Vào thời điểm Ngôn Cảnh Tắc hơn năm mươi tuổi, đã làm Tô Mặc Tu trở thành người đàn ông của người giàu số một.

Bảng xếp hạng phú hào ra tới, hắn chụp hình lưu lại, sau đó đăng lên tài khoản mình một tin tương đối thiếu đòn: "Đã sớm nói với A Tu nhà tôi rồi, muốn em ấy trở thành người đàn ông của người giàu nhất, không nghĩ tới lại lâu như vậy….

May mắn là A Tu không trách tôi.”

“Ha hả, cuồng ma tú ân ái!”

“Ba ba, con là đứa con thất lạc nhiều năm của ba nè! Bây giờ con nghèo không có cơm ăn, con bố thí cho con một chút tiền đi!"

“Gia hỏa này không làm việc đàng hoàng, mỗi ngày chơi game thế mà còn thành nhà giàu số một, Ứng ba ba nhà bên vô cùng cần cù chăm chỉ muốn khóc đó.”

“Khụ khụ, Ứng ba ba chắc là quen rồi? Ảnh vẫn luôn rất nỗ lực, nhưng vẫn luôn bị Khang ba ba áp.”

……

Nhiều năm trước, Ứng Gia Lang tiếp nhận rồi công ty của cha, anh vẫn luôn không yêu đương, chuyên tâm phát triển sự nghiệp, thức khuya dậy sớm cẩn trọng, cúc cung tận tụy đến chết mới thôi…… Tóm lại anh được công nhận là người bận rộn, toàn thế giới đều biết anh yêu sự nghiệp hơn hết thảy.

Nhưng anh rất thảm.

Anh nỗ lực phấn đấu, tiền càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, nhưng chính là, so ra vẫn kém Ngôn Cảnh Tắc.

Đương nhiên, nếu chỉ như vậy còn chưa tính…… Khi Ứng Gia Lang trở thành một đại lão liên tiếp xuất hiện trước màn ảnh, có người dò ra anh chính là đối tượng mà Tô Nghiên Thanh ngoại tình năm đó.

Ờm, là cái loại đã sớm chia tay.

Càng làm cho người khiếp sợ là, lần nọ một truyền thông tuyên bố một ảnh chụp, trên bức ảnh kia, Ứng Gia Lang ôn hòa mà nhìn Tô Mặc Tu, lộ ra một nụ cười ôn nhu đến cực điểm.

Quá rối loạn quá rối loạn! Giới nhà giàu quá loạn!

Tóm lại trên mạng dò la một trận, dò ra rất nhiều tin tức lung tung rối loạn, còn phát hiện Ứng Gia Lang từng nói trong một phỏng vấn nào đó: “Tôi bội phục nhất chính là Tô tổng của Khang thị, bất kể gặp phải nghịch cảnh như thế nào, anh ta đều kiên trì học tập, vĩnh không buông tay, đáng giá để tôi học tập.”

Một đại lão, trong phỏng vấn nói đến người bội phục nhất thế mà không nói đến những trưởng bối lớn tuổi, mà nói một người nhỏ tuổi hơn anh, thành tựu cũng không bằng anh….

Phải suy xét, cẩn thận suy xét!

Dù sao từ sau đó đến nay, mọi người bèn khẽ meo meo đặt Ứng Gia Lang so sánh với Ngôn Cảnh Tắc.

Sau đó…… nhịn không được đồng tình Ứng Gia Lang.

Ứng Gia Lang rất đáng thương, tuy anh luôn rất nỗ lực rất nỗ lực, nhưng luôn so ra kém Ngôn Cảnh Tắc.

Cái khác không nói, bảng xếp hạng phú hào kia, vị trí Ứng Gia Lang đều thấp hơn Khang Tín Hậu, hơn nữa….

Mỗi lần đều chỉ thấp hơn một chút.

Đồng tình ứng ba ba! Ứng ba ba cố lên nha! Đả đảo tên Khang Tín Hậu cả ngày tú ân ái, làm tổ trên sofa trong văn phòng Tô Mặc Tu chơi một tá game mỗi ngày đi!

Có không ít người thậm chí vì thế chạy tới dưới tài khoản của Ứng Gia Lang: “Ứng ba ba, em tới an ủi anh nè.”

“Đau lòng anh quá!”

