“Im miệng cho tôi!” An Đình Đình thấp giọng xuống, đôi mày liễu nhướng lên.

Mặc Diệu Dương kinh ngạc trừng to mắt, người phụ nữ này muốn chết hay là không muốn sống nữa?

“Người đâu? Đi đâu rồi?” Tiếng bước chân đang chuẩn bị rời khỏi thì đột nhiên lại dừng lại: “Đợi chút...”

An Đình Đình đang ở bên trong cùng với Mặc Diệu Dương, hai người trừng to đôi mắt giận dữ nhìn đối phương. Đột nhiên An Đình Đình nghe thấy bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân nhẹ nhàng, đang bước về hướng của họ.

Trái tim cô giật thót lên! Bỏ đi, cứ coi như là hôn một con heo vậy.

Cô lao cơ thể nóng hừng hực của mình sắp đến người đàn ông một lần nữa, vì để tránh anh ta vùng vẫy, cô dang hai chân ra, kẹp đôi chân dài của người đàn ông vào giữa, hai tay ôm chặt cổ của người đàn ông và giáng nụ hôn mãnh liệt... Không biết tại vì sao mà khi cơ thể mình hoàn toàn dính chặt vào cơ thể của người đàn ông này, thì An Đình Đình lại cảm giác cơ thể mình mát lạnh hơn rất nhiều, giống như là đang vào mùa hè nóng bức mà được tắm nước lạnh vậy.

An Đình Đình lúc này mơ mơ hồ hồ, cô thật khao khát có thể cởi sạch quần áo của mình ra, để cơ thể *** lồ dính chặt vào khối băng này, tận hưởng một sự thoải mái vô tận.

“Ưm... ha...

Khi môi và răng quyện vào nhau, An Đình Đình khẽ thốt lên những tiếng rên vỡ vụn, như thông khổ, mà cũng như là đang vui sướng cực độ.

Còn Mặc Diệu Dương cũng cảm thấy thật kinh ngạc, anh rõ ràng là chán ghét cô, rõ ràng là ghét bỏ cô, rõ ràng cảm thấy cô hèn mọn, hà tiện, không có tôn nghiêm, nhưng dưới sự 'tấn công mãnh liệt' của cô, sự quy củ đáng kiêu ngạo của anh vào giờ phút này đã sụp đổ hoàn toàn rồi.

Cơ thể cô thật mềm mại, lại thật nóng bỏng và rực cháy, dáng người gầy và mảnh khảnh như một cây gậy, nhưng hai ngọn núi lại tròn trịa và đầy đặn, chiếc eo cô cũng thật gợi cảm hệt như một ả yêu tinh.

Bàn tay to lớn của anh bất tri bất giác dạo chơi trên cơ thể cô, vừa tìm hiểu, vừa thăm dò...

Tiếng bước chân ngoài cửa đột ngột dừng lại, hiển nhiên là đã nghe thấy tiếng rên rỉ của đàn ông và phụ nữ đang chìm trong dục vọng ở bên trong kia.

Trên mặt kẻ đó hiện lên một nụ cười vừa hâm mộ, vừa giễu cợt, thì ra là một đôi dã uyên ương phóng túng (ngoại tình) đang nấp ở đây đánh trận à. Thật là, có cần nôn nóng như vậy không chứ? Từ tầng 5 trở lên của nhà hàng Ngũ Châu có phòng thường, phòng tổng thống...

Sau khi tất cả những tiếng bước chân đều rời khỏi, bên trong nhà vệ sinh đang lan ra một mùi ám muội, trong một gian toilet nhỏ nào đó, mang máng truyền đến tiếng rên rỉ động tình của một đôi nam nữ...

Thuốc kích tình trong cơ thể, dưới sự giúp đỡ của men rượu đã triệt để sinh ra hiệu ứng.

An Đình Đình đã hoàn toàn mất đi lý trí, cô vừa hôn khoé môi của người đàn ông, vừa bắt đầu cố gắng cởi đồ của mình.

“Ưm, nóng...nóng quá...

Một tiếng rên khẽ đột nhiên kéo mạch suy nghĩ của Mặc Diệu Dương trở về.

Anh đột nhiên mở mắt ra nhìn vào người phụ nữ trong lòng mình, nhìn thấy đôi mắt nhắm chặt của An Đình Đình, hai bờ má đỏ bừng như hai quả táo chín, chiếc miệng nhỏ xinh đẹp mỹ, bộ lễ phục trễ ngực của cô đã bị cô kéo tuột xuống eo, phần nhô ra ở thân trên cơ thể giống hệt như một cặp đào chín mọng vậy.

Cảnh sắc xinh đẹp mê người như vậy, đối với bất kỳ người đàn ông trưởng thành nào mà nói thì cũng đều là đòn chí mạng!

Nhưng lý trí nói với Mặc Diệu Dương, hiện tượng này rất kỳ lạ, khuôn mặt người phụ nữ đỏ bừng đến không chân thực, không tự nhiên.

Bàn tay thon dài của người đàn ông vuốt ve lên mặt cô, cơ thể cô, quả nhiên là khắp nơi đều nóng hừng hực.

Theo suy luận của anh, anh có thể khẳng định rằng, An Đình Đình đã bị người ta hạ thuốc rồi.

Còn những tiếng ồn bên ngoài lúc nãy rất có thể là đến bắt cô.

Đôi con ngươi của người đàn ông trầm xuống, trong đó phát ra một ánh sáng hung hãn đáng sợ!