*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********
Diệp Thiên!
“Sao rồi Satoh, nhặt được bao nhiêu món rồi?"
Lúc này, Diệp Thiên ngồi xuống bên cạnh Takera Satoh, thấy anh ta xoa xoa thắt lưng, vạch bụi cỏ ra tìm đồ, bèn mở miệng hỏi.

“Ha ha, đã nhặt được hơn ngàn món bảo vật rồi, có đại đao, có rìu, có búa, có hồ lô đủ thứ, còn sướng hơn nhặt tiền nữa." Mặt mũi Takera Satoh sáng bừng như bông hoa nở rộ.

Sau đó, ánh mắt anh ta rơi lên trên vai Diệp Thiên, không khỏi nhíu mày: “Đây là...!
"Gu!"
Bạch Hổ không vui kêu lên một tiếng.

Phụt!
Takera Satoh cười phì lên: “Chủ nhân, một con 3ạch Hổ dũng mãnh như vậy, sao lại biến thành một con mèo trắng vậy?”
“Đợi vợ của tôi sinh con xong, đem nó tặng cho con gái tôi làm thủ cưng” Diệp Thiên nói, trên mặt hiện lên tình cảm phụ tử mãnh liệt.

Nghe vậy, sắc mặt Takera Satoh không khỏi lộ rõ buồn bực: “Không biết bây giờ phu nhân sao rồi, có phải chịu khổ hay không.”
Tiếp đó anh ta lại hỏi: “Chủ nhân, có tìm được bảo vật nào có thể cứu được phu nhân không?”
“Tìm thì tìm được rồi, nhưng mà bây giờ tu vi không đủ, nhất thời không thể khống chế được." Diệp Thiên bất lực nói.

“Vậy phải làm sao?"
Diệp Thiên trầm ngâm như có điều suy tư, thật lâu sau mới buông ra một câu:
“Trở về rồi hằng nói."
Lúc này, Huyền Kiếm Tông nằm trong một hang động thần bí của núi Hoàng Sơn.

Trong chính điện của tông chủ, tông chủ Huyền Kiếm Tông Hạ Hầu Mục đang ngồi trên bảo tọa của tông chủ, dưới bảo tọa là 18 vị trưởng lão đang tập hợp.

“Tứ trưởng lão, thật hay giả vậy, Huyền Minh Tông giúp kim chủ của hắn ta giết một tên phản đồ, còn bắt cóc vợ của người ta? Chuyện này cũng quá hoang đường đi?” Có một vị trưởng lão vừa cười vừa nói.

“Đây là sự thật, kim chủ của Huyền Minh Tông còn tung cả video, muốn võ sĩ tên là Diệp Bắc Minh đó phải đến Huyền Minh Tông, còn cho thời hạn năm ngày, nếu không sẽ giết bỏ đứa bé trong bụng vợ hắn ta, sau đó giết luôn cả vợ hắn ta, làm bên ngoài nhốn nháo ồn ào, tôi cảm thấy chuyện này có phần kỳ quái, cho nên mới trở về nói với mọi người, nhờ mọi người cùng phân giải giúp.


Tứ trưởng lão chậm rãi nói.

Lời này vừa phát ra, tất cả mọi người đều náo động.

“Như vậy thật quá hoang đường, chỉ là một võ sĩ mà, giết quách đi là xong, bắt cóc người vợ đang có thai, thật sự quá tán tận lương tâm mà."
“Huyền Minh Tông bây giờ lười nhác tới mức muốn người ta chủ động đưa thân tới tận cửa cho mình chém giết luôn sao?”
“Huyền Tông Môn làm như vậy, quả thật là làm mất sạch hết mặt mũi của các đại tông môn, những võ sĩ không biết chuyện còn tưởng rằng tông môn ẩn thế chúng ta đều xấu xa như vậy."
Lúc này tông chủ Hạ Hầu Mục mới chậm rãi mở miệng: “Dựa vào hiểu biết của tôi về Huyền Minh Tông, theo lý mà nói không nền làm những chuyện đáng xấu hổ như vậy mới phải, tôi chắc chắn trong chuyện này có bí mất gì đó không thể để người khác biết.

Các trưởng lão nghe vậy đều gật đầu tán thành, sau đó rơi vào trạng thái im ắng trầm ngâm.

