Sau khi có kết quả của kỳ thi tuyển sinh đại học, tham dự tiệc tốt nghiệp, lại nhanh chóng ghi danh vào trường đại học muốn đến, hiện tại Giang Niên đã hoàn toàn nhàn rỗi.

Nhưng mà, cũng nhờ có bạn trai tài giỏi của cô, Giang Niên sinh thời may mắn biết được cảm giác phòng tuyển sinh Thanh Hoa Bắc Đại liên tục gọi đến cướp người là cái dạng gì …..

Đại khái chính là, lúc còn chưa công bố kết quả thi đại học, phòng tuyển sinh của hai trường Thanh Bắc đã nhanh chóng có được bảng điểm của các trạng nguyên, rồi sau đó Lục Trạch cứ như vậy nhận được điện thoại từ hai trường.

Lúc ấy Lục Trạch đang xem phim với Giang Niên trên laptop, những khi đến đoạn cao trào, Giang Niên vội che lại trái tim nhỏ, không ngừng gật đầu phụ họa với những bình luận về phim: “….. woo woo woo, nam chính thật sự quá quá quá là đẹp trai luôn aaaaa!!!”

Lục Trạch liếc nhìn gương mặt nam chính đang được phóng đại trên màn hình.

Trong lòng cũng phụ họa với ánh nhìn của bạn gái nhà mình, ừm, đúng là rất đẹp, nhưng lại bĩu môi: “Anh có đẹp trai không?”

Cô gái nhỏ hai mắt tỏa sáng nhìn nam chính, không có thời gian để ý đến anh.

Lục Trạch càng thêm bất mãn, anh nhích lại gần định hôn bạn gái để cô dời lực chú ý về phía mình.

Chỉ là, còn chưa kịp thực hiện ý đồ …..

Điện thoại đã vang lên.

Lục Trạch nhíu mày nhìn vào điện thoại mình.

Là một dãy số xa lạ, mã vùng mở đầu là 010.

Này, bây giờ các cuộc gọi lừa đảo đều dùng mã vùng của Bắc Kinh sao?

Không chút do dự cúp điện thoại, Lục Trạch tiếp tục nhích lại gần Giang Niên, định tiếp tục ý đồ vừa rồi chưa hoàn thành.

….. điện thoại lại vang lên.

Lần này, Giang Niên đã trở nên bất mãn, tạm dừng bộ phim đang chiếu, nhìn sang Lục Trạch: “Trạch ca, anh nghe điện thoại đi!”

Có thể không nghe lời người khác chứ lời của bạn gái thì phải nghe.

Lục Trạch thản nhiên nhìn số điện thoại cùng mã vùng với số ban nãy, cả người tràn ngập hơi thở ‘tôi thực sự không muốn trả lời, các người tốt nhất đừng là điện thoại lừa đảo’

Ngón trỏ thon dài lướt qua màn hình điện thoại một chút, cuộc gọi đã được kết nối.

Lục Trạch ấn mở loa ngoài, chính mình lười nhác dựa vào sô pha, ngay cả giọng nói cũng vô cùng uể oải: “Alo”.

Đầu dây bên kia dường như cũng rất khiếp sợ, không ngờ lần này đã gọi được, sửng sốt một hồi, vội vàng nói: “Alo, xin chào, xin hỏi đây có phải là học sinh Lục Trạch không?”

Lục Trạch cau mày chặt hơn.

Cũng được lắm, dạo này điện thoại lừa đào đều gọi thẳng tên vậy sao?

Không có hứng thú chơi đùa cùng đối phương, Lục Trạch biếng nhác tùy ý phủ nhận: “Xin lỗi, không phải tôi, cô gọi nhầm rồi.”

Nói xong liền chuẩn bị cúp điện thoại, tiếp tục cùng bạn gái xem phim.

