Nàng vừa mới nói cái gì?” Sở Hạo sắc mặt âm trầm bước từng bước một tới gần nàng, Mộng Ngữ Diên thấy giọng nói của hắn không có thiện ý liền một bước lui về phía sau, nịnh nọt cười nói: “Vương gia. . . . . . Thiếp không có gì a. . . . . . Người nghe lầm rồi” nói xong, lưng của nàng đã muốn dựa vào trên tường không còn đường lui rồi, hắc hắc cười.

Hai mắt của Sở Hạo tản ra vẻ lạnh lùng, tay không bị khống chế nắm chặt lấy cằm của nàng, hận không thể bóp chết được nàng, “Vừa mới vừa rồi là ai ở đây thề, nói sau này bổn vương có cởi hết quần áo, người nào đó cũng không thèm nhìn đến một lần?” Hắn lạnh lùng chất vấn.

Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng ‘ đông ’ một tiếng thầm kêu không tốt, a , người này lỗ tai cũng quá thính đi chứ?

“Nếu Vương Phi để ý như thế, như vậy hôm nay bổn vương sẽ khiến cho nàng được như ý chẳng phải rất tốt?” nói xong, tay hắn độ mạnh yếu gia tăng thêm rất nhiều, Mộng Ngữ Diên lập tức truyền ra từng trận khóc thét.

“Đau. . . . . . Vương gia. . . . . . Người nghe. . . . . . Sai lầm rồi. . . . . . Sai lầm rồi” nàng đau đớn hét lên, tay không tự giác nắm chặt lại, kỳ thật nàng rất muốn cho hắn một quyền, tuy trong lòng của nàng tự nói với chính mình rằng yêu nghiệt này không đơn giản, nếu tùy tiện chạy thoát nhất định sẽ không chạy được, quan trọng là nàng còn không có tìm được điểm yếu của hắn.

“Hừ” Sở Hạo khinh thường buông tay ra lạnh giọng nói: “Thật to gan, sai lầm sao, còn dám nói dối à. Quả nhiên người lớn mà không tốt thì sao con cái có thể tốt được “

Á? Nàng không tốt, tại sao lại nói đến cha mẹ nàng như thế? Người nam nhân này như thế nào nhỏ mọn như vậy? Ngữ Diên trong lòng vô cùng bất mãn nghĩ, hơn nữa hắn động một chút là thích nắm lấy cằm của người khác, hắn không phải là cảm thấy cằm nàng có vẻ thơm ngon mà muốn thừa cơ ăn? Ừ, nhất định là!

“Vương gia, người vừa mới nghe lầm rồi ” nàng nịnh hót nói.

“A? Như thế nào lại nghe lầm rồi? Vậy nàng đem cái câu kia giải thích một lần đi”

Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng kêu thầm người nam nhân này như thế nào mà lại so đo như vậy, quả thực so với nữ nhân còn hơn nữ nhân, so với bà tám còn hơn bà tám! Điển hình của phụ nữ!

“Vương gia, thiếp vừa mới nói là, Vương gia nếu cởi hết đưa tới cửa mà thiếp cũng không nhìn liếc mắt một cái, thiếp không phục chính mình” nàng đánh chết cũng không thừa nhận .

Sở Hạo nghe vậy trong mắt tràn đầy ý cười bất quá trong chớp mắt, hắn tới gần nàng hỏi: “Thật như thế sao? Nhưng là lời bổn vương vừa mới nghe thấy nghe sao cũng không giống như thế, hình như là rất khác nhau” hắn tiếp tục nhíu mày.

A, tên thối yêu nghiệt có muốn chết hay không đây? Quả đấm của nàng càng lúc nắm càng chặt. Trời ạ, nàng sắp không nhịn được, trong óc của nàng lúc này hiện khuôn mặt, ánh mắt bi tráng của Tiểu Hương, tiểu thư cố chống đỡ nha, còn ở Thanh Sơn không sợ không củi đốt a. . . . . .

Được rồi, nhẫn nhịn một chút,hừ, bọn ta sắp thành Ninja rùa rồi!

Tất nhiên vẻ mặt của nàng cùng nắm tay giống nhau không có qua được mắt của hắn. Hắn cảm thấy nàng dường như vẫn có chút nhẫn nại, hắn cũng muốn nhìn xem nàng còn nói dối đến mức nào.

Thở ra một hơi thật sâu, nàng đột nhiên nghiêm túc quát lớn”Ai, ai to gan dám nói như vậy? Quả thực kỳ cục rồi, rất không có hàm lượng nguyên tố trong quặng rồi, Vương gia là nam nhân vĩ đại như thế đốt đèn lồng cũng tìm không thấy a” giờ phút này nàng hướng lên trời bi ai, ông trời, nói dối chắc là không bị sét đánh chứ!