Trong đại điện băng cung, băng vụ bao phủ, đường nhìn không vượt qua hai mươi trượng, sau khi Cổ Thần đánh chết tên tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ của Thi Hồn Tông, số tu sĩ còn lại đã tiến vào trong băng vụ, mắt thường khó nhìn thấy.

Thần thức của Cổ Thần đột nhiên phóng ra, dưới trạng thái long hóa, thần thức của Cổ Thần cũng đã gia tăng rất lớn, toàn bộ đại điện băng cung bị thần thức của hắn bao phủ, những tu sĩ chạy trốn chết ở nơi nào đều nắm rõ ràng trong tay.

Cổ Thần mạnh mẽ quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng một phương hướng, tựa hồ nhìn thấu qua băng vụ tầng tầng, tập trung vào một gã tu sĩ.

Vu Dạ Ương, một tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ cuối cùng.

Vừa tập trung được mục tiêu, thân thể Cổ Thần liền hóa thành một đạo kim quang, cấp tốc đuổi theo.

Độn tốc của Cổ Thần cực nhanh, chớp mắt đã đuổi theo phía sau Vu Dạ Ương hơn hai mươi trượng, quang mang giữa mi tâm chợt lóe, Ngũ Linh Phân Thần trùy nhất thời nổ bắn ra, hóa thành năm đạo quang mang, phân biệt trên dưới, trái phải giữa cấp tốc vọt về phía Vu Dạ Ương

Tốc độ của Ngũ Linh Phân Thần trùy cực nhanh, ngay cả không khí cũng bị xé nát, cấp tốc bắn thẳng vào sau lưng Vu Dạ Ương.

Tiếng xé gió cấp tốc chói tai truyền đến, toàn thân Vu Dạ Ương đều bao phủ trong hắc bào, không nhìn thấy rõ mặt mũi, thế nhưng hai trong mắt hiển lộ ra bên ngoài không thể che giấu được vẻ sợ hãi cùng cực.

Thế tới của Ngũ Linh Phân Thần trùy cực nhanh, Vu Dạ Ương muốn tránh cũng không tránh được, thân thể ngồi xuống dưới đất, tư thế quái dị, đồng thời song chưởng kết thành pháp ấn phi thường quái dị, đẩy mạnh ra sau…

Trong sát na, vô số hắc khí đột nhiên từ hai chưởng sản sinh, hắc khí không ngừng tràn ngập, phạm vi mấy trượng xung quanh biến thành không gian đen kịt, phía trước chỉ nhìn thấy hắc khí bao trùm, không nhìn thấy thân thể Vu Dạ Ương.

Con mắt Cổ Thần không nhìn thấy, nhưng thần thức có thể tập trung vị trí của Vu Dạ Ương, tốc độ Ngũ Linh Phân Thần trùy không thay đổi, nhất tề vọt về phía Vu Dạ Ương, tử diễm băng viêm hóa thành một băng chưởng mạnh mẽ vỗ vào trong màn hắc khí.

- Vu thần đại nhân…

Vu Dạ Ương đột nhiên quát lên một tiếng.

Theo một tiếng quát to, hắc khí đột nhiên cuồn cuộn kịch liệt, Cổ Thần phát ra thần thức thăm dò phía trước đột nhiên bị người nào đó cắt đứt, tựa hồ phía trước xuất hiện không gian đứt gãy, chia không gian thành hai nửa riêng biệt.

Rồi đột nhiên một bóng đen thật lớn từ trong hắc khí bay ra, bóng đen này cao tới mười trượng, chính diện nhìn lại, toàn thân đen kịt, thế nhưng bóng người đột nhiên xoay ngược lại biến thành một người toàn thân bạc trắng, lại xoay người biến thành toàn thân đen kịt.

Cự ảnh này trong màn hắc khí thoắt ẩn thoắt hiện, không thể nhìn rõ, tựa hồ một mực xoay tròn liên tục, Ngũ Linh Phân Thần trùy của Cổ Thần đã bắn vào trong màn hắc khí.

Cự ảnh vung chưởng lên, một bàn tay xuất hiện chộp lấy toàn bộ Ngũ Linh Phân Thần chùy, sau đó vung mạnh, Ngũ Linh Phân Thần trùy bắn ngược trở về phía Cổ Thần.

Đồng thời nắm lấy Ngũ Linh Phân Thần trùy, không biết từ chỗ nào bóng đen đánh ra một cự chưởng oanh kích một chỗ với băng chưởng, ầm một tiếng nổ vang, dĩ nhiên uy lực hoàn toàn tương xứng với một chưởng của Cổ Thần.

Đối mặt với Ngũ Linh Phân Thần trùy cấp tốc phóng tới, kim trảo của Cổ Thần xẹt qua mấy đạo tàn ảnh, rất nhanh liền tiếp được Ngũ Linh Phân Thần trùy vào trong tay, tử diễm băng viêm truyền vào cộng thêm mấy đạo pháp lực đồng thời truyền theo, khiến pháp lực của đối phương ẩn chứa trong Ngũ Linh Phân Thần trụy bị bức toàn bộ, Ngũ Linh Phân Thần trùy bị Cổ Thần thu vào trong mi tâm.

