Sở Phong đi tới bên cạnh một quân cờ trắng ,có chút do dự. Hắn đương nhiên biết đi cờ thế nào, nhưng hắn cũng biết bằng công lực bản thân, thực sự không nắm chắc có thể đem quân cờ bằng đá gần trăm cân này ném lên thạch bích, cho dù có thể ném lên thạch bích, cũng không nhất định có thể đóng vào thạch bích, cho dù có thể đóng vào thạch bích, cũng không nhất định có thể đóng đúng vào vị trí mà bản thân muốn đặt quân.

Tuy nhiên hắn sẽ không lùi bước, cho dù không được, hắn cũng sẽ thử một lần.

Tất cả mọi người theo dõi hắn, vừa rồi thân pháp của hắn tất cả mọi người đều nhìn thấy, xác thực cũng có nét độc đáo, hiện tại muốn nhìn nội kình của hắn như thế nào.

Sở Phong đang muốn đưa tay ôm lấy quân cờ bằng đá, chợt có người nói:
- Sở huynh, nếu như huynh đã đem bàn cờ bổ sung hoàn chỉnh, chẳng biết có thể để cho ta thay thế đặt quân cờ được không, ta cũng có chút ngứa nghề.
Mở miệng chính là Mộ Dung.

Sở Phong minh bạch Mộ Dung là muốn giải vây cho mình, trong lòng cảm kích, tuy nhiên hắn lại không yên tâm, vạn nhất Mộ Dung cũng công lực không đủ, vậy há chẳng phải là khiến cho y tự mình làm xấu mặt! Đại trượng phu có cái nên làm, có việc không nên làm, chính là biết rõ phải mất mặt, cũng không có thể gieo vạ cho người khác.

Hắn cười cười, nói:
- Đa tạ Mộ Dung huynh, quân cờ này vẫn là để ta đặt được rồi.

Mộ Dung đã đi tới, thong dong nói:
- Sở huynh yên tâm, ta sẽ không làm cho Sở huynh thất vọng!

Vừa nhìn ánh mắt đó của Mộ Dung, Sở Phong biết bản thân lo lắng là dư thừa, vì vậy gật đầu, thối lui một bước.

Mộ Dung vén ống tay áo, hỏi:
- Sở huynh chuẩn bị đặt quân vào nơi nào?

Hiện tại, cờ trắng có hai điểm có thể đi, nước 3-3 hoặc là nước 3-4. Nếu như đi nước 3-4 thì cờ trắng sẽ hình thành bao vây đối với cờ đen, một lần toàn bộ tiêu diệt quân đen; nhưng nếu như đi nước 3-3, thì sẽ hình thành kỳ thế song hoạt, cờ đen và cờ trắng bên nào cũng không thể giết chết đối phương.

- Đi nước 3-3!

Khi tất cả mọi người cho rằng Sở Phong tất sẽ lựa chọn nước đi 3-4, một lần bao vây tiêu diệt cờ đen, Sở Phong lại ngoài ý muốn lựa chọn đi nước 3-3.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Mộ Dung cũng ngẩn ra, ngay cả thanh bào nữ tử kia một vòng lụa mỏng xanh che khuôn mặt cũng lung lay một chút, hiển nhiên vô cùng kinh ngạc trước lựa chọn của Sở Phong, chỉ có Quỷ Tử Tiên Sinh loát râu mép, khẽ mỉm cười.

Có người nhỏ giọng nói:
- Thì ra tiểu tử này không hiểu kỳ đạo, thật ngu!

- Đúng thế, may mà hắn còn hiểu được đi vào nước song hoạt, bằng không thì tự mình đem cờ trắng giết chết cũng không biết.

- Nhìn tiểu tử đầu thiếu i-ốt này, ta đã biết hắn không am hiểu thế nào là cờ sống, cờ chết đâu.

Mọi người ngươi một lời, ta một tiếng, Sở Phong cũng không có lên tiếng, chỉ hướng Mộ Dung gật đầu.

Mộ Dung ống tay áo phải cuốn lên, cuốn lấy một quân cờ bằng đá hướng ra phía ngoài vung lên, quân cờ bằng đá 'vù' Một tiếng bay về phía thạch bích, 'Ầm' đóng vào chính giữa tai điểm 3-3, không nhúc nhích tí nào. Mộ Dung lộ ra chiêu thức ấy, quả nhiên là Kỹ Kinh Tứ Tọa, phải biết rằng y cũng chỉ dùng ống tay áo dễ dàng đem quân cờ bằng đá cuốn lên thạch bích, quả nhiên không hổ là người đứng đầu võ lâm Tam công tử, thảo nào tuổi còn trẻ đã tiếp nhận chức vụ gia chủ Mộ Dung thế gia.

Sở Phong ở bên cạnh thấy rõ ràng, Mộ Dung phất ống tay áo một cái, bàn tay giấu ở bên trong tay áo tức khắc biến thành màu tím nhạt, trong nháy mắt lại khôi phục bình thường.