“Ứng ba ba cố lên nha! Tiếp tục 996*! Nói không chừng nếu anh nỗ lực hơn, có thể đá lão Khang nhà bên xuống bảo tọa nhà giàu số một đó!"

(*996: thuật ngữ Trung Quốc, nhân viên làm việc từ 9:00 sáng đến 9:00 tối, 6 ngày mỗi tuần)

“Khang ba ba thật sự rất quá đáng, mỗi ngày ổng chơi game, một bó tuổi rồi còn lên mạng khi dễ học sinh tiểu học cũng thôi, Tô tổng còn dịu dàng với ổng như vậy, cả trái cây cũng đút đến miệng luôn….

Ứng ba ba nhất định phải cứu Tô tổng từ trong tay ổng ra nha!”

……

Ứng Gia Lang: “……” Những người trẻ tuổi này là như thế nào vậy? Anh và Tô Mặc Tu thật sự không có gì!

Ứng Gia Lang thừa nhận, mình từng thích Tô Mặc Tu, đặc biệt là đời trước.

Trời sinh anh đã thích đàn ông, mà khi đó, Tô Mặc Tu là đứa trẻ được bà nội anh nhận nuôi, tiếp xúc cũng nhiều, anh đương nhiên liền thích Tô Mặc Tu.

Nhưng Tô Mặc Tu cự tuyệt anh, lúc ấy anh cho rằng Tô Mặc Tu không thích đàn ông, là trai thẳng, nên cũng từ bỏ.

Còn đời này…… Anh không quen biết Tô Mặc Tu, Tô Nghiên Thanh trọng sinh ở trước mặt anh giả đáng thương, còn học theo Tô Mặc Tu đời trước, anh liền yêu Tô Nghiên Thanh.

Cũng may, anh đã thanh tỉnh tương đối sớm.

Nhưng cũng có chỗ làm anh thật buồn bực, anh trọng sinh muộn quá!

Ứng Gia Lang nghĩ đến chuyện trước kia, có chút buồn bực.

Anh vào lúc Tô Mặc Tu và Khang Tín Hậu ở bên nhau hai năm rồi mới có được ký ức bản thân đời trước.

Mà xem qua ký ức xong, anh bỗng ý thức được một sự kiện —— Tô Nghiên Thanh và Khang Tín Hậu, đều trọng sinh!

Tô Nghiên Thanh hẳn là rất sớm đã trọng sinh, mà Khang Tín Hậu…… chỉ sợ là trọng sinh sau khi tự sát.

Sau khi trọng sinh, Khang Tín Hậu hành động rất bình thường, nhưng chuyện Tô Nghiên Thanh làm sau khi trọng sinh thật sự khiến anh ghê tởm!

Tô Nghiên Thanh đời trước đã rất không được người ta thích, gã quá mẫn cảm, người khác tùy ý một câu là gã sẽ nghĩ đông nghĩ tây.

Ứng Gia Lang nhớ rõ, khi còn nhỏ có một lần cùng Tô Mặc Tu Tô Nghiên Thanh chơi, Tô Nghiên Thanh cũng không biết bị gì, đột nhiên liền khóc lên, làm mọi người cho rằng anh khi dễ Tô Nghiên Thanh.

Chuyện như vậy gặp được vài lần, anh bèn kính nhi viễn chi* với Tô Nghiên Thanh, thậm chí bởi vì Tô Mặc Tu thích mang theo Tô Nghiên Thanh chơi chung, anh cũng không chơi với Tô Mặc Tu mấy nữa.

(*kính trọng nhưng không dám gần, bề ngoài cung kính như trong lòng thầm xa lánh)

Mà khi đó, Tô Mặc Tu đối xử với Tô Nghiên Thanh, tuyệt đối là không còn lời gì để nói.

Bà nội anh cũng không phải một người nặng bên này nhẹ bên kia, sau khi Tô Mặc Tu và Tô Nghiên Thanh được bà nhận nuôi thì được đãi ngộ hoàn toàn giống nhau, thậm chí bởi vì Tô Nghiên Thanh thích khóc, mọi người còn hay dỗ gã.

