Editor: Dứa

Beta: Thuỷ Tiên

Cơ Thập Nhất và Tô Minh Châu sóng vai cùng rời khỏi cửa hàng thú cưng.

Ánh đèn đường mờ nhạt dịu dàng hắt lên bóng dáng hai người, bóng tối nông sâu ở lại sau lưng, Cơ Thập Nhất cõng theo ánh sáng, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng đêm, tôn lên vẻ kinh diễm và quyến rũ vô bờ bên sườn mặt còn lại.

Nhất thời, Tô Minh Châu nhìn đến ngây dại.

“Có phải tháng sau em muốn đến trường học không?” Cơ Thập Nhất hỏi, thuận tay vu0t ve bộ lông mèo, Tô Bảo thoải mái kêu một tiếng, vặn vẹo đổi tư thế tiếp tục nằm.

Tô Minh Châu đang định trả lời, nhìn thấy móng vuốt không an phận của chú mèo mập đang đặt lên chỗ nào đó, ánh mắt anh nghiêm nghị, xách nó ra khỏi lồng nguc ấm áp.

Tô Bảo sợ tới mức kêu lên: “Meo meo meo!”

Cơ Thập Nhất cũng hoảng sợ, “Làm gì thế?”

“Nên để nó tự đi bộ thôi.” Tô Minh Châu nói sâu xa, đôi mắt màu lam sẫm đối diện với mắt mèo màu lam tương tự, hung hăng trừng nó một cái, sau đó thả nó xuống đất.

Tô Bảo bước đôi chân ngắn cũn nhỏ xíu đi theo bên cạnh, nhanh chóng cào cậu chủ, hừ hừ chạy tới bên chân cô chủ của mình, rồi đảo qua đảo lại xung quanh.

Ngay khi đặt xuống đất, thật ra trông Tô Bảo nhỏ bé và lanh lợi hơn rất nhiều, Cơ Thập Nhất không đành lòng nên ôm nó lên, vỗ vỗ bụi bẩn trên móng vuốt của nó.

Cô lắc lắc bàn chân mèo, trêu đùa: “Em nói xem sao ông bố là em lại có thể tàn nhẫn như vậy chứ.”

Giọng điệu oán trách giòn giã, tiếng nói trầm thấp như ẩn chứa tình ý vô hạn, Tô Minh Châu mím môi không nói một lời, lỗ tai lại giật giật, một luồng khí nóng truyền từ dưới lên trên.

May mà trong bóng tối không nhìn ra màu đỏ này.

Anh nhanh chóng chuyển chủ đề, “Chị đừng để tâm đến những lời bàn tán trên Weibo, toàn là đám người nhàm chán, bọn họ quen đứng trên cao gièm pha và hạ thấp người khác.”

Cơ Thập Nhất cười nhạt, trước nay cô chưa từng để những lời chửi bới đó ở trong lòng, cũng có những người ủng hộ cô, nếu cứ bận tâm như vậy, chẳng phải là tự chịu thua thiệt về phần mình rồi hay sao, hơn nữa cô cũng không thẹn với lương tâm.

Thấy anh quan tâm mình như thế, trong lòng cô tự nhiên thấy ấm áp.

“Tất nhiên chị biết điều đó.” Cô dừng lại, khẽ nghiêng đầu nhìn anh, mềm mại cất tiếng: “Chỉ là lần sau em đừng hấp tấp nữa, dù sao hiện giờ em còn có cả công ty ở phía sau, chị Thanh sẽ giúp chị xử lý.”

Nghe thấy lời này, Tô Minh Châu đành phải đáp lại, “Được, em biết rồi.”

Dù sao, phàm là chuyện như thế này, anh vẫn sẽ tiếp tục đăng Weibo khác, phải cho tất cả mọi người biết, Cơ Thập Nhất là người anh trân trọng, không thể để người khác tùy ý chửi bới.

Cơ Thập Nhất đột nhiên vươn tay vân vê tai anh, xúc cảm ấm áp mềm mại khiến cô cảm thấy mỹ mãn, “Em lại mắc cỡ rồi phải không, tai cũng nóng lên rồi này.”

Bị vạch trần như vậy, Tô Minh Châu hơi ngượng ngùng, nhưng không kéo tay cô ra, ngược lại hơi nóng có xu hướng lan dần lên trên mặt.

