Thân hình vừa run rẩy kịch liệt, cái đầu gấu lập tức biến mất. Trịnh Hạo Thiên đã biến trở về hình dáng nhân loại.

Hắn sờ sờ linh y trên người, có thứ này thật quá tiện lợi, không phải lo lắng quần áo rách tan sau khi yêu hóa biến thân.

Trầm ngâm trong chốc lát, hai hàng lông mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhúc nhích, đưa tay vỗ nhẹ lên hông.

Lập tức có một trăm đạo kiếm quang từ hông bay ra, bay lượn trong không gian của thạch thất, giống như một đàn cá đang bơi trong nước vậy.

Trải qua trận chiến với Cảnh Hồng Xuyên. Trịnh Hạo Thiên lại có thêm hiếu biết mới về khống chế kiếm quang.

Nếu như trước kia hắn chỉ là khống chế kiếm quang phi hành trong không trung, không có mục đích rõ ràng, thì bây giờ trong những đạo kiếm quang đang bay lượn trên không kia, đã ẩn ước có một tia kỷ luật sâm nghiêm.

Tuy lúc này kiếm quang của hắn còn xa mới có thể gọi là tổ hợp kiếm trận, nhưng nếu luận về uy lực, so với trước kia thì không thể nghi ngờ là mạnh hơn rất nhiều. Bất quá, toàn lực khống chế một trăm đạo kiếm quang thật sự là một việc rất tiêu hao linh lực.

Chỉ sau một canh giờ, Trịnh Hạo Thiên đã cảm thấy linh lực của mình không đủ dùng nửa rồi.

Nói cách khác, bởi năng lực của hắn lúc này, tối đa chỉ có thể toàn lực khống chế trên dưới một canh giờ. Hơn nửa đây là dưới tình huống không giao thủ với người khác.

Nếu là giao thủ với người khác, thì Trịnh Hạo Thiên có thể khẳng định, thời gian khống chế lập tức sẽ bị rút ngắn cực lớn.

Hít thật sâu một hơi, hắn cầm lấy tấm Linh Quang phù trên bàn, đồng thời dán lên trên người mình.

Ngay lập tức. Linh Quang phù đã dính chặt vào người hắn. Trong nháy mắt, vô số linh quang bùng phát, linh lực cường đại giống như sóng triều cuồn cuồn đổ vào cơ thể hắn không ngừng.

Vô số quang điểm vào thời khắc này tỏa sáng rực rỡ, tạo thành một đám mây quang điểm vô cùng vô tận.

Vầng hao quang này gần như chỉ lóe lên phút chốc rồi rất nhanh chóng tiến vào trong thân thể Trịnh Hạo Thiên, biến mất không thấy bóng dáng đâu nửa. Mà linh lực trong cơ thể hắn cùng với những tinh điểm biến mất mà cũng trở nên hùng hậu.

Linh lực vốn đã cạn kiệt trong nháy mắt đã khôi phục tới mức tràn trề...

Những đạo kiếm quang trong hư không vốn có chút ảm đạm, đột nhiên mãnh liệt tỏa sáng, một số đạo đang miễn cưỡng bay lượn trong nháy mắt cũng trở nên linh hoạt, tràn đầy sức sống.

Đây chính là tác dụng lớn nhất củ Linh Quang phù, chỉ trong nháy mắt có thể bổ sung hoàn toàn lượng linh lực tiêu hao.

Đương nhiên cái cùng do đây là siêu phẩm Linh Quang phù, nếu chỉ là một tấm hạ phẩm Linh Quang phù, tối đa cùng chỉ có thể bổ sung ba bốn thành linh lực mà thôi.

Ngón tay cong lại búng ra, toàn bộ kiếm quang trong không trung lập tức biến mất.

Càng luyện tập nhiều, hắn càng điều khiến kiếm quang dễ dàng, như ý, hơn nửa hắn còn tổng kết ra một ít kinh nghiệm và kỹ xảo đặc thù, chỉ cần chờ Cừu Hinh Dư xuất quan ra ngoài, hắn sẽ không giữ lại mà dốc túi truyền thụ.

