Chương 101

Anh Kình Hiên muốn đích thân ra tay…

Kéo mọi người lùi về sau, tất cả mọi người đều bắn ánh mắt đáng thương về phía Vương Nhất.

Người này, không chết cũng tàn, nửa đời sau sợ là phải ngồi xe lăn…

Diệp Kình Hiên hơi cong người, lùi về bày ra tư thế, làm hình vòng cung tiêu chuẩn.

Ánh mắt anh ta sắc bén nhìn Vương Nhất, chợt hét to một tiếng.

“Giết —”

Sau đó, toàn thân như lưỡi kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, đấm tay nặng nề công thẳng đến phần mặt Vương Nhất.

Quyền ra như sấm, tàn nhẫn nhanh chóng, đây là bộ quyền pháp nổi tiếng bộc phát sức mạnh trong thoáng chốc, lực sát thương cực lớn.

“Hử?”

Tuy nhiên, Vương Nhất nhìn bộ quyền pháp đó, lại sững sờ một lát.

Tiếp đó, liền không tiếng động khẽ cười.

“Thú vị, thật thú vị…”

Bộ quyền pháp này, tên Bôn Lôi quyền pháp.

Người sáng lập, chính là Vương Nhất anh…

Năm năm chinh chiến bôn ba, Vương Nhất đã hoàn mỹ tiếp nhận kỹ năng của lão Ẩn Vương, không chỉ học kỹ thuật giết người, thành tựu võ đạo lại càng tinh thông, tự tạo vài bộ môn võ kỹ.

Bôn Lôi quyền pháp, chính là một trong số đó.

Chỉ là, điều khiến Vương Nhất không nghĩ tới là trong Thiên An nhỏ bé này, cũng có thể gặp phải người sử dụng Bôn Lôi quyền.

“Thằng nhóc Võ Si đó cũng đã phát dương quang đại mạch này của mình…”

Vương Nhất khẽ thì thào, mặt lại lộ ra nụ cười.

Ai không muốn tiếng thơm thiên cổ, ai không muốn lưu danh sử sách?

Tông sư Diệp Vấn có thể phát dương quang đại mạch Vịnh Xuân, Vương Nhất anh tại sao không thể truyền bá Bôn Lôi quyền pháp khắp thế giới?

Tuy nhiên, điều Vương Nhất không biết là, Võ Si trong Thất Si nước H học Bôn Lôi quyền pháp Vương Nhất dạy cho anh ta, cũng bắt đầu thu nhận đệ tử, đương nhiên, không dùng danh nghĩa anh, biết Vương Nhất không thích phô trương, bèn lấy tên ‘chiến thần’ xưng hô mạch đó.

Nụ cười trên mặt ngày càng tươi, Vương Nhất nhìn Diệp Kình Hiên, cười nói: “Đến đi, để tôi xem xem anh học thế nào.”

Khó được gặp phải học trò của mình, mặc dù là kẻ địch, nhưng Vương Nhất cũng rất háo hức, tùy tiện chỉ điểm một chút cũng được.

“Ngông cuồng!”

Nghe thấy lời này, mắt Diệp Kình Hiên ngập tràn sát khí, tốc độ quyền công kích Vương Nhất cũng càng thêm nhanh.

Anh ta không thích giọng điệu Vương Nhất, giống như sư phụ chỉ điểm đồ đệ không thành tài.

“Chết đến nơi rồi còn ra vẻ.”

Ba Bạch Tiểu Bảo cũng nhìn Vương Nhất như nhìn một người chết, ông ta đã từng tận mắt nhìn thấy anh Kình Hiên sử dụng Bôn Lôi quyền pháp.