Mộ Dung hướng Quỷ Tử Tiên Sinh cúi chào, nói:
- Tiền bối, bêu xấu.

Quỷ Tử Tiên Sinh loát râu mép, gật đầu nói:
- Tốt, tốt, hậu sinh khả uý, thật là nhân tài xuất hiện lớp lớp! Xem ra thiên hạ suy cho cùng vẫn là thuộc về người trẻ tuổi các ngươi!

Mộ Dung vội vàng nói:
- Tiền bối quá khen, vãn bối công phu thô thiển làm cho tiền bối bị chê cười. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Tốt! tốt! Không kiêu không nóng vội! Tốt!

Quỷ Tử Tiên Sinh chuyển hướng Sở Phong, nói:
- Tiểu huynh đệ nếu đã quyết định bố cục ván cờ, lão hủ cũng không xem thêm nữa, không ngờ chưa tới nửa ngày, thì đã có người giải được ván cờ của lão hủ, Tốt! tốt! Không biết tiểu huynh đệ là làm sao phát hiện trên bàn cờ thiếu một đường?

Sở Phong gãi gãi đầu, nói:
- Ta đếm trên dưới có 19 đường ngang, mà trái phải lại chỉ có 18 đường dọc, cho nên liền biết bàn cờ thiếu một đường.

Mọi người vừa nghe, hầu như muốn té ngửa, nói như vậy không phải là chưa nói sao.

Quỷ Tử Tiên Sinh ngẩn ra, như bừng tỉnh nói:
- Té ra là như vậy, mọi người đều say mê với biến hóa trong bàn cờ, tiểu huynh đệ lại một mình đếm sự khác biệt giữa ngang và dọc, hảo!

Sở Phong thầm nghĩ: "Nếu không có thanh bào nữ tử kia, ta chưa hẳn đã nhìn ra bàn cờ không trọn vẹn." Hắn nhịn không được nhìn lén về phía thanh bào nữ tử, thấy nàng cũng đang nhìn về phía mình.

Quỷ Tử Tiên Sinh lại nói:
- Tiểu huynh đệ, cậu đã phá giải ván cờ của ta, vậy cùng lão hủ đánh cờ một ván đi, lão hủ cũng rất lâu rồi không có đấu cờ.

Sở Phong cũng không chối từ, nói:
- Vậy vãn bối cả gan hướng tiền bối thỉnh giáo!

Quỷ Tử Tiên Sinh lần thứ hai hiện ra ánh mắt tán thưởng, loát râu mép nói:
- Tốt!Tốt!

Dưới thạch bích có một cái bàn hình vuông bằng đá, hai gã đồng tử rất nhanh tại trên bàn đá bày sẵn bàn và quân cờ, tại bốn điểm ở bốn góc trên bàn cờ cũng đã xen kẽ đặt lên trắng đen mỗi bên 2 quân cờ đệm

Ở đây giải thích sơ sơ một chút cái gì gọi là quân đệm, thời cổ đại khi đánh cờ, trước tiên ở sẽ tại 4 điểm 4 góc bàn cờ đan xen đặt quân cờ trắng và đen, được gọi là 'quân thế', cũng gọi là 'quân đệm', cờ vây hiện đại thì không có. Cổ nhân cho rằng, đặt 'quân đệm' thì hai bên đều không thể mượn góc để cố thủ, thì ví như quần hùng tranh giành thiên hạ, nhất định sẽ nghĩ thiết lập tại vùng trung tâm, quyết không đồng ý an phận ở một góc.

Chuyện phiếm qua đi, Quỷ Tử Tiên Sinh cùng Sở Phong ngồi ở hai bên bàn đá, mọi người bốn mặt vây quanh đứng xem.

- Mời!

Quỷ Tử Tiên Sinh khoát tay, Sở Phong cũng không khách khí, nhặt lên một quân trắng đặt xuống, Quỷ Tử Tiên Sinh lập tức nhặt lên một quân đen đặt xuống, hai người bắt đầu đánh cờ.

Sở Phong tuy là được chấp trắng đi trước, nhưng sau hơn mười lượt, ưu thế đi trước đã không còn tồn tại, lại đi thêm hơn mười nước nữa, ưu thế đi trước đã chuyển tới bên Quỷ Tử Tiên Sinh, sau đó qua tiếp hơn mười nước, những người kỳ đạo cao đã nhìn ra, kỳ nghệ Sở Phong mặc dù cao, nhưng đem so với Quỷ Tử Tiên Sinh, vẫn là cách tương đối xa. Tuy nhiên sự ứng biến của Sở Phong trái lại làm cho mọi người giật mình, đôi khi có những nước đi thần kì, ngoài dự đoán mọi người.

Cho tới hơn 100 nước, tình hình dần dần trở nên gấp gáp, Quỷ Tử Tiên Sinh bỗng nhiên liên tục đi hai nước hay, rốt cuộc đồng thời có dấu hiệu ăn hai đám quân trắng của Sở Phong, Sở Phong nhất thời rơi vào khốn cảnh, hai nhóm quân trắng nếu như bị ăn mất, thắng bại đã định.