**********
“Không ngờ lại có nhiều người tham gia đấu giả Hạc Xương Ngọc như vậy, đứng là nằm ngoài dự đoán, Lúc này Thấm Kỳ An không vội ra tay, nhưng bầu không khí đấu giá làm cô không khỏi kinh ngạc, đôi mắt đẹp quét qua quét lại.

“Haha, cô Thẩm, cô nghĩ trên đời này có thứ gì hấp dẫn hơn kéo dài tuổi thọ sao? Vì vậy việc bỏ ra mấy chục tỷ đô la để đoạt được nó là điều không tránh hỏi, thậm chỉ còn hơn thế nữa." Giang Kỳ Sơn cười nói, quan sát sự náo nhiệt xung quanh.

Dù sao thì tiền cũng không phải của ông, nhiệm vụ của ông là bảo vệ Thẩm An Kỳ, bảo vệ Hắc Xương Ngọc.

Chỉ cần hoàn thành tốt hai việc này, Hắc Xương Ngọc sẽ về tay ông.

“Tôi đã nghĩ một tỷ đô la là đủ rồi, nhưng hình như bố tôi có tầm nhìn xa hơn, ông ý đã chuẩn bị cho tôi 10 tỷ đô la.

Nếu không thì đúng là rắc rối lớn.

Thẩm An Kỳ vui mừng vì có một người cha biết nhìn xa trông rộng.

“Nam Việt đúng là không còn như trước đây, thực sự có rất nhiều người giàu.” Giang Kỳ Sơn nhàn nhạt nói, “Nhưng dù thế nào, dù họ có mua được, tôi cũng sẽ tìm cách cướp về.

“Nghe có vẻ không ổn lắm?” Thẩm An Kỳ nhíu mày.

“Sao vậy? Thiên hạ luôn có kẻ yếu người mạnh, chỉ cần nằm đấm đủ mạnh, thì cô muốn gì chẳng được.

Hồng Thịnh chẳng vì thế mà danh tiếng khắp Đông Nam Á sao?” Giang Kỳ Sơn thân nhiên nói, “Được rồi, cử lựa tình hình, nếu giá cao quá thì để người khác trả tiền, tôi sẽ lựa tình hình mà cướp lấy, không tốn một xu.

Thẩm An Kỳ không ý kiến, tiếp tục theo dõi diễn biến tình hình.

“23 triệu đô!” “24 triệu đô!”
Giá cả tăng lên, sự hàng hải không giảm.

“Gia cả cao bất thường." Tần Liên Tâm hơi ngẩn ra Diệp Thiên cười khổ: "Đại gia thực sự còn chưa ra tay" Đó mới chỉ là các đại gia hạng trung, những người như Thẩm An Kỳ, Bàng Đức Long, Đường Nhược Dao vẫn chưa có động tĩnh gì, đây mới chỉ làm màn khởi đầu cho một cuộc chiến khốc liệt.

"Ngài Diệp, ngài dự đoán bao nhiêu sẽ thắng được Hắc Xương Ngọc?” Quách Chính Hoa quay đầu, tò mò nhìn Diệp Thiên.

“ít nhất cũng phải mất chục tỷ đô." Diệp Thiên thản nhiên nói ra con số không biết tỷ lệ chính xác bao nhiêu, nhưng nhờ thị giác nhanh nhạy của mình, anh đã nghe được những điều mà người khác không thể nghe thấy.

Ví dụ: Thẩm An Kỳ mang theo 10 tỷ đô la Mỹ.


Nhà họ Đường có thể chịu được bốn đến năm tỷ đô
Bàng Đức Long sẽ cố gắng để lấy Hắc Xương Ngọc.

Cùng với những lời bàn luận giá cả, anh còn nghe được lòng dạ của đám người giàu có “Chục tỷ đồ?"
Tân Liên Tâm và Quách Chính Hoa đều bị sốc.

“Nói cách khác 900 triệu đô trong tay anh không đủ đúng không?" Tần Liên Tâm nhíu mày.

Diệp Thiên gật đầu.

“Chà em phải gọi cho ông nội xem họ có thể chuyển cho một tí tiền không?" Tần Liên Tâm không biết Diệp Thiên đã gọi cho Kim Thiện Hùng bơm tiền.