Băng chưởng bị bóng đen tiếp được, Ngũ Linh Phân Thần trùy cũng bị bóng đen ném ngược lại, hồng quang trong mắt Cổ Thần bùng phát, trên mặt chợt lóe vẻ giận dữ, há mồm thét gào, phát ra tiếng long ngâm đinh tai nhức óc, sát khí trong mắt càng đậm hơn.

Bóng đen thật lớn kia rốt cuộc cũng ngừng xoay tròn, một thanh âm từ trong màn hắc khí truyền ra:

- Tiểu mao hài nơi nào? Dám hạ thủ đối với bản tôn, to gan lớn mật, không biết sống chết.

Thanh âm của Vu Dạ Ương cũng từ trong màn hắc khí vang lên, cung kính nói:

- Vu Thần đại nhân, ta nguyện kính dâng suốt đời cho người, thỉnh người giúp ta giải quyết khó khăn, giết chết tu sĩ phía trước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Bóng đen vòng vo nửa vòng, lại biến thành bóng trắng, thanh âm biến đổi, không ngờ trở thành giọng nữ:

- Buồn cười, ai dám bất kính đối với thủ hạ bản tôn, bản tôn để hắn chết không có chỗ chôn.

Cự ảnh này phân thành nửa màu trắng, nửa màu đen, cư nhiên hai bên đều có hai cánh tay, một đầu người, tựa hồ cả hai bên đều là mặt chính, duy nhất bình thường chính là người hài có hai chân, bất quá một chân màu đen một chân màu trắng phân biệt hướng về hai phía khác nhau, chân màu trắng hướng về phía mặt màu trắng, chân màu đen hướng về phía mặt màu đen.

Hồng quang trong mắt Cổ Thần càng đậm, nhìn phân thân Vu Thần phía trước, điên cuồng cười lớn nói:

- Ha ha… Nếu như là chân thân bản tôn của ngươi tới đây ngươi còn có điểm tiền vốn cuồng ngạo, bất quá chỉ là một đạo phân thân ý niệm cũng dám to mồm, xem ta làm sao diệt đạo phân thân ý niệm của ngươi.

- Tiểu tử tìm chết… Bản tôn muôn tiêu diệt ngươi.

Nghe Cổ Thần nói, phân thân Vu Thần nhất thời giận dữ, đột nhiên cương khí chợt lóe, một quyền cương thật lớn kích thẳng về phía Cổ Thần.

- Cho ngươi kiến thúc một chút cái gì mới là quyền pháp chân chính!

Cổ Thần quát lớn một tiếng, hai trảo thành quyền, Kim Cương Thần Quyền nhất thời oanh về phía trước, hai đạo quyền cương màu vàng trong nháy mắt kích vào quyền cương của phân thân Vu Thần.

Ầm một tiếng nổ vang vọng, quyền cương của phân thân Vu Thần bị chấn nát bấy, thân thể cao tới mười trượng nhất thời thối lui về phía sau một bước.

Hai chân Cổ Thần đạp mạnh, thân thể nhất thời nhảy lên cao hơn mười trượng, quyền cương liên tiếp đánh ra, đạo đạo quyền cương màu vàng đánh vào đầu phân thân Vu Thần, phân thân Vu Thần vừa chuyển, muốn dùng quyền ngăn lại, thế nhưng quyền cương do Cổ Thần đánh ra rất nhiều, không hoàn toàn chống đỡ hết, nhất thời bị hai đạo quyền cương đánh trúng, phát ra tiếng vang chấn động.

Phân thân Vu Thần bị hai đạo quyền cương của Cổ Thần đánh ngã xuống dưới đất, Cổ Thần cấp tốc đạp mạnh trên không trung, hạ xuống bụng phân thân Vu Thần, tử diễm băng viêm và phần thiên viêm hỏa đồng thời xuất hiện, nhất tề công kích thân thể phân thân Vu Thần.

Phân thân Vu Thần phát ra tiếng tru thê thảm, rít gào nói:

- Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi, bản tôn của ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi…

- Đi tìm chết đi…

Cổ Thần rống lớn một tiếng, tử diễm băng viêm và viêm hỏa phần thiên đồng thời công kích vào đầu Vu Thần, dưới hai tầng công kích băng và hỏa, cái đầu thân phân Vu Thần một đen một trắng lớn một trượng đầu tiên bị đóng thành băng, sau đó lại bị thiêu thành tro tàn.

Toàn bộ thân thể phân thân Vu Thần thật lớn sau khi bị thiêu đốt mất đầu nhanh chóng biến mất, tầng tầng hắc khí tiêu tán, trong nháy mắt Cổ Thần đã xuất hiện trước mặt Vu Dạ Ương.

Vu Dạ Ương nhất thời đẩy hắc bào xuống, lộ ra dung nhan xinh đẹp kiều diễm, cùng với vóc người lả lướt mị hoặc, trong ánh mắt tràn đầy cầu khẩn:

- Đứng giết ta, ta có thể hầu hạ ngươi… Ta có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngươi… ta… A!

Hồng quang trong mắt Cổ Thần chớp động, không chút rung động nào, Vu Dạ Ương còn chưa nói xong, kim trảo của Cổ Thần đã cắm xuống, đâm xuyên qua trái tim Vu Dạ Ương, tử diễm băng viêm phun ra, thân thể Vu Dạ Ương lập tức hóa thành khối băng, Cổ Thần quét qua một chân, khối băng bị chấn thành vô số mảnh, rơi xuống đất.

Năm tên tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ đều đã mất mạng.