Tô Bảo đột nhiên duỗi móng vuốt cào qua, trên chiếc áo sơ mi trắng nhanh chóng in hình một bàn chân.

Tô Minh Châu: “…”

Bầu không khí bất chợt bị phá hủy, trở về xem anh dạy dỗ nó thế nào, nuôi nó nhiều ngày như vậy mà nó dám kiêu ngạo với anh cơ đấy.

Cơ Thập Nhất cũng bị Tô Bảo chọc cười, nụ cười rạng rỡ khiến cả người trở nên sinh động hoạt bát.

Tô Bảo: “Meo meo!”

Dưới ánh đèn đường tối tăm, cả hai người đều không nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt đối phương, chuyên chú và ấm áp.



Cô chủ cửa hàng thú cưng vô cùng nôn nóng.

Không hiểu sao, bức ảnh cô ấy chụp lại bị rò rỉ ra ngoài, trong nhóm của cô ấy có mười mấy người, nếu hỏi từng người một chỉ sợ sẽ khiến bọn họ khó chịu, suy nghĩ hồi lâu, cô ấy chỉ có thể thuận theo.

Vốn dĩ Cơ Thập Nhất vẫn luôn nằm trên hot search, bức ảnh này giống như đổ thêm dầu vào lửa, hoàn toàn khiến cô nổi tiếng trở lại.

Hình ảnh được xử lý tinh tế, tăng thêm màu sắc ấm áp, khiến mặt mày của hai người đều nhuốm màu dịu dàng, dường như có một luồng khí đặt biệt quanh quẩn bên người.

Bức ảnh hoàn hảo như vậy cứ thế lan truyền nhanh chóng, hai nhân vật chính đều là người mà cư dân mạng đã biết từ lâu.

“Vốn dĩ tôi còn tưởng hai người họ không hợp nhau, bây giờ nhìn chỉ thấy, con mẹ nó quả thật là quá xứng đôi, mặc dù Tô Minh Châu có gương mặt non nớt, nhưng trông rất hài hoà!”

“Lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ đẹp trai như vậy, sao không để tôi gặp được, nếu được vậy thì dù có phải dùng quy tắc ngầm tôi cũng nguyện ý.”

“Đừng nói người ta có xưng đôi hay không, bản thân Cơ Thập Nhất cũng xuất thân từ một trường đại học nổi tiếng, ngoại trừ gia cảnh, mọi mặt của cô ấy đều khá tốt, dù sao ở trong mắt tôi cũng rất xứng đôi.”

“Không nói tới vấn đề xứng đôi hay không, ánh mắt Tô Minh Châu nhìn Cơ Thập Nhất có gì đó không đúng lắm, giống như một bộ phim truyền hình đúng nghĩa, có vẻ còn thu hút thiếu nữ hơn cả mấy bộ phim thần tượng.”

“Không nói nữa, tôi muốn đứng vào vòng CP, CP Châu Nhất gì đó không được, cái này rõ ràng là phía Thập Nhất mạnh hơn.”

“Ôi chao, từ nay lại có thêm một cặp idol rải thức ăn cho chó rồi, tôi nghĩ mình phải yêu đương thôi, nếu cứ như vậy mãi, đoán chừng sau này sẽ bị thức ăn cho chó đập đến chết mất thôi.”

“Người ta muốn là có thể ở bên nhau sao, người qua đường lo chuyện bao đồng cũng vô dụng, dù sao thì tôi cũng là fan của giá trị nhan sắc này, chờ đợi phần tiếp theo xem thế nào.”

Trên mạng bàn luận khí thế ngất trời, tất nhiên bộ phận quan hệ công chúng của công ty cũng nhanh chóng nhận được tin tức, đối với chuyện như vậy, bọn họ không chỉ xử lý lần một lần hai, nên có rất nhiều phương án.

Nhưng điều đặc biệt ở lần này, đương sự lại chính là ông chủ nhà mình.

Giám đốc bộ phận quan hệ công chúng gọi điện cho thư ký: “Có cần xử lý không?”

Đối với người thích nghe ngóng này, thư ký trực tiếp trả lời: “Không cần, thêm củi vào đi.”