Tô Nghiên Thanh không hợp đàn, Tô Mặc Tu sẽ không chơi với người khác mà bồi cạnh gã; Tô Nghiên Thanh thành tích không tốt, Tô Mặc Tu sẽ kèm cặp cho gã; Tô Nghiên Thanh khóc không rõ nguyên do, bản thân Tô Mặc Tu chỉ là một đứa bé, cũng sẽ nỗ lực dỗ dành gã.

Sau đó bọn họ lại lớn lên, Tô Mặc Tu có tiền còn mua nhà cho Tô Nghiên Thanh, thậm chí sau khi Tô Nghiên Thanh bị bệnh, còn hiến gan cho Tô Nghiên Thanh. 

Phải biết rằng hiến gan rất nguy hiểm, chết trên bàn giải phẫu cũng không phải một hai người!

Kết quả, sau khi Tô Nghiên Thanh trọng sinh, biết rõ đôi vợ chồng kia có vấn đề, còn cố ý khiến Tô Mặc Tu bị bọn họ nhận nuôi!

Gã dụng tâm thật sự hiểm ác.

Mà anh thế nhưng thích một người như vậy….

Ứng Gia Lang vừa nhớ tới đã khó chịu cả người.

Cho nên, sau khi anh trọng sinh bèn lập tức chặt đứt quan hệ với Tô Nghiên Thanh, chẳng sợ sau đó biết tin Tô Nghiên Thanh chết, cũng không hề đi giúp đỡ nhặt xác.

****Truyện được chỉ được đăng tại 2 nơi là https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits. 

Còn Tô Mặc Tu….

Anh xem qua một phần tư liệu Khang Tín Hậu đưa về Tô Mặc Tu, sau đó cha nuôi Tô Mặc Tu bị bắt, anh còn từng đi gặp người nọ một lần. 

Anh biết Tô Mặc Tu bị ngược đãi từ nhỏ, sống thật sự không tốt, nhưng đã lâm vào đến tuyệt như vậy rồi  Tô Mặc Tu vẫn tích cực hướng về phía trước, vĩnh không buông tay……

Trải qua rất nhiều chuyện, anh vẫn có hảo cảm với Tô Mặc Tu như cũ, cũng cảm thấy Tô Mặc Tu đáng để kính nể, nhưng Tô Mặc Tu đã cùng Khang Tín Hậu ở bên nhau…… Anh chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Trước đó anh làm tiểu tam là bởi vì anh cảm thấy Tô Nghiên Thanh là bị bắt ép, không cảm thấy mình thật sự là tiểu tam, nhưng hiện tại cảm tình của Tô Mặc Tu và Khang Tín Hậu vô cùng tốt, anh không có mặt mũi làm tiểu tam.

Cuối cùng anh cũng chỉ là lúc nhận phỏng vấn thì khen Tô Mặc Tu một chút thôi.

Kết quả, bởi vì việc này mà tất cả mọi người đều cảm thấy anh thích Tô Mặc Tu! 

Xác thật anh từng thích Tô Mặc Tu, nhưng đó là chuyện rất nhiều năm trước rồi!

Đời trước, Tô Mặc Tu và Khang Tín Hậu bị Tô Nghiên Thanh chia rẽ, không ở bên nhau, đời này thật vất vả ở bên nhau, anh thật không tính toán cắm một chân vào!

Ừm, chủ yếu là do anh trọng sinh muộn, cắm không vô……

Tóm lại, nhiều năm như vậy qua đi, hiện tại anh đã là người bốn năm mươi tuổi, sớm đã có bạn lữ cố định, chính là trợ lý vẫn luôn bồi cạnh anh, cùng anh phấn đấu kia.

Anh và trợ lý đã ở bên nhau rất nhiều năm, chỉ là bọn anh không thích bị người chú ý như Khang Tín Hậu, nên không công khai mà thôi, hiện tại bị người ta hiểu lầm anh có ý với Tô Mặc Tu……

Ứng Gia Lang cũng không biết nên nói cái gì mới ổn nữa.

Thôi, vẫn là làm việc tiếp vậy.

Ứng Gia Lang lấy văn kiện ra, đang muốn xem, trợ lý kiêm người yêu anh đột nhiên vỗ một cái chụp lên văn kiện trên bàn: “Ứng Gia Lang, có phải anh còn thích Tô Mặc Tu hay không?!”

Ứng Gia Lang: “Không có! Anh thật không có mà!”

Ứng Gia Lang cảm thấy mình hơi mất mặt.