Mở túi không gian ra. Trịnh Hạo Thiên lấy ra một viên nhị giai yêu đan.

Vân Thải Điệp làm việc chẳng những ổn thỏa mà tốc độ cùng cực nhanh. Mặc dù hắn đã để cho Vạn Bảo Hiên nửa năm thời gian để chuẩn bị yêu đan, nhưng Vân Thải Điệp chỉ trong vòng có một tháng ngắn ngủi đã chuẩn bị xong mấy trăm viên yêu đan nhị giai họ hùng, lang, hổ, tượng, ưng các loại. Hơn nửa chất lượng mỗi viên đều có thể nói là thượng thừa.

Tốc độ như vậy, giao dịch lớn như vậy, làm cho Trịnh Hạo Thiên cùng phải thầm líu lưỡi không thôi.

Bất quá. Vạn Bảo Hiên lực lượng thể hiện ra càng cường đại. Trịnh Hạo Thiên lại càng yên tâm. Sau này khi hắn đẳng giai được đề cao, phù lục có thể luyện chế chắc chắn cũng càng nhiều, phẩm chất và đẳng giai cũng giống nước lên thuyền lên, sau này nhất định sẽ càng có nhiều chỗ cần hợp tác.

Lúc này, hắn tiện tay lấy ra một viên yêu đan họ hùng, do dự trong chốc lát, cuối cùng hắn vẫn dựa theo ghi chép trong bảo điển gia truyền, dán Phân Giải phù lên trên yêu đan.

Chỉ một khắc sau, một khối sương mù lập tức từ trong yêu đan trào ra.

Giống như là vứt yêu đan vào trong nước sôi, sinh ra hơi nước nồng đậm vậy.

Trịnh Hạo Thiên phản ứng cũng không chậm, vội vàng lấy bảo khí thiền trượng ra.

Khí xoáy trong não vực bắt đầu xoay tròn kịch liệt, một lượng lớn linh lực phóng ra, dũng mãnh tiến vào trong thiền trượng.

Một tiếng long ngâm mạnh mẽ hữu lực mang theo hơi thở cổ xưa lại một lần nửa vang lên. Bảo khí sau khi được một lượng lớn linh khí kích thích lập tức hóa thân thành thương long, bay thẳng trên đỉnh thạch thất, giương nanh múa vuốt uốn lượn không ngừng.

Trịnh Hạo Thiên không dám chậm trễ, ném yêu đan bọc trong Phân Giải phù lại cho thương lòng.

Thương long phảng phất như có linh tính, lập tức ngoác cái miệng đỏ lòm như chậu máu nuốt lấy yên đan. Không chỉ có ỵêu đan, mà ngay cả lóp sương mù dày dặc đang trào ra bên ngoài yêu đan cũng bị thương long nuốt sạch sẽ.

Tiếp đó, một cổ khí tức khổng lồ từ trong cơ thể thương long mãnh liệt sôi sục, khuyếch tán ra bén ngoài.

Trịnh Hạo Thiên đang sử dụng linh lực khống chế thương long nên có thể cảm nhận được rất rõ ràng cổ lực lượng cường đại này. Hắn biết đây chính là lực lượng ẩn chứa bên trong yêu đan.

Cổ lực lượng này cực kỳ tinh khiết, khổng lồ, bên trong còn lộ ra một tia phách lực yêu thú nhàn nhạt.

Đây chính là do lúc yêu thú tử vong, chút hồn phách còn sót lại trốn vào yêu đan. Bất quá dáng tiếc là, so với yêu lực tinh thuần khổng lồ trong yêu đan, chút phách lực này thật sự có vẻ nhỏ hơn rất nhiều.

Hình thế thương lòng phát sinh biến hóa không ngừng. Thân thể của nó chốc chốc lại bành trướng, chốc chốc lại thu nhỏ lại, giống như trong cơ thể nó đang có một con quái thú không ngừng quậy phá, khiến cho thân thể nó thiên biến vạn hóa, khó có thể hình dung được.