Tâm trạng hiện giờ của ông chủ anh ta là hận không thể khiến cả thế giới đều biết Cơ Thập Nhất là của mình, tốt nhất hãy để những người khác rời xa cô, scandal này gãi đúng chỗ ngứa rồi chứ còn gì nữa.

Giám đốc bộ phận quan hệ công chúng nghe thấy vậy thì hơi sững sờ, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại, thêm củi không khó chút nào, cô ấy đảm bảo đến lúc đó trên mạng đều rất quan tâm đến vấn đề này.

Hai người tách ra không lâu, thư ký lên lầu, anh ta phải sắp xếp lại một số tài liệu mới có thể tan làm.

Các công ty giải trí đều như vậy, tan làm lúc nửa đêm là chuyện bình thường.

Không ngờ thư ký vừa đi đến cửa văn phòng đã nhận được điện thoại từ ông chủ, mà nội dung đương nhiên là chuyện anh ta mới bàn bạc với giám đốc bộ phận quan hệ công chúng.

Anh ta nghiêm mặt nói: “Tổng giám đốc Tô, giám đốc bộ phận quan hệ công chúng đang xử lý chuyện này, những kẻ bôi nhọ tình cảm giữa anh và cô Cơ sẽ được xử lý trong thời gian sớm nhất, anh hãy yên tâm.”

Tô Minh Châu ở đầu kia điện thoại: “…”

Thư ký Trương đã nói ra những suy nghĩ trong lòng anh, còn không khiến người khác phải khó chịu, quả đúng là người có năng lực của công ty.

Nghĩ đến đây, Tô Minh Châu ho nhẹ một tiếng, hạ thấp giọng xuống: “Thư ký Trương làm rất tốt, hình như tháng này cậu xin nghỉ phép sớm đúng không? Tôi có thể cho cậu nghỉ thêm vài ngày.”

Thư ký Trương chớp mắt: “Cảm ơn tổng giám đốc Tô.”

Tô Minh Châu hài lòng cúp điện thoại, nhìn con mèo mập đang giẫm tới giẫm lui trên sô pha, cam chịu số phận đi tắm rửa cho nó.



Sau khi đưa cô về nhà, Tô Minh Châu ôm Tô Bảo rời đi, Cơ Thập Nhất vẫn còn nhớ rõ tiếng kêu khi đó của Tô Bảo, giống như sắp bị nấu vậy.

Trong nhà vắng tanh lạnh lẽo, Cơ Thập Nhất cũng không quan tâm.

Nghĩ đến chuyện lúc tối Weibo đề cập đến, hôm nay cô thật sự không xem Weibo thường xuyên, lần này mở ra chỉ thấy tràn ngập bình luận và tag tên, ngay cả tin nhắn cũng nhiều hơn trước rất nhiều.

Vì để thuận tiện cho việc giải mã giấc mơ, cô cài đặt tin nhắn để bất cứ ai đều có thể gửi được, nhưng nhược điểm chính là, nếu ai đó muốn mắng cô thì cũng mắng được.

Đúng lúc không có việc gì, cô nhấn mở từng tin nhắn một.

Có khi là mơ, có khi là tán thưởng cô giải mã chuẩn xác giấc mơ, có người khen cô xinh đẹp, còn có người dành lời chúc phúc cô và Châu Châu bách niên hảo hợp [*], thậm chí không chỉ có một, hai tin.

[*] Bách niên hảo hợp: Trăm năm sống với nhau tốt đẹp, hoà thuận. Thường được dùng làm lời chúc tụng vợ chồng mới cưới, cầu mong tình cảm tốt đẹp lâu dài.

Những tin nhắn này khiến Cơ Thập Nhất có chút khó hiểu, vừa lên hot search đã thấy, quả nhiên lại xảy ra chuyện.

Cô biết bức ảnh đó nhất định là do cô gái ở cửa hàng thú cưng chụp, phải nói rằng bức ảnh khá đẹp, nhưng nội dung trên Weibo lại khiến mọi người có chút hiểu lầm.

Cơ Thập Nhất yên lặng lưu bức ảnh không có hình mờ về [*], cô cũng không trả lời những bình luận suy đoán trên Weibo, nếu cô ra mặt, chuyện sẽ chỉ phiền phức hơn thôi, chi bằng cứ để như vậy, qua hai ngày độ hot giảm xuống sẽ tự tiêu tán.