Có đâu ai ngờ bên kia dường như đã sớm có chuẩn bị: “Đợi đã, học sinh Lục Trạch! Tôi biết đây là điện thoại của cậu, chúng tôi đã xác nhận với phòng tuyển sinh của tỉnh em rất nhiều lần rồi. Có phải đại học Bắc Kinh cách vách đã gọi đến cho em rồi không? Sau đó nói em không cần tiếp điện thoại của chúng tôi nữa, nói với chúng tôi em không phải Lục Trạch, gọi nhầm số rồi không? Chúng tôi thực sự rất có thành ý, chúng tôi cũng đã đọc qua sơ yếu lý lịch của em rồi, đại học Thanh Hoa chắc chắn thích hợp với em hơn trường cách vách nào đó!”

Người bên kia nói liên tục không ngừng nghỉ vô cùng trôi chảy, như thể ở giữa chẳng hề có dấu câu nào cả vậy, chặt chẽ lại dồn dập, căn bản không cho Lục Trạch cơ hội nào để cắt máy.

Chỉ là sau khi nghe một tràng dài như vậy, Lục Trạch thoáng ngẩn người.

Cùng Giang Niên đưa mắt nhìn nhau, sự kinh ngạc hiện rõ trong mắt đối phương.

Đợi hồi lâu không nghe thấy giọng nói bên này, lão sư của phòng công tác tuyển sinh Thanh Hoa càng thêm sợ hãi: “….. Alo, Bạn học Lục Trạch, em còn có ở đó không? Tôi thật sự hi vọng em xem xét qua trường đại học Thanh Hoa một chút, em là học sinh chuyên tự nhiên, chúng tôi thấy em trước kia rõ ràng quan tâm đ ến các ngành học kỹ thuật, máy tính, cơ khí, kiến trúc và các chuyên ngành khác đều là ưu thế của chúng tôi và chúng tôi có thể cung cấp cho em nền giáo dục tốt nhất, không giống như Bắc đại đối diện, toàn bộ trường học chỉ có một khoa kỹ thuật …..”

Sau khi nói tất cả trong một hơi dài, nhân viên tuyển sinh bên đại học Thanh Hoa vẫn không nghe được giọng nói ở đầu dây bên kia, cho rằng Lục Trạch đã bị Bắc đại cách vách cướp đi rồi, xác định không đến lượt Thanh Hoa nữa.

Chỉ có thể thở dài một hơi, quyết định tôn trọng ý nguyện của thí sinh: “Được rồi, học sinh Lục Trạch, nếu em đã chắc chắn rồi, chúng tôi cũng tôn trọng nguyện vọng của em. Bất quá, hy vọng em có thể suy xét lại một chút các chuyên ngành của trường chúng tôi.”

Lục Trạch có hơi bối rối: “Em quyết định ghi danh vào đại học Thanh Hoa rồi.”

Đây vẫn luôn là mục tiêu không thay đổi của anh từ những năm cấp ba, sao nghe ý của lão sư chặp hồi giống như chắc chắn anh sẽ không đến Thanh Hoa vậy?

Lão sư ở phía bên kia: “….. À được rồi, bạn học Lục Trạch, nếu em đã quyết định ghi danh ở Bắc đại thì cứ ghi danh đi ….. Từ từ, em vừa nói gì?”

Có phải cô bị ảo giác rồi không?!

Lục Trạch liền lặp lại một lần nữa: “Em sẽ ghi danh vào đại học Thanh Hoa”.

“ …..” Vãi đạn vãi đạn vãi đạn!!!!!!!

Nhân viên tại phòng công tác tuyển sinh đại học Thanh Hoa cảm thấy dường như mình vừa bị một chiếc bánh cực lớn rơi trúng đầu rồi, cô không khỏi choáng váng.

Còn chưa kịp ngất đi, cô đã vội định thần lại: “Được được, học sinh Lục Trạch, một lần nữa chúc mừng em đạt trạng nguyên khoa học tự nhiên nhé, cũng vô cùng hoan nghênh em đến với đại học Thanh Hoa của chúng tôi! Có chuyện gì thì từ từ nói, đừng chơi nước chảy ngược dòng nhé, khi nào đại học Bắc Kinh gọi cho em thì em liền nói đã xác định ghi danh vào đại học Thanh Hoa rồi nhé, mặc kệ bên kia nói cái gì em cũng không cần động tâm đâu! Nhà ăn và ký túc xá của Thanh Hoa chúng ta so với bên kia tốt hơn rất nhiều!”