Cuối cùng thương long lại ngửa đầu lên trời, ngâm dài một tiếng, tiếp đó phun ra một cổ lực lượng tinh túy ra khỏi miệng. ^

Sau khi hoàn toàn phóng thích cổ lực lượng này ra ngoài, thương long mới cảm thấy hài lòng cuộn mình lại, tiếp đó trong nháy mắt thu nhỏ lại, một lần nửa hóa thành bảo khí thiền trượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trịnh Hạo Thiên khẽ nhíu mày lại, hắn biết thứ thương long phun ra cuối cùng chính là yêu lực cường đại bên trong yêu đan.

Chỉ là cổ yêu lực này sau khi bị phun ra lại không có người hấp thu, cho nên nhanh chóng tiêu tán vào trong thiên địa, biến thành một tia thiên địa linh khí tinh túy.

Trịnh Hạo Thiên thở dài một tiếng, khẽ lắc lắc đầu.

Theo như ghi chép trong bảo điển gia truyền, tác dụng của Phân Giải phù tuy cường đại, nhưng nhất định phải có Phong Ma phù tương ứng phối hợp sử dụng, mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.

Yêu lực trong nội đan, tuy cũng ẩn chứa một tia phách lực yêu thú nhất định, nhưng lực lượng chủ yếu vẫn là yêu lực.

Loại yêu lực này tất nhiên là để cho luyện yêu võ giả sử dụng, nhưng đối với khí phách lại chẳng có ích lợi gì.

Lực lượng thương long tuy cường đại, nhưng cũng chỉ có thể luyện hóa, hấp thụ phách lực bên trong yêu đan thôi, còn đối với yêu lực khổng lổ gấp mấy lần kia đành bất lực, không làm gì được.

Cho nên tuy Phân Giải phù đã phân giải toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong yêu đan, nhưng bảo khí thiền trượng cuối cùng vẫn lãng phí đại bộ phận.

Mà Phong Ma phù mà bảo điển gia truyền ghi lại chính là phù lục chuyên dùng để phong ấn thiên ma.

Thiên ma đến từ thiên ngoại thế giới, hơn nửa không có thực thể, hoàn toàn là do lực lượng hư huyền hình thành.

Nếu phong ấn chúng vào trong phù lục, thì đó chính là một đạo phách lực cường đại, tinh túy nhất, sau khi sử dung Phân Giải phù để phân giải, chúng lập tức sẽ biến thành vật đại bổ dành cho khí phách.

Phân Giải phù phối hợp Phong Ma phù, hai thứ đồng thời sử dụng, chẳng những có thể làm cho khí phách khôi phục thương thế nhanh chóng, thậm chí còn có thể giúp khí phách không ngừng hấp thu năng lượng, từ đó dần dần tiến tới để thăng đẳng giai.

Khí phách của bảo khí tuy có thể hóa hình, nhưng chúng lại không hiểu được đạo tu luyện, trừ khi là cơ duyên xảo hợp, có thể cắn nuốt khí phách đồng loại, đồng thời luyện hóa hoàn toàn, mới có thể tiếp tục tiến giai.

Nhưng quá trình này khá nguy hiếm, bắt luận kẻ nào cũng đều không dám cam đoan quá trình cắn nuốt sẽ không xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Nhưng nếu là cắn nuốt phách lực thuần thúy đã được phân giải lại là chuyện khác. Phách lực sau khi bị phân giải căn bản không có tính ngưng tụ, vì thế không thể hình thành lực chống cự. Một khi bị khí phách bảo khí cắn nuốt, thì chỉ có kết cục duy nhất đó chính là bị đồng hóa, trở thành một phần của khí phách.

Chỉ có ám hệ ngọc phù sư mới có thể chế tác Phân Giải phù, nhưng Phong Ma phù lại khác, chỉ cần là ngọc phù sư thì trên cơ bản đều có thể luyện chế Phong Ma phù.

Tuy phẩm cấp của phù lục có chút bất đồng, nhưng ít nhiều đều có thể phong ấn một ít hồn phách thiên ma.

