CHƯƠNG 79

“Cậu bắn thử xem?”

Thiết Tân đi tới trước mặt Tiết Bình, lạnh lùng nhìn Tiết Bình.

Chỉ một cái liếc mắt, Tiết Bình như rớt xuống hố băng, ném vào một khoảng không tĩnh lặng, cảm giác tuyệt vọng trào dâng dưới đáy lòng.

Vương Nhất nhấp một ngụm rượu vang đỏ, lại gắp một lát cá, trông vô cùng sảng khoái.

“Bọn họ có súng đấy, sao con vẫn có thể làm như không có chuyện gì xảy ra vậy…”

Lý Thiên Dương bị hành vi của đám Thiết Tân doạ sợ chết khiếp, vội xoay đầu sang chỗ khác, lại phát hiện Vương Nhất còn đang hào hứng ăn uống như không có gì xảy ra thì tức khắc gấp đến không chịu nổi.

“Vậy con phải phản ứng thế nào đây? Sợ tới đái ra quần giống bọn họ hả?”

Vương Nhất chỉ chỉ mấy gã đàn ông thượng lưu với cái quần ướt đẫm bên cạnh, cười nói.

Anh ta im lặng vài giây, rồi hạ giọng, nói với Lý Thiên Dương: “Ba, nói cho ba một bí mật, con quen bọn họ.”

“Con……”

Trong chớp mắt, đồng tử Lý Thiên Dương dãn rộng, sau đó, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trợn mắt nhìn Vương Nhất với ánh mắt không tin nổi, cả nửa ngày cũng chưa thốt nên lời.

Thiết Tân bước tới trước mặt Tiết Bình, trên mặt ngoại trừ vẻ bình tĩnh thì không còn thấy bất cứ cảm xúc nào.

Anh ta nhìn Tiết Bình, tay chầm chậm nâng lên, khiến trong lòng Tiết Bình cảm thấy vô cùng sợ hãi.

“Anh muốn làm gì?”

Bộp.

Thiết Tân không trả lời, chỉ nhẹ nhàng vỗ vai Tiết Bình, sau đó thả khẩu súng trong tay xuống, lúc này mới mỉm cười nói: “Yên tâm đi, chúng tôi không nổ súng với quân nhân.”

Không đợi Tiết Bình vừa thả lỏng, Thiết Tân lại ôm vai Tiết Bình vừa, kéo tới cạnh lan can.

Anh ta chỉ tay vào từng hàng trực thăng quân dụng đậu ngay ngắn bên kia bờ sông Thiên An, rồi dời sang hàng xe thẳng tắp không có biển số, màu sắc tăm tối, toả ra sát khí trang nghiêm, hỏi: “Thấy mấy chiếc xe với trực thăng kia không?”

“Thấy.”

Mí mắt Tiết Bình giật liên tục, những chiếc xe và trực thăng này quá quen thuộc với anh ta, đây chính là của quân khu bọn họ!

Trực thăng và xe của quân khu Thiên An sao lại đậu ở đây?

Lúc Tiết Bình vừa chạy đến nơi không có kịp nhìn thấy cảnh mấy chục chiếc trực thăng bay lượn trên không, Kim Thành Vũ dù có muốn nói cho Tiết Bình biết cũng không có cái gan này.

“Chiếc thứ nhất là toạ giá của tổng chỉ huy đội một của quân khu Thiên An mỗi lần đi công tác, số chiến dịch cả lớn lẫn nhỏ mà người ấy từng tham gia phải hơn mười, kẻ thù chết dưới tay không có một ngàn cũng phải tám trăm.”

Thiết Tân chỉ vào một chiếc trực thăng màu đen cách đó không, thản nhiên nói.

Dừng vài giây lấy hơi, anh ta lại chỉ tay vào chiếc trực thăng kế bên, bảo: “Chiếc này là toạ giá của tổng chỉ huy đội 2 khi đi công tác, người ấy từng anh dũng giết địch, dẫn theo một đội gần năm trăm người, bao vây tiêu diệt quân địch có hai ngàn người.”