Tuổi đã lớn như vậy rồi, còn bởi vì bạn lữ ghen, không thể không vô cùng lo lắng mà lên mạng, làm sáng tỏ tai tiếng không tồn tại……

Mặc kệ Ứng Gia Lang bên kia làm sáng tỏ như thế nào, Ngôn Cảnh Tắc bên này…… Hắn mở phát sóng trực tiếp.

Bây giờ hắn đã là nhà giàu số một, sản phẩm Khang thị không dễ dàng xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp của hắn, hắn cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện giới thiệu sản phẩm Khang thị.

Hắn thăng hoa rồi, hiện tại hắn chỉ giới thiệu cho người ta tổng tài của Khang thị thôi!

Phát sóng trực tiếp vừa mở, Ngôn Cảnh Tắc liền quay bộ dáng Tô Mặc Tu vất vả làm việc một chút, lại thở dài với màn hình: "Giờ tôi đã là nhà giàu số một, có tiền nuôi gia đình rồi, chỉ muốn cục cưng nhà tôi không cần vất vả như vậy, đáng tiếc là cục cưng nhà tôi không muốn, không chịu từ bỏ sự nghiệp, hầy!”

“A a a a! Tô tổng càng ngày càng đẹp trai!”

“Tô tổng thật là tuổi càng lớn thoạt nhìn càng đẹp trai! Trái tim rung động!”

“Kỳ thật Khang ba ba cũng là tuổi càng lớn nhìn càng đẹp trai đó……”

“Miễn bàn Khang ba ba, vẻ mặt thiếu đòn của ổng làm tui chỉ muốn đánh ổng! Tui kiên quyết không nói ổng đẹp trai!”

“Đúng vậy, không thể nói ổng đẹp trai, miễn cho ổng bay lên!”

“Thật không nghĩ tới, hai vị này Là Ucó thể ngọt ngọt ngào ngào lâu như vậy.”

“Khang tổng thật là đàn ông tốt trên thế giới, mặc dù có tiền mà mỗi ngày đều thành thành thật thật ngồi trong văn phòng của Tô tổng chơi game, trước nay đều không ra ngoài xằng bậy!”

“Tui lại tin tưởng tình yêu rồi!”

"Mấy năm trước còn được, mấy năm nay mỗi ngày Khang tổng đều nhét thức ăn chó cho tui, tui no luôn gòi!"

……

Tô Mặc Tu cũng không phải không chịu từ bỏ sự nghiệp.

Trên thực tế, y vẫn luôn cảm thấy mình đối đãi với sự nghiệp không đủ chuyên tâm.

Nhìn Ứng Gia Lang mà xem, mỗi ngày không chỉ 996, có đôi khi thậm chí còn 997, mỗi ngày đều ở vất vả cần cù làm việc; nhìn nhìn lại mình mỗi ngày 9 giờ đến công ty, 5 giờ liền tan tầm, trong lúc đi làm còn thường thường cùng Ngôn Cảnh Tắc giao lưu cảm tình……

Y cũng cảm thấy mình thẹn với công ty!

Nhưng thẹn thì thẹn đi….  Là đại cổ đông không cho y phấn đấu, không liên quan đến y!

Hơn nữa, y có làm việc chăm chỉ mà, dù sao hiệu suất làm việc của y cũng rất cao.

Tô Mặc Tu nghĩ như vậy, lại liếc nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.

Vừa lúc lọt vào ống kính.

“A a a a! Ánh mắt Tô tổng dịu dàng quá đi!"

“Tô tổng mỗi lần nhìn khang tổng đều đặc biệt dịu dàng!”

“Iu iu, nếu tui cũng có một Tô tổng thì tốt rồi!”

“Khang ba ba, lên! Hôn đi!”

……

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Người trẻ tuổi như vầy không được nha, văn phòng là nơi thần thánh, sao có thể ở văn phòng nói hôn là hôn liền? Ít nhất cũng phải đóng phát sóng trực tiếp rồi mới hôn chứ!”

Ngôn Cảnh Tắc nói xong, liền đóng phát sóng trực tiếp luôn.

Cư dân mạng: “……” Ông cũng quá tùy hứng đi? Nói đóng là đóng liền vậy đó!

Cẩn thận bị anti bây giờ! 

