CHƯƠNG 68

“Đừng vội, em đưa Tử Lam vào phòng đi.”

Vương Nhất dịu dàng nhìn Lý Khinh Hồng: “Anh đi giải quyết.”

Không biết vì sao, Lý Khinh Hồng lại tìm được cảm giác an toàn từ người đàn ông xa lạ này. Nhưng cô vẫn lo lắng hỏi: “Thật sự là không sao chứ?”

“Không sao đâu.”

Vương Nhất lạnh lùng liếc nhìn Kim Thành Vũ bên dưới, đột nhiên hỏi: “Hắn là người đã luôn quấy rầy em sao?”

Lý Khinh Hồng do dự một chút rồi gật đầu.

“Ừm.”

Nhìn mẹ con Lý Khinh Hồng rời đi, Vương Nhất cũng từ cửa sau của đài quan sát đi ra.

Lúc này anh vẫn mặc quân phục và đeo chương, sau đó anh đổi thành một bộ vest đen, vô cùng lạnh lùng.

Hôn lễ đã xong, tiếp theo là phải giải quyết nợ nần…..

Phía sau, Lãnh Nhan khoác một thân áo da đã đứng chờ lệnh, kính cẩn cúi đầu với anh.

“Thiếu chủ, hay là tôi….”

“Giết gà mà cần dao mổ trâu sao?”

Vương Nhất cười nhạt: “Gọi Thiết Tân đến là được.”

“Vâng.”

Lãnh Nhan tuân lệnh rồi lập tức biến mất.

Nếu để người thứ ba nghe được đoạn đối thoại này, nhất định sẽ gây ra sóng gió rất lớn.

Thiết Tân chính là người đứng đầu khu Thiên An đó……

Đồng phục của bảo vệ trên Thiên An Nhất Hào là màu trắng, hoàn toàn đối lập với những người mặc đồ đen đứng sau Kim Thành Vũ.

“Giám đốc Đồng đang muốn cản tôi sao?”

Kim Thành Vũ chậm rãi bước tới, lạnh lùng nhìn giám đốc Đồng: “Thiên An Nhất Hào, ông có còn muốn ở đất Thiên An này làm ăn không?”

Giám đốc Đồng cũng đang chịu áp lực rất lớn, nhưng ông ta vẫn tươi cười: “Cậu cả Tống, thà phá mười ngôi miếu còn hơn phá một cuộc hôn nhân. Cậu làm thế có vô lý quá không?

“Vô lý?”

Nghe giám đốc Đồng nói thế, Kim Thành Vũ càng thêm giễu cợt: “Ông đi hỏi con ả Lý Khinh Hồng đó, kết hôn giả để giẫm đạp tình cảm của tôi, thế thì có lý chắc?”

“Mấy người đều bị khuôn mặt của cô ta lừa rồi, mấy người nghĩ cô ta tốt đẹp lắm sao?”

“Cậu cả Kim, có một số chuyện đừng nên nói bừa, nếu không cậu sẽ phải trả giá đó….”

Thấy Kim Thành Vũ nhục mạ Lý Khinh Hồng, sắc mặt của giám đốc Đồng liền trầm xuống.

Đích thân ông ta đón tiếp Vương Nhất. Đây là người mà ông ta nhìn mãi không thấu, sao có thể góp vui lấy lệ được?”

“Tóm lại, Lý Khinh Hồng chỉ có thể gả cho tôi, người khác đừng hòng.”

Kim Thành Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm giám đốc Đồng, nói: “Biết điều chút đi, đừng tưởng điều hành một cái Thiên An Nhất Hào là ghê gớm lắm, ông có tin ngay ngày mai, tôi sẽ khiến ông phải đóng cửa không?”