“Tông chủ, có khi nào trong tay võ si kia có thứ mà Huyền Minh Tông muốn có, mà võ sĩ kia đã trốn đi rồi, cho nên Huyền Minh muốn có được thứ đó, bất đắc dĩ không thể không làm như vậy”
Một vị trưởng lão nói ra suy đoán của mình..

“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Hạ Hầu Mục gật đầu.

Lúc này các vị trưởng lão đều rối bời.

Trong tay một võ sĩ có thể có thứ gì, có thể khiến một tông môn đứng đầu có thể bất chấp hình tượng mà làm ra những chuyện khó coi như vậy?
Tất cả mọi người đều thấy khó hiểu.

Đúng lúc này, một giọng nói thanh thót đột
nhiên vang lên.

“Cha! Con về rồi!”
Mọi người nhìn lại, liền thấy Hạ Hầu Tình chạy vào đại điện tông chủ.

“Ha ha, Tình Nhi trở về rồi.”

Hạ Hầu Mục cười ha hả, đứng bật dậy khỏi bảo tọa, ông ta biết rằng con gái đã trở về, mình lại có đan dược để uống rồi.

“Cha, các vị trưởng lão."
Tình Nhi hiểu chuyện cúi đầu chào mọi người.

Các trưởng lão cũng lịch sự đáp chào, sau đó
Hạ Hầu Mục cười hỏi: “Tình Nhi, đã mua được Nguyên Linh Đan và Độn Phù cả rồi chứ?"
"Mua hết cả rồi cha à." Tình Nhi
cười đáp.

“Không có bị người của Huyền Minh Tông và Huyền Đỉnh Tông nhận ra đấy chứ?" Hạ Hầu Mục quan tâm hỏi.

Hạ Hầu Tỉnh mỉm cười đáp: “Cha à, lần này Nguyên Linh Đan và Độn Phù của con đều không phải mua từ Huyền Minh Tông và Huyền Định Tông.

Tông chủ và các trưởng lão đều ngạc nhiên.

Ngoài hai đại tông môn này ra, còn tông môn nào có Nguyên Linh Đan và Độn Phù?
Sau đó, Hạ Hầu Mục liền khóc không ra nước mắt: “Con gái cưng của cha, con làm cha nôn ra máu mất, con mua phải đồ giả rồi, ngoại trừ Huyền Minh Tông và Huyền Đỉnh Tông, còn có nơi nào bán Nguyên Linh Đan và Độn Phù chứ."
Nói xong, Hạ Hầu Mục mgồi tê liệt trên bảo tọa, cảm giác đau xót như bị dao cứa vào tim.

Tận mười lăm tấn linh thạch đó nhé!
Tuy rằng không nhiều, nhưng cũng không ít
"Haiz!"
Các trưởng lão cũng lần lượt thở dài, đều cảm thấy rằng Tình Nhi đã bị người ta lừa rồi.

"Băng Nhi con bé chết tiệt này, Tình Nhi ngây thơ đơn thuần, bảo nó đi theo chính là để giúp nhìn trái ngó phải cho đàng hoàng, kết quả vẫn là để người ta lừa, để xem lát nữa trở về tôi xử đẹp nó không!"
Lúc này đại trưởng lão tức giận hùng hổ đứng lên, mấy ngày trước ông ta tu luyện bị tổn thương đến kinh mạch, mấy ngày nay không thể tu luyện được, chỉ đợi mua Nguyên Linh Đan về để uống, kết quả mua phải đồ giả, sao ông ta không tức giận cho được?
“Đại trưởng lão, tôi không có bị gạt, Nguyên Linh Đan mà tôi mua có hiệu quả còn tốt hơn cả Nguyên Linh Đan mua từ Huyền Đỉnh Tông.


Tình Nhi vội vàng ngăn đại trưởng lão lại, rồi lấy ra một lọ Nguyên Linh Đan từ trong nhẫn không gian.

Kết quả là, ngay khi cô ta vừa mới thốt ra lời, tông chủ và các vị trưởng lão đột nhiên không biết nên cười hay khóc.

“Trên đời này, làm sao có thể có Nguyên Linh Đan tốt hơn cả Nguyên Linh Đan của Huyền Đỉnh Tông chứ?"
“Nguyên Linh Đan của Huyền Đỉnh Tông là do Đan Vương luyện thành, ai có thể luyện được Nguyên Linh Đan tốt hơn cả Đan Vương được chứ."
“Xem ra tiên tử Tình Nhi đã bị lừa thật rồi!” Nghe thấy tiếng cười khổ của các trưởng lão,
Tình Nhi có phần tức giận đến mức muốn giậm chân.

