân dụng, dừng trước mặt Vương Nhất.

“Tập hợp!”

Mấy chục quân nhân dáng người to lớn, vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng đứng thành hai hàng sát cánh nhau, dùng chưa đến ba giây.

“Cúi chào!”

Tất cả quân nhân đều hướng mặt về phía Vương Nhất, đồng loạt chào theo kiểu tiêu chuẩn của quân đội: “Chào Ẩn chủ!”

Âm thanh vang dội, tạo ra tiếng vọng lại trong sân bay rộng lớn, rất lâu mà chưa biến mất.

Đối với những chuyện này, Vương Nhất chỉ bình thản, ung dung gật đầu, đồng thời cũng làm động tác chào của quân đội.

Lúc này, cửa của chiếc xe Rolls-Royce mở ra, một người phụ nữ quyến rũ đeo kính râm mặc đồ da màu đen đi xuống.

Cô ta tháo kính râm xuống, để lộ ra đôi mắt đỏ ngầu giống như bị máu tươi tưới lên, mờ ảo trong đó mang theo hơi thở sát khí của thiên quân vạn mã.

Nhưng, ở trước mặt Vương Nhất, cô lại ngoan ngoãn giống như con cừu non: “Thiếu chủ, người đã điều tra ra rồi.”

“Ừ.” Vương Nhất trả lời một tiếng, chờ đợi người phụ nữ báo cáo.

Cô họ Lãnh tên Nhan, là ảnh vệ của Vương Nhất.

“Cô ấy tên là Lý Khinh Hồng, làm việc ở tòa nhà Quốc Tế, còn về tin tức liên quan đến thân phận của cô ta, đã bị cố ý che giấu, trước mắt chỉ biết có vậy.”

Vẻ mặt Lãnh Nhan có chút nghiêm nghị, cẩn thận, dè dặt nhìn Vương Nhất, thấy không có phản ứng gì, mới yên tâm tiếp tục báo cáo.

“Võng Lượng” một tháng trước đã dừng lại ở Thiên An, sau này rời khỏi lãnh thổ nước H, không rõ hành tung.”

“Kim Thúy Như của nhà họ Kim, một tuần trước đã thu mua công ty Ẩn Long của nhà họ Lý, trở thành đổng sự trưởng mới của Ẩn Long.”

“Hết rồi.”

“Biết rồi.” Vương Nhất gật đầu, đột nhiên ho.

Dùng tay chùi, lại ho ra một vệt máu nhàn nhạt.

“Thiếu chủ, có phải vết thương cũ lại tái phát?”

Lãnh Nhan vội vàng lấy một chiếc khăn tay ra, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự lo lắng.

Trận chiến U Hằng, mặc dù thiếu chủ đã đánh lui kẻ địch, nhưng bản thân cũng để lại bệnh trong người…

“Không sao, đi thôi, đi đến nhà họ Lý.”