“Không cần." Diệp Thiên cười lắc đầu.

“Ngoài tiền trong thẻ ra, anh còn lấy được từ chỗ khác, không cần đâu”
Thẩm An Kỳ có hơn 10 tỷ đô la Mỹ, nếu cô ta chơi tất tay, Diệp Thiên không có khả năng đầu với cô, vì vậy cũng không miễn cưỡng.

“Ngài Diệp, tôi có thể giúp ngài 5 tỷ đô, Quách Chính Hoa cười toe toét với Diệp Thiên, giống như đang mong đợi anh giết Lục Duần Huy.

Diệp Thiên hiểu ý gật đầu, hận biết Lục Duần Huy dám cướp người của hàn.

Hắn đã thấy khó chịu và sớm ghim trong lòng từ lâu, sớm muộn gì hắn sẽ giải quyết Lục Duân Huy “2,5 tỷ đôl “2,5 tỷ ba mươi hai nghìn đô!” "2.6 tỷ đô!”
Giá càng lúc càng lên, gần một nửa số người đã không thể theo được bầu không khí sôi nổi đã yếu hơn trước rất nhiều “Ông Lục, làm đi.” Lúc này, Bàng Đức Long vẫy tay, giọng ra lệnh.

Lục Duần Huy đáp lại một cách đau đớn, và hét một cái giá mà chính ông cũng sợ hãi “Ba tỷ!
Trái tim các đại gia trùng xuống mạnh mẽ, đây là lần đầu tiên mở miệng mà đã đặt giả ba tỷ đô la, vị chi là mỗi người gần 200 triệu đô, nếu như đây không phải là mức giá cuối cùng, không thể tưởng tượng nổi, họ còn phải bỏ ra bao nhiêu tiền nữa.

“3,5 tỷ!
Ngay sau khi giả được đưa ra, không khí trở nên yên tĩnh.

Hàng ngàn con mắt đổ vào Đường Nhược Dao.

Tăng một lúc 500 triệu đô! Đúng là đáng nếu
Nhiều người bị sốc, họ biết rằng cuộc chiến tranh giành Hắc Xương Ngọc bây giờ mới chính thức bước vào cao trào.

Đúng như mong đợi.


Ngay sau đó Thẩm An Kỳ giơ bảng hiệu lên, gọi giá cao ngất ngưởng: “Năm tỷ!"
Hầu như mọi người đều không giữ được bình tĩnh, đồ dồn ánh mắt vào Thẩm An Kỳ, một doanh nhân giàu có khi nghe giả đã kinh ngạc, cặp kính cận rơi xuống đất.

Thật điên rồ khi một lần tăng giả lên 1,5 tỷ đồng! biết người đẹp kia là con gái nhà tài phiệt nào?" “Là con gái của ông chủ tập đoàn Pengui Ma sao? Thật là hào “Tôi chỉ biết cô ấy là con gái của Vinh Hoa, người Nam Việt siêu giàu của Đông Nam Á.

Năm vừa qua, Thẩm Vinh Quang xếp thứ tám trong danh sách những người giàu nhất của Forbes, với khối tài sản 80 tỷ độ “Trời thế thì tôi chẳng đáng là gì.

Ngay cả tôi có dốc hết tài sản ra, cũng không cạnh tranh được với người
Trên sàn đấu giả diễn ra một cuộc thảo luận sôi nổi, sau khi biết được thông tin của Thẩm An Kỳ là con của người giàu nhất Đông Nam Á, nhiều doanh nhân giàu có đã ngại giơ biển nên không còn muốn cạnh tranh với Thẩm Anh Kỳ.

“Thẩm An Kỳ này, tôi ra giả, cô ta cũng ra ngay sau đó, thực sự làm tôi tức giận mà! Đường Nhược Dao tức giận, nghiến răng nghiến lợi: đầu với cô ta một trận mới
Lời vừa dứt cô liền giơ tấm biển lên và hét: “Sáu tỷ đô!” “Bảy tỉ đô l
Thẩm An Kỳ lập tức áp chế Đường Nhược Dao.

