“Bố ơi, con đói quá, con ăn trước một con tôm được

không, năn nỉ bố đấy” Đường Đường đeo cặp sách, nói

với vẻ mặt đáng thương.

“Không được, nhất định phải chú ý đến vệ sinh cá

nhân trước đã”, Hoắc Khải nói chắc như đỉnh đóng cột, về

chuyện này anh không hề dễ tính.

Đường Đường cúi đầu xuống, quay đầu đi từng bước

một liền bị anh kéo vào nhà tắm.

Nghe thấy tiếng nói chuyện của hai bố con trong nhà

tắm, nhìn bàn ăn toàn món ngon, Ninh Thần lần đầu cảm

nhận được sự hạnh phúc. Cuộc sống mà mình mơ ước,

chẳng phải là như này sao?

Ngoại trừ căn nhà hơi nhỏ xíu, đồ dùng hơi cũ nát xíu

thì mọi thứ trước mắt gần như đều tốt đẹp hoàn hảo.

Chậm rãi đi đến trước bàn ăn, cô cúi đầu nhìn mấy đĩa

thức ăn, đột nhiên giơ tay ra bốc một cọng rau cho vào

miệng.

Rau xanh giòn quyện với mùi thơm của nấm, mùi dầu

phảng phất trong miệng và nhanh chóng bị tan chảy bởi

mùi của rau xanh. Hương vị này thật khiến người ta cảm

thấy dễ chịu.

16:22 „1l 4G8 `