“Rõ ràng người ta không có bị lừa mà, nếu không tin đại trưởng lão có thể thử một viên xem sao.” Tình Nhi đổ ra một viên Nguyên Linh Đan vào lòng bàn tay.

“Không không không.

Đại trưởng lão vung vẫy hai tay, nói: "Linh đan giả này nếu uống vào có thể gây tổn hại lớn đến cơ thể, còn có khả năng bị trúng độc
Tình Nhi: “...!
Sao lại không tin mình chứ!
“Cha à, cha uống thử một viên đi." Tình Nhi chạy đến bảo tọa của tông môn.

Hạ Hầu Mục vội vàng đẩy bàn tay Tình Nhi đang đưa viên thuốc tới, cười khổ: “Tình Nhi, bị lừa chính là bị lừa, đi một ngày đàng học một sàng khôn, chuyện không lớn lắm, không cần để trong lòng.

"Cha,..."
Tình Nhi có loại kích động muốn đánh người.

“Tình Nhi, có chuyện gì vậy?”
Đột nhiên có một giọng nói cất lên.

Lập tức, tông chủ vàcác trưởng lão đều đứng
thẳng người dậy, cúi người cung kính:
“Tham kiến kiểm tôn lão tổ "Miễn lễ." Kiếm tôn xua tay, ông ta là người duy nhất trong Huyền Kiếm Tông đạt được tu vi Kim Đan Cảnh, được xưng là kiếm tôn.

Tình Nhi lập tức chạy đến bên kiếm tôn, uất ức nói: “Cháu mua được Nguyên Linh Đan còn tốt hơn cả Nguyên Linh Đan do Đan Vương luyện thành, nhưng mà cha và mọi người đều không tin, cứ nói cháu đã bị lừa rồi.”
“Ha ha, vậy sao? Để lão tổ xem xem đồ Tình Nhi đã mua rốt cuộc là thật hay là giả." Kiếm tôn bật cười ha hả, tất nhiên ông ta cũng nghĩ đó là đồ giả, nhưng mà dù sao cũng khá là cưng chiều con bé này, nên vẫn quyết định xem thử xem.


“Đây ạ." Hạ Hầu Tinh xòe lòng bàn tay đưa về phía kiếm tôn.

Kiếm tôn cầm viên linh đan to cỡ hạt đậu nành lên ngắm nghía, đưa tới trước mũi ngửi thử, đột nhiên ánh mắt đều lóe sáng lên: “Đan dược thơm thật!"
Giây tiếp theo, ông ta ném cả viên thuốc vào trong miệng, sau đó cả người giống như hóa đá.

Vài giây sau.

"Không hay rồi! Kiểm tôn trúng độc rồi!”
Thấy kiếm tôn không hề động đậy, một số trưởng lão kêu lên.

“Ông mới trúng độc thì có!”
Kiếm tôn liếc vị trưởng lão kia một cái, nhìn sang Tình Nhi, thần sắc đầy kích động nói: “Tình Nhi, cháu mua được bảo vật rồi, Nguyên Linh Đan này ít nhất phải tốt hơn gấp mười lần so với Nguyên Linh Đan và Đan Vương luyện ra.

Tông chủ và ác trưởng lão đều bị sốc!
Tốt hơn Nguyên Linh Đan và Đan Vương luyện ra đến mười lần?
Thật hay giả vậy?
Lập tức, ánh mắt của tông chủ và các trưởng lão đều quay về phía Tình Nhi, bọn họ tất nhiên không dám nghi ngờ lời của kiếm tôn, quyết định thử xem có phải đúng như lời kiếm tôn nói hay không.

Kết quả là mỗi người uống một viên.

Sau đó tất cả đều không thể giữ bình tĩnh được.

“Thần kỳ! Thật là quá thần kỳ!”.

Quả nhiên là tốt gấp mười lần Nguyên Linh Đan và Đan Vương luyện ra.

“Tình Nhi đây là mua được bảo bối rồi!”
Nghe thấy đủ lời khen ngợi, Tình Nhi lúc này mới tỏ vẻ vui mừng.

“Tình Nhi, Nguyên Linh Đan này con mua từ tông môn nào vậy, mua hết bao nhiêu.

Một viên
.