Cô nói rất nhanh, giảng giải công đạo một hồi, sau đó nghĩ lại vẫn không cảm thấy yên tâm, liền nói: “Học sinh Lục Trạch, nếu cách vách có gọi điện thoại cho cậu, cứ bảo cậu không phải Lục Trạch sau đó thẳng tay cúp luôn điện thoại là được!”

Lục Trạch: “…..”

Giang Niên: “…..”

Sau khi cúp điện thoại, Giang Niên vẫn còn sững sờ hồi lâu không có cách nào định thần lại.

Nhìn xem, nhìn xem, đây chính là chênh lệch của người thường chúng ta và học thần đó.

Bản thân mình còn chưa biết điểm thì Lục Trạch đã bắt đầu bị Thanh Hoa Bắc Đại thay phiên nhau gọi đến đoạt người rồi.

Huhuhu cô chua quá đi!

Thật vất vả mới cúp được điện thoại, Lục Trạch liếc nhìn cô gái nhỏ đang ủy khuất bĩu môi.

Vừa rồi hai mắt còn không gợn sóng gì, nháy mắt đã hiện ý cười.

Anh nhanh chóng nhích lại gần hôn lên môi cô gái nhỏ một cái.

Lục đại thiếu gia thành công trộm hương thỏa mãn đến mức đuôi sắp dựng lên rồi.

Anh khẽ nheo mắt cười, vương tay xoa đầu Giang Niên, lại lần nữa bị cái chạm mềm mại kia làm cho kinh ngạc.

Giang Niên cũng chỉ giả vờ ủy khuất mà thôi.

Lục Trạch thi tốt, đương nhiên cô cảm thấy hạnh phúc hơn bất cứ ai.

Vốn dĩ nghĩ rằng mình đã nói rõ muốn ghi danh vào Thanh Hoa, Lục Trạch cảm thấy sẽ không còn chuyện gì phiền phức nữa, nhưng sau đó lại phát hiện…..

Trước đây là anh xem nhẹ nghị lực cướp đoạt thí sinh của hai trường Thanh Bắc…..

Lúc chẩm tối, Lục Trạch và Giang Niên cùng nhau ra ngoài ăn cơm, sau đó…..

Liền nhận được điện thoại của phòng tuyển sinh Bắc đại.

“Alo? Xin chào, cho hỏi có phải là học sinh Lục Trạch đó không?”

Dường như lời mở đầu đều giống nhau như đúc, phòng tuyển sinh của Bắc đại cũng tính không cho Lục Trạch cơ hội mở miệng, lập tức chuẩn bị tiếp tục thao thao bất tuyệt.

Lục Trạch mạnh mẽ xen vào, nỗ lực không để đối phương lãng phí thời gian của mình: “….. Lão sư, xin chào, em đã quyết định ghi danh vào Thanh Hoa rồi.”

Vốn dĩ cho rằng nói đến đây đã cúp điện thoại được rồi.

Tuy nhiên, phòng tuyển sinh Bắc đại như thể không hề bị khuất phục: “Không sao đâu, không sao đâu, học sinh Lục Trạch, em nghe thầy nói này. Lão sư biết em là học sinh chuyên tự nhiên, nhưng kỳ thật khoa học tự nhiên ở Bắc Đại chúng ta cũng rất cường đại, các ngành học liên quan đến toán học vật lý đều rất rất tốt, hoặc nếu em muốn học kinh tế cũng có thể đến …..”

Thao thao bất tuyệt, một điểm tạm dừng cũng không có.

Thật vất vả mới cúp điện thoại của Bắc Đại, lại nhận được điện thoại của Thanh Hoa.

“Alo, bạn học Lục Trạch, cách vách có phải đã gọi cho em rồi không? ….. Ừ, nghe lão sư, ngàn vạn đừng nghe bọn họ nói! …..”

Nói ngắn lại, hết Bắc Đại ra trận thì đến Thanh Hoa ra trận, cúp bên này thì bên kia liền gọi đến.

Lục Trạch im lặng tắt máy.

Sau đó điện thoại của Giang Niên liền vang lên, cô nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, nhắc nhở: “Là điện thoại của thầy Diêu nè anh”.