[*]: biểu tượng mờ in chìm được thêm vào ảnh để ngăn người khác lấy cắp ảnh.

Đúng lúc này, Hoàng Hiểu Yến nhắn tin tới.

[Cô béo bán diêm: Thật sự rất xin lỗi, em sẽ mau chóng làm sáng tỏ chuyện trên Weibo, đàn chị phải ấm ức vì bị oan rồi.]

Cô gái nhỏ này thực sự có trái tim chân thành.

Cơ Thập Nhất mỉm cười, trả lời: “Không cần, cứ để vậy đi, người có thể phân biệt tự khắc sẽ hiểu, để tránh việc bọn họ lại nói em, mà bên phía em thế nào rồi?”

Hoàng Hiểu Yến nhanh chóng gửi chuyện kế tiếp tới, một tin nhắn thoại thật dài.

Từ chỗ cô ấy, Cơ Thập Nhất biết được chuyện về vụ tai nạn xe hơi, sau nhiều lần thẩm vấn, cuối cùng trưởng ký túc xá cũng thừa nhận chuyện là do cô ta làm.

Cô ta vừa lấy được bằng lái cách đây không bao lâu, hẹn Trương Vịnh ra ngoài nhưng thất bại, từ chỗ người khác, cô ta nghe được anh ta đang hẹn hò với Hoàng Hiểu Yến, tức đến muốn bùng nổ.

Qua mấy ngày như thế, cuối cùng cô ta cũng không nhịn được, mất đi lý trí, đâm vào Hoàng Hiểu Yến đang trở về nhà một mình, không chỉ đâm, cô ta còn cán thêm một chút, nếu không phải người qua đường phát hiện ra sớm, chỉ sợ bây giờ Hoàng Hiểu Yến đã tắt thở rồi.

Nếu không có chuyện lần này, không biết điều gì sẽ xảy ra nữa.

Nếu không nghi ngờ gì, e rằng phải rất lâu về sau cô ấy mới phát hiện ra Trương Vịnh chân đạp hai thuyền, mà nếu trưởng ký túc xá lại nổi giận, chỉ sợ cái tên Hoàng Hiểu Yến này sẽ biến mất trên thế gian.

Vậy nên cô ấy cảm thấy rất may mắn khi gặp được Cơ Thập Nhất.

[Cô béo bán diêm: Cảm ơn đàn chị Thập Nhất, nếu có thể, em rất muốn mời chị ăn bữa cơm.]

Cơ Thập Nhất bình tĩnh từ chối, dù sao hiện tại với những suy đoán của một số người trên Weibo về chuyện này, bọn họ ăn cơm với nhau sẽ có ảnh hưởng không tốt.

May mắn là Hoàng Hiểu Yến cũng hiểu, liên tục cảm ơn rồi không nhiều lời nữa.

Cơ Thập Nhất cũng thở phào nhẹ nhõm, cô còn sợ đối phương quá nhiệt tình, lật lại xem những yêu cầu giải mã giấc mơ, gặp một số giấc mộng báo trước cô sẽ giải mã, nếu nguy hiểm còn có thể đề phòng một chút.

Người đầu tiên mơ thấy mình đang soi gương, sắc mặt anh ta vô cùng tái nhợt và khó coi, đúng lúc này, trong gương đột nhiên xuất hiện một gương mặt khác, đôi mắt trên gương mặt kia đối diện với anh ta, liên tục đưa mắt ra hiệu với anh ta, nhưng không đợi anh ta nhận ra ý tứ gì thì đã tỉnh lại.

Đây thực sự không phải điềm lành, Cơ Thập Nhất nhanh chóng trả lời: “Đến bệnh viện kiểm tra thân thể đi, kiểm tra toàn diện.”

Khi chuyển sang giấc mơ tiếp theo, Cơ Thập Nhất đột nhiên ngồi thẳng người, đọc mấy dòng chữ ngắn ngủi vài lần, mím môi im lặng.

[Có thời gian đi đâu shopping: Tôi mơ thấy cái chết của một người không quen biết, vốn không để trong lòng, nhưng sau đó không lâu, anh ta thật sự chết! Mấy ngày trước tôi lại mơ thấy có người chết, ngày hôm qua anh ta cũng chết thật! Tôi không hề giết người!]

- -----oOo------