“Cô, cô, cô.." Đường Nhược Dao nhìn về phía Thẩm An Kỳ, giống như một con sư tử nhỏ nổi giận, cuối cùng cô buộc phải ngồi xuống vì hết đạn.

“Lục Huy, đến lượt chúng ta biểu diễn” Đực Long nói nhẹ như không.

“7,5 tỷ đô!”
Đúng lúc này, một người chưa bao giờ lên tiếng, lập tức giơ biển và nói lớn: “8,5 tỷ đô!” “Trời ạ! Đây không phải là Hoắc Kiến Hoa, con trai của người giàu nhất đảo Hồng Kông
Có người cảm thán.

Thẩm An Kỳ không chút do dự, lập tức giơ “Mười tiê
Một sự im lặng chết chóc, mọi ảnh mặt một lần nữa đổ dồn về phía Thẩm Anh Kỳ, tất cả đều bị phong cách mỗi lần tăng đều là tăng tỷ đô của cô làm cho chấn động
Ngay con trai của người giàu nhất Hồng Kông cũng không khỏi bị sốc.

Mười tỷ không phải là quá nhiều đối với các gia đình trầm anh thế phiệt, nhưng không nhiều gia đình nào cũng có sản ngần ấy tiền mặt, càng ít người sẵn sàng chi trả 10 tỷ một lúc.

Hơn nữa người ta muốn dùng tiền để sinh tiền, nên đa số tiền có được sẽ dùng để đầu tư.

Ai nấy đều run rẩy trước màn ra giả kia.

Khoảng một phút sau không thấy ai ra giả, Thẩm An Kỳ hai tay ôm ngực, ngẩng đầu, tự đắc lẩm bẩm: "Một đảm doanh nhân tự huyền mình nằm trong danh sách người giàu nhất, dám đầu với nhà họ Thẩm của tôi, đúng là châu chấu đá voi, không biết lượng sức mình.


Theo như cô được biết khối tài sản của nhiều đại gia trầm anh thế phiệt chỉ là thể hiện trên sổ sách, nhìn tưởng có trăm tỷ, nghìn tỷ đô la, nhưng thực tế toàn nợ ngân hàng, khả năng thanh toán chưa bằng 1/10 tài sản thực có
Nhưng Thẩm gia nhà cô thì khác.

Ông tổ cô đã lênh đênh trên đại dương từ biển Đông đến khắp các vùng đất Đông Nam Á.

Sau hơn 100 năm phát triển, những mảnh đất của nhà họ Thẩm trên khắp Đông Nam Á có thể bán với giá hàng trăm triệu đô la.

Họ cũng sở hữu không ít hòn đảo tư nhân.

Còn có chuỗi công nghiệp trải rộng khắp Đông Nam Á, gần như kiểm soát huyết mạch kinh tế của Malaysia, Singapore, Thái Lan, Indonesia và các quốc gia khác.

Tổng tài sản lên tới hơn 200 tỷ đô la Mỹ.

Nợ nần không có, chỉ là cha cô không muốn phô trương, bằng không người giàu nhất thế giới chính là Thẩm Vinh Hoa.

Đó là lý do mỗi lần ra giả, cô không ngại thêm hàng tỷ đô la “Cô Thẩm nói đúng, tôi thật đúng đắn khi chọn nhà họ
Mỹ.

Nhìn anh trai tôi, thật không biết chọn, tôi thấy cậu ta còn chưa một lần ra giả, thật khiến tôi bật cười.

Giang Kỳ Sơn liếc nhìn Ngô Nguyễn Thanh và Diệp Thiên, không khỏi đầu cười khổ.

Thẩm An Kỳ cười ngày người khi nghe ông nói vậy: “Thiếu gia bên cạnh ông ta có tài sản cỡ hai tỷ đô, vừa rồi gọi giá nhân 12 triệu sau đó không giam ho he gì.

Tôi lo lắng anh ta sẽ xúi giục anh trai ông cướp Hạc Xương Ngọc của tôi"
Huy.

Cô ấy đã trực tiếp coi Hắc Xương Ngọc là của riêng mình.

“Lục Huy, tiếp tục đi” Bằng Đức Long nhìn Lục
Lục Duần Huy kinh hãi, suýt nuốt cả lưỡi.