Được rồi, người ta là ba ba nhà giàu số một, không sợ bị anti.

Vào năm Tô Mặc Tu đầy năm mươi tuổi thì từ chức, sau đó bắt đầu cùng Ngôn Cảnh Tắc du lịch thế giới. 

Bọn họ đi qua rất nhiều địa phương, vẫn luôn không buông tay đối phương.

Cũng vẫn luôn kiên trì…… đút thức ăn cho chó trên livestream. 

Cư dân mạng trẻ tuổi: Tụi mình có bệnh rồi! Không chịu đi xem tiểu thịt tươi mấy anh đẹp giai, thế mà lại đây xem hai ông già tú ân ái!

Nhưng cảm tình của bọn họ thật tốt, hơn nữa dù già rồi vẫn là ông già rất đẹp trai!

Dù sao, bà nội của bọn họ làm fan của hai người này cả đời, hiện tại già rồi còn mỗi ngày xuân tâm manh động.

Mẹ của bọn họ cũng theo chân bọn họ, nằm vùng xem phát sóng trực tiếp, thuận tiện ghét bỏ cha bọn họ luôn.

Bọn họ thì sao? Thật là mê!

***

Tô Mặc Tu vừa ly khai tiểu thế giới thì khôi phục ký ức.

Ngôn Cảnh Tắc thấy y khôi phục ký ức, vội nói: “A Tu, đều là ta không tốt! Không cẩn thận một cái khiến đệ chịu khổ!”

Tiểu thế giới đáng chết đó, sớm không kẹt muộn không kẹt, cố tình kẹt ngay lúc đó!

Tô Mặc Tu: “…… Không sai.” Y biết Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện sau khi y trọng sinh, từng sống không tốt lắm.

Kỳ thật này với y mà nói, việc này không coi là cái gì.

Y lần lượt đầu thai ở tiểu thế giới, tương đương với rèn luyện, trong lúc rèn luyện gặp phải một ít phiền toái là chuyện hết sức bình thường.

Việc này thậm chí là có chỗ lợi với y, có thể làm linh hồn của y càng cường đại hơn.

Hơn nữa, Ngôn Cảnh Tắc sẽ tìm được y, nói cách khác, chung quy y vẫn đạt được hạnh phúc.

Khổ qua đi lại được ngọt ngào, càng khiến cho người ta dư vị vô cùng.

Với y mà nói, làm y buồn bực kỳ thật là một sự kiện khác……

“Ngôn Cảnh Tắc, lần sau huynh có thể đừng lộ chuyện không?"

Ngôn Cảnh Tắc: “Sao?”

Tô Mặc Tu nói: “Gia tăng độ khó cho huynh!”

“Đệ xác định về sau gặp được loại tình huống này, ta không thể tiết lộ?” Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi một lần, không tiết lộ chuyện xuyên không cũng không tăng khó khăn cho hắn, rốt cuộc A Tu nhà hắn chắc chắn sẽ nhất kiến chung tình với hắn….

Nếu không tiết lộ chuyện ra, khả năng lớn nhất là A Tu nhà hắn sẽ rối rắm một đoạn thời gian……

“Xác định.”

“Đệ…… Miên man suy nghĩ thì làm sao bây giờ?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Tô Mặc Tu rất hay não bổ, nếu hắn không tiết lộ, thế giới trước đó chắc chắn Tô Mặc Tu sẽ cảm thấy bị làm thế thân, sau đó đau lòng thật lâu.

"Ta yêu huynh, huynh cũng yêu ta, giữa chừng ta suy nghĩ miên man thì có sao đâu?" Tô Mặc Tu hỏi lại.

Đó mới là một đoạn tình yêu hoàn chỉnh, tư vị yêu đương chua chua ngọt ngọt thật tuyệt vời! Trong số những tiểu thế giới cùng Ngôn Cảnh Tắc đi qua kia, y nhớ lại, ấn tượng sâu nhất chính là những thế giới mình từng miên man suy nghĩ.

Mấu chốt nhất chính là……

Sau khi Ngôn Cảnh Tắc tiết lộ, y vẫn luôn ăn dấm bản thân trước kia từng ở bên Ngôn Cảnh Tắc, âm thầm ăn dấm suốt mấy chục năm, chuyện này không tiện nói ra ngoài!

Y không muốn ăn dấm của mình nữa đâu!