*Tiểu nghịch ngợm: trong bản raw tác giả để "小坏蛋" (tiểu hoại đản).

"坏蛋" nghĩa là trứng thối, và đây là một câu chửi trong tiếng Trung, từ này dùng để chỉ những người vô liêm sỉ, tồi tệ, đại loại nó được sử dụng với ý nghĩa khá là tiêu cực.

Trong truyện, Ô Nha Nha chỉ dừng lại ở mức nghịch ngợm và khán giả thì khá thích thú với trò nghịch ngợm của cô, không hề có thái độ tức giận hay ngứa mắt...!nên tớ để thành "Tiểu nghịch ngợm" cho nó dễ thương lại hợp với hoàn cảnh truyện.
Công phu sấy tóc của Ô Nha Nha lúc này khiến Giám đốc Marketing mừng rỡ tới độ tìm không ra hướng Bắc.
Người tới xem buổi phát sóng trực tiếp hôm nay nhiều gấp mấy lần hôm qua, mới sáng tinh mơ, rating đài Chuối liền có xu thế bùng nổ, nhà tài trợ đạt được lợi ích rất lớn.
Giám đốc Marketing của Kem Edelweiss (Kem hoa tuyết nhung) vừa xem máy theo dõi vừa cười xua tay: "Quảng cáo chúng tôi, cô Kim không cần thuộc.

Để cô ấy tự do phát huy đi.

Bộ dạng thuần tự nhiên của cô ấy chính là PR tốt nhất."
Tổng đạo diễn liên tục nói phải, sau đó lập tức đem những lời này chuyển cho Ô Nha Nha.
Vì kịp thời giám sát hành vi của các cặp vợ chồng ly hôn trước màn ảnh, tổ tiết mục cho bọn họ mỗi người đều đeo một tai nghe mini, trước khi phát sóng nhét vào tai, không nhìn kỹ căn bản không phát hiện ra được.
Ô Nha Nha bị gió nóng thổi tới sắp buồn ngủ bỗng nhiên nghe thấy bên tai vang lên tiếng hô của Tổng đạo diễn, tức khắc giật mình.
Cô trợn tròn đôi mắt, ngó trái ngó phải, bộ dạng mơ mơ màng đây là đâu, tôi là ai.
Qua một hồi lâu cô mới ý thức được, thanh âm này đên từ quả cầu nhỏ trong lỗ tai.

Khoa học kỹ thuật của nhân loại so với pháp thuật của yêu quái càng lợi hại hơn.
Người cô lập tức mềm nhũn, lười nhác ngả người trở lại.

Người xem chuyên chú, chú ý cô vợ nhỏ nhà mình sôi nổi phát làn đạn: [Bảo bảo làm sao vậy? Vừa nãy giống như bị dọa giật mình.]
[Là ai doạ bà xã của tui?]
[Bộ dạng bảo bảo bỗng nhiên trợn tròn đôi mắt thật đáng yêu!]
[Hôm qua phát sóng trực tiếp kết thúc nhanh quá, mới 6h màn hình tối đen, làm tôi cả đêm đều trống rỗng, tịch mịch lạnh lẽo!]
[Tôi hôm qua đều mở phát sóng trực tiếp.

Trong công việc gặp phải chuyện bực bội liền xem Khê bảo, tâm tình lập tức trở nên tốt.]
[Lúc bị sếp mắng đến hói đầu, tôi yên lặng nói với chính mình, nhẫn nại chút, nhẫn nại chút, trên đám mây của mày còn nuôi một cô vợ nhỏ.

Cô vợ nhỏ xinh đẹp như vậy, dễ thương như vậy, vì cô ấy, mày cũng phải nỗ lực nha! Sau đó tôi mẹ nó giống như được tiêm máu gà, trạng thái tốt đến bay lên! Sau khi tan tầm, sếp gọi tôi vào văn phòng, khen tố chất tâm lý của tôi vững, có thể xử lý công việc, còn nói rất xem trọng tôi! Ha ha ha...]
Vị khán giản này đem đoạn chuyện xưa của chính mình ra nói.
Điều này khiến rất nhiều người bừng tỉnh:
[Hôm qua lúc họp đúng lúc nhìn thấy hình ảnh cái bụng của Khê bảo lúc tỉnh ngủ, tôi mẹ nó cười ra tiếng heo tại chỗ!]
[Ông chủ bọn tui bắt được tui đi làm mà xem livestream, đang chuẩn bị mắng tui, kết quả màn hình di động bỗng xuất hiện bộ dạng Khê bảo "liếm" sữa chua, ông chủ bọn tôi liền nói lắp, cả khuôn mặt đỏ hồng lên nha!]
[Sau đó?]
[Sau đó ông chủ bọn tui trốn ở trong văn phòng xem livestream Khê bảo, Khê bảo ngủ trưa ổng ăn cơm, Khê bảo còn ngủ trưa, ổng vừa xử lý văn kiện vừa xem gương mặt Khê bảo ngủ, thủ suốt 2 tiếng.

Tôi là thư ký của ổng, tôi nhìn qua cửa sổ là thấy.]
[Ha ha ha ha, ông chủ của các cậu khẳng định không cùng là một người!]
Trong nhất thời, các nhan cẩu sôi nổi vào chỗ, vài phút ngắn ngủi, phòng phát sóng trực tiếp liền dũng mãnh thêm vào vài chục nghìn người.