Nghe máy, và đương nhiên, tìm Lục Trạch.

“Lục Trạch à, em mau mau mở nguồn điện thoại lên đi! Phòng tuyển sinh Thanh Bắc gọi cho em đều không được, cái thằng này, thật là! …..”

…..

Nhìn chung, sau khi trải qua hai ngày như vậy, ánh mắt Giang Niên nhìn về phía Lục đại thiếu gia đã chuyển từ hâm mộ và ganh tị sang hoàn toàn đồng cảm.

Thật kinh khủng.

Quá kinh khủng …..

Bất quá, nói thật, cô cũng muốn kinh khủng như vậy lắm:)

Lại sau đó, chờ đến khi điện thoại của Lục Trạch sóng yên biển lặng, lại đến phiên điện thoại của Giang Niên vang lên.

Cũng là mã vùng 010, Giang Niên đã chấn kinh rồi.

“Trạch ca, hiện tại công tác tuyển sinh đã cường đại đến vậy rồi sao? Gọi anh không được liền gọi cho em nè?!”

Không thể trách Giang Niên nghĩ nhiều.

Cô nhận ra rằng, từ khi cô và Lục Trạch ở bên nhau thật không thiếu người gọi cho cô chỉ để tìm Lục Trạch…..

Cô là người đưa tin sao!

Tiếp nhận điện thoại với vẻ kinh ngạc, giọng nói ấm áp và mềm mại của Giang Niên vang lên: “Alo, lão sư, người muốn tìm Lục Trạch sao?”

Sau đó cũng đã chuẩn bị chuyển điện thoại sang cho Lục Trạch tiếp nhận.

Lão sư bên kia: “…..?”

“Lục Trạch?” Lão sư bên kia ngẩn người một chút, “A, học sinh Giang Niên, em biết Lục Trạch phải không?”

Xịn vãi, còn biết tên cô luôn này!

Giang Niên còn chưa kịp nói chuyện đã bị Lục Trạch cướp đoạt: “Đúng vậy, Giang Niên là bạn gái của em.”

Lão sư bên kia thậm chí không quá lễ phép, nhịn không được thốt lên: “….. Vãi cả chưởng!”

Cô thậm chí còn quên mất vừa rồi gọi đến đây làm gì, vội vàng hóng chuyện: “Thật sao! Giang Niên và Lục Trạch đang bên nhau sao!”

Giang Niên: “…..?”

Không biết thì gọi cho cô làm gì?

Lão sư bên kia nhanh chóng thu hồi tâm tình nhiều chuyện: “Như vậy thật tốt, rất rất tốt, học sinh Giang Niên, Lục Trạch đã quyết định đến Thanh Hoa rồi, em cũng đến đây thì thật tốt. Ôi tốt quá, cặp đôi này thi đại học đều đạt điểm cao như vậy.”

Giang Niên ngây ngẩn cả người.

Vậy nên, đây là điện thoại gọi cho cô sao?

….. Lại sau đó, Giang Niên đã thực sự trải nghiệm tâm tình của Lục Trạch suốt hai ngày nay.

Bị phòng tuyển sinh Thanh Bắc thay nhau gọi điện thoại đến rốt cuộc là loại cảm giác gí

Chính là …..

Rất tuyệt, rất ngầu:)

Nhưng mà …..

“Lão sư, em đã quyết định đến Bắc Đại rồi ạ, em muốn học chuyên ngành ngôn ngữ.”

Lão sư bên kia như chẳng hề bị đả kích gì, vẫn là hứng thú bừng bừng: “Này, tôi mới vừa lên mạng xem thử ảnh chụp của Lục Trạch và Giang Niên đó, đẹp trai xinh gái quá trời quá đất luôn, đúng là trai tài gái sắc mà!”

Giang Niên & Lục Trạch: “…..”

Lão sư, ngài buôn chuyện như vậy có thật sự ổn không?

Lão sư bên kia còn tấm tắc cảm khái: “Huyền thoại quả là huyền thoại.”

Mọi người nói xem, hai người này yêu đương nhưng vẫn học tập tốt thì thôi đi, sao lại còn đẹp vậy chứ?!