Hơn một chục doanh nhân lúc này như ngồi trên kim châm, ai nấy cũng buồn bã
Vào lúc này, Tần Liên Tâm giơ biển lên nói: “12 tỷ đô
Nhiều người bật dậy khỏi chỗ ngồi, nhìn Tần Liên Tâm đầy hoài nghi.

Nụ cười cứng ngắc trên gương mặt Thẩm An Kỳ, cô cau mày nói: túc chứ, cô ta cố tình muốn tôi mất tiền “Thử xem.” Giang Kỳ Sơn cũng ngừng cười.

Thẩm An Kỳ gật đầu đầy ẩn ý, nâng tấm biển trên tay cô tỷ! “Thật sự là giàu có." Tần Liên Tâm lập tức nhìn về phía Diệp
Thiên, cầu cứu.

Diệp Thiên cười nhẹ, nói: bộ số tiền trên thẻ cộng với 5 tỷ của ông Quách có tổng là 26 tỷ.


Bên kia ước chừng sắp hết đạn.

Em xem, anh rất lạc quan vào tương lai.

Tần Liên Tâm cong môi, dù cảm thấy áp lực nhưng cô vẫn muốn đoạt Hắc Xương Ngọc cho Diệp Thiên.

Vì vậy giơ cao tấm biển của mình một cách mạnh mẽ và dứt khoát.

"18 tỷ đô la
Mọi người chết lặng
Nâng một lúc 5 tỷ đô! Chuyện này đúng là vô lý mà
Ngay cả Thẩm An Kỳ, người vốn rất tự tin, giờ phút này cũng bị sốc trước lần ra giải này.

Chẳng lẽ họ không phải người Nam Việt, giống như cô, họ là người Nam Việt ở hải ngoại?
Họ là người Nam Việt ở Châu Âu hay Châu Mỹ?
Thẩm An Kỳ trầm ngâm, cô giơ tấm biển với một vẻ không chắc chắn: 20 tỷ đô la!
Tần Liên Tâm không ngần ngại tăng giá, "25 tỷ đô la!"
Mọi người đều hóa đất
Sau khi giá được đưa ra, Ngô Nguyên Thanh nhận được truyền âm của Diệp Thiên, lập tức nhận ra vẻ khiêu khích của Giang Kỳ Sơn.

Thẩm An Kỳ nghiến răng nghiến lợi, mặc dù nhà họ Thẩm của cô giàu có, nhưng mà một lúc bỏ ra 20 tỷ đô thì cũng đau thắt lòng.

Nhưng cô vẫn giơ tấm biển lên, Giang Kỳ Sơn nhanh chóng đẻ bàn tay ngọc của cô xuống, lác đầu nói: “Anh trai mới truyền âm khiêu khích tôi, ý chỉ tài chính của họ không hề thua kém chúng ta.

Tốt hơn là đưa Hắc Xương Ngọc cho chúng, thuận tay tôi sẽ giết chúng vì lý do hiềm khích môn phải giữ thầy và trò, rồi cướp lấy Hắc Xương Ngọc.

Quá trình không quan trọng, quan trọng Hắc Xương Ngọc năm trong nay chúng ta."
Thẩm An Kỳ trầm ngâm khi nghe điều này.

Một lúc sau, cô mới giật đầu.

Lúc này, tiếng búa vang lên.

“Hắc Xương Ngọc, 25 tỷ đã bán!
Khi âm thanh này vang lên, toàn bộ địa điểm đấu giá như dâng trào dòng điện ngầm, nhiều cao thủ đã âm thầm di chuyển.

Không mất nhiều thời gian để Ngô Nguyễn Thanh lấy ba va li do Diệp Thiên mang đến, và đi cùng với Quách Chính Hoa thanh toán, thành công lấy được Hắc Xương Ngọc.

Ngay khi họ chuẩn bị rời khỏi sân đấu giả, một giọng nói đột ngột vang lên: “Ngô Nguyên Thanh, đồ đệ phản nghịch giết sự phụ, hôm nay tao sẽ bảo thủ cho sự phụ."
Lời vừa thốt ra, họ nhìn thấy một bóng người nhảy đến sản đầu giả Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đại sảnh đều bao trùm bởi một bầu sát khí nồng đậm.