Hơn nửa, theo trí nhớ của Trịnh Hạo Thiên, các loại Phong Ma phù đẳng giai khác nhau trong Vạn Bảo Hiên hình như cũng có bán ra. Không chỉ như vậy, khi hắn ở Anh Tài chi thành và trong lòng núi Phi Thiên phong, tựa hồ cũng từng gặp loại phù này trong một số cửa hàng.

Tâm niệm vừa chuyển, hắn liền lập tức hiểu ra.

Phong Ma phù chắc chắn không chỉ để kết hợp với Phân Giải phù.

Nên biết rằng, số lượng ám hệ ngọc phù sư trong ngọc phù sư tuyệt đối là thưa thớt nhất, cho dù là so với quang hệ ngọc phù sư cũng ít hơn gấp mấy lần.

Cho nên phù lục ám hệ không thể nghi ngờ chính là bảo vật khó cầu nhất. Phân Giải phù do ám hệ ngọc phù sư luyện chế lại càng không có khả năng bán ra ngoài với số lượng lớn.

Cho nên Phong Ma phù này nhất định là có một tác dụng khác, hơn nửa loại công dụng này nhất định là rất phổ biến, nếu không loại phù lục này cũng không bày bán khắp nơi như vậy.

Trịnh Hạo Thiên đưa linh lực vào bảo khí, lẳng lặng cảm nhận biến hóa của khí phách.

Sau khi hắp thu một tia phách lực còn sót lại trong yêu đan, thương tổn của khí phách trong bảo khiến tựa hồ đã có chút chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng viên yêu đan này dù sao cũng chỉ là nhị giai mà thôi, hơn nửa phách lực ẩn chứa bên trong yêu đan thật sự không nhiều lắm, cho nên không thể tạo ra tác dụng gì quá lớn. Khí phách hiện giờ vẫn tổn hại mà không thể chân chính ngưng tụ hoàn mỹ.

Với trạng thái này, đừng nói là khiến cho bảo khí hóa hình, cho dù là sử dụng bảo khí chi quang thì Trịnh Hạo Thiên hắn cũng phải do dự không thôi.

Hắn trầm ngâm một hồi lâu, cuối cùng đứng dậy, lấy ra một xấp lớn phù lục nhị giai trắng, bắt đầu luyện chế các loại phù lục.

Trong suốt ba ngày, hắn không hề rời khỏi thạch thất nửa bước.

Trong khoảng thời gian này, hắn không chỉ luyện chế rất nhiều thượng phẩm và cực phẩm Sinh Mệnh phù nhất, nhị giai mà còn luyện chế một ít thượng phẩm và cực phẩm Linh Quang phù.

Đương nhiên, siêu phẩm Sinh Mệnh phù, siêu phẩm Tịnh Tẩy phù, siêu phẩm Linh Quang phù, siêu phẩm Phân Giải phù nhị giai cũng được hắn chuẩn bị không ít.

Những phù lục này được chuẩn bị cho đối tượng khác nhau, cho nên phẩm chất tự nhiên cũng có chút bất đồng.

Cuối cùng, khi gần ngàn tấm phù lục trắng trong túi không gian đã bị dùng hết sách, hắn mới ngừng lại nghỉ ngơi.

Ban đầu, khi luyện chế hai loại phù lục mới, hắn còn phải yêu hóa biến thân, dựa vào thân thể cường hãn để chống cự lực trùng kích của linh lực. Nhưng sau khi ẩn ký trong khí xoáy càng ngày càng sâu sắc, thì không cần phải làm như vậy nửa.

Hắn chỉ cần đưa linh lực từ trong khí xoáy ra là có thể hoàn thành một tấm phù lục bất cứ phẩm chất gì, hơn nửa còn là trong thời gian cực ngắn.

Ba ngày, chỉ trong ba ngày, hắn đã luyện chế thành công gần ngàn tấm phù lục.

Tốc độ như vậy, nếu đều cho ngọc phù sư khác biết được, chỉ sợ bọn họ đều xấu hổ tự sát luôn tại chỗ rồi.