Dương Diễm hồi tưởng đến ngày đó nhìn thấy ảnh của Lê Minh Viễn, sắc mặt vô cùng si mê nói: "Cũng chưa được gặp qua... người nào đẹp trai hơn chồng sắp cưới của Noãn Tâm nhà chúng tôi."

“Wa! Thật vậy sao!"

“Trời ơi! Ý là người đó không chỉ có tiền, có quyền, có thể bảo vệ Tô Noãn Tâm, mà còn có nhan sắc sao?"

Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười nói:

“Cũng bình thường không có khoa trương như Dương Diễm nói đầu, nhưng dùng là chồng sắp cưới của tôi. Vốn đi tôi định khiêm tốn một chút, không định nhắc tớichuyện này, chỉ cam kết với giáo viên là tôi không có làm chuyện xấu

“Nhưng nếu Lâm Thanh Tâm đã cố gây chuyện, tôi cũng không ngại nói ra."


Lâm Dược Tâm nhíu mày: "Cậu nói chồng sắp cưới thì là chồng sắp cưới sao, cậu có gì làm chứng cứ không?"

Tô Noãn Tâm cười lạnh nói: "Sao vậy? Không lẽ tôi còn phải kêu anh ấy đến trường một chuyến, mới Lâm Duyệt tâm cậu ăn một bữa cơm để làm chứng mới được? Xin lỗi, cậu cũng chưa xứng được mời ăn cơm đâu!”

"Ai thèm cậu mời ăn cơm! Tôi chỉ cảm thấy cậu đang lừa người

“Có lừa người hay không cậu cử về hỏi chị họ câu Lâm Xuân Mạn là biết. Nếu như cậu không tin cậu ấy, vậy thì đi hỏi bác ruột của cậu là được!"Mọi người nghe Tô Noãn Tâm nói như vậy, đương nhiên đều có thể khẳng định lời Tô Noãn Tâm là thật.

Chỉ trong một thời gian, tin tức Tô Noãn Tâm được bao nuôi tự chim nghim, sau đó mọi người đều biết Tô Noãn Tâm có một người chồng sắp cưới rất lợi hại.

Lại còn rất đẹp trai.

Đợi đến buổi trưa tan học, Tô Noãn Tâm và Lâm Xuân Mạn, Dương Diễm cùng nhau đến căn tin trường ăn cơm, có không ít người nhìn thấy cô đều chủ động chào cô.

Lâm Xuân Mạn không biết trong lớp học đã xảy ra chuyện gì, có chút ngạc nhiên: “Xảy ra chuyện gì sao? Sao ai nấy đều chú ý đến Noãn Tâm thế?"

Dương Diễm đã kể lại cho toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong lớp.Nghe xong, Lâm Xuân Mạn trực tiếp nói: “Mình đi tìm cậu ta.

Tô Noãn Tâm vội vàng ngăn cô lại, nói: "Được rồi, mọi chuyện cũng đã qua rồi."

“Lâm Thanh Tâm là, kẻ ngốc sao! Trước đây bố mình đã nói với mình, chỉ cần Noãn Tâm có bản lĩnh giành lại được vai diễn từ tay nhà đầu tư đó, sau này sẽ kêu mình ôm chặt lấy Noãn Tâm như ôm chặt con gà vàng."

"Cô ta thì tốt rồi, còn vội vã muốn nở mày mở mặt, muốn chết sao?"

“Wa, bố cậu thật sự nói như vậy sao!"


“Mình còn nói ông ấy nông cạn Chúng ta thật lòng kết bạn với nhau, cái gì mà con gà vàng chử, thật là sỉ nhục tình bạn của chúng ta.”

“Đúng vậy, bố cậu cũng thật là th

tìm cô ấy sao!"

“Đúng rồi! Có lẽ là bàn với chúng ta chuyện quay phim đấy!"

Lâm Xuân Mạn vừa nghe vậy, lập tức bày ra vẻ mặt oán giận, nói; "Bây giờ thì tốt rồi, các cậu đều đi đoàn phim quay phim, để lại mình một mình ở trường!"

Dương Diễm lập tức nói: "Xuân Mạn hay là để bố cậu sắp xếp cho cậu một vai diễn, chúng ta cùng vào đoàn phim?"

“Bố mình còn lâu ấy... bố mình luôn giúp mình che giấu chuyện phẫu thuật thẩm mỹ, tuy rằng bố mình thương mình... nhưng lại không cho mình để lộ mặt trước công chúng.”

"Vì sao?"

"Nói là sau này lúc mình diễn khốc, hoặc là sẽ bị chửi là không biết diễn, hoặc là sẽ bị chửi là đi sửa mặt...""Vậy cậu thì sao, ban đầu cậu nghĩ thế nào vậy? Sao đang yên đang lành lại phạy đi thẩm mỹ?".

Lâm Xuân Mạn bĩu môi nói: "Còn không phải vì mình không đủ xinh đẹp sao

d

“Bố mình cũng là vì muốn tốt cho mìnhnên mới nói ra những lời không tốt đó


"Ha ha ha... Cậu cũng biết, vậy mà con nói ông ấy nông cạn! Ya, cái này là lòng tốt không được cảm ơn!

"Tô Noãn Tâm, cậu đáng ghét..

“Nói xem nào, sau này làm sao mà ôm chặt lấy mình?"

"Đánh chết cậu đây cậu có tin không

“Ha ha ha. Mình biết cậu nhất định sẽ rất tiếc, dù sao cậu cũng yêu mình vậy cơ mà!"

Lâm Xuân Mạn dở khóc dở cười.

Có bày có tiếc hay không! dạy không phải và

Mã căn bản là cô không chính nổi

"Được rồi, hai cậu có còn đình đi Đ không Noăn Tam cậu quân giáo viên kho chúng tôi cau khi ăn xong thì đến văn phòng