Đài Chuối lập tức chi một khoản tiền lớn mở rộng sức chứa, thế là rating lại bạo.
Trung tâm thương mại điện tử xuất hiện rất nhiều banner của Ô Nha Nha.

Doanh số áo ngủ dâu tây nhỏ cô mặc trên người đã tăng với vận tốc ánh sáng, hơn nữa vẫn luôn đứng top.
Đây là giá trị thương mại theo lời Dịch Lĩnh nói.
"Hôm nay chúng ta ăn cái gì vậy?", thay áo thun trắng đơn giản cùng quần jean, Ô Nha Nha lắc lư xuống lầu.

Cô cái gì cũng không quan tâm, chỉ quan tâm tới ăn uống.
Mộ Thần trời còn chưa sáng đã nấu bữa sáng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

May là bữa sáng đã bày trên bàn, bằng không vợ cũ lại thất vọng.
"Ăn bánh bao nhỏ với sủi cảo hấp.", đây đều là thực phẩm đông lạnh vốn có trong tủ lạnh, anh ta chỉ đơn giản hâm nóng một chút.

Chỉ là tối qua anh ta đã học xong món cháo ngao, sáng mai có thể thi triển tài năng.
Ánh mắt Ô Nha Nha sáng lên, lập tức chạy tới bên bàn ăn.
Hai người vừa ăn vừa thương lượng hôm nay làm gì.

Ở trong biệt thự mắt to trừng mắt nhỏ thì không có hiệu quả gameshow, phải đi ra ngoài chơi một chút.
"Anh làm một ít sandwich lẫn hamburger mang đi công viên dã ngoại.


Trong tiểu khu này có một công viên, một sân golf, một công viên nhạc nước, còn có một hồ nhân tạo, phong cảnh không tồi.

Chúng ta có thể đi dạo khắp nơi.", Mộ Thần đề nghị.
Thời điểm vẫn chưa khai tri, Ô Nha Nha thích nhất là đi công viên chơi đùa, nơi đó có nhiều cún con mèo con, còn có rất nhiều bồ câu và con người, mà bọn họ đều là đối tượng cho Ô Nha Nha đùa dai.

Đề nghị của Mộ Thần quả thực nói trúng sở thích của cô, vì vậy cô hưng phấn gật đầu ngay.
Thấy bộ dạng cô cười đến mí mắt cong cong, Mộ Thần cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.
Rõ ràng hạ quyết tâm rời xa, lại khắc chế không được muốn tới gần...
____________
Khi hơn 12h giữa trưa, Mộ Thần rốt cuộc cũng làm xong sandwich lẫn hamburger, dùng một cái giỏ đan bằng cỏ để vào, mang tới công viên phụ cận.
Ô Nha Nha ném cỏ đuôi chó trong tay, đi phía trước anh ta.
Cô mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, không có bất kỳ suy nghĩ thiết kế độc đáo lý thú nào, cũng chỉ là một bộ trang phục gọn gàng, phía dưới là quần jean màu xanh cũng đơn giản.

Nhưng dáng người tỷ lệ tuyệt vời của cô chính là thiết kế tinh diệu nhất.

Bộ quần áo này mặc trên người cô, rõ ràng chỗ nào cũng không lộ, lại chỗ nào cũng lộ ra cái hồn nhiên dụ hoặc.
Tầm mắt Mộ Thần không biết tại sao lại dính trên người vợ cũ phía trước không rời ra.
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp nói ra tiếng lòng của anh ta: [Rõ ràng ngực lớn như vậy, tại sao em lại có thể nhỏ như vậy?]
[Mông còn vểnh lên như vậy!]
[Chân vừa thẳng vừa dài! Nhìn đã!]
Nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng ong ong của flycam bay quanh, Mộ Thần mới từ trong mộng tỉnh ra nhìn về phía khác.

Trong cổ họng anh ta từng đợt từng đợt phát ngứa, rất muốn rít điếu thuốc giải toả khí nóng.
Khán giả phòng phát sáng trực tiếp: [Anh trai chồng cũ, ly hôn rồi đừng nhìn! Khê bảo bây giờ là cô vợ nhỏ của chúng tôi.]

[Cảm ơn chồng cũ đã đại nghĩa buông tay!]
[Kết hôn với Khê bảo còn bỏ được, quả là hành động vĩ đại! Tui chờ phàm nhân cách xa không tới!]
[Thầy Mộ là Bồ Tát sống!]
Phương Văn đang xem livestream cổ họng nghẹn một cái, đã phun ra lại không nuốt xuống được.

Tốc độ xoay người của Kim Cẩm Khê quá nhanh, chỉ sợ chương trình còn chưa quay xong, nhân khí của cô có thể áp qua đầu Mộ Thần.
Khiến hai người ly hôn kỳ thực là quyết định công ty, bây giờ xem ra, quyết định này tựa hồ sai mười phần.
Người đại diện của Liễu Như Nhứ chỉ chỉ làn đạn livestream che trời lấp biển thổi phồng Ô Nha Nha, chất vấn: "Đây là tính cách không tốt mà cô nói? Tính cách như vậy căn bản chính là già trẻ đều ưa!"
Gương mặt Liễu Như Nhứ đầy vặn vẹo ghen ghét: "Tôi lừa chị làm gì.

Tôi tận mắt nhìn thấy nó nắm cổ áo Mộ Thần ồn ào ầm ĩ, giống như một con điên.

Toàn miệng nó đều là tiền, không nói với Mộ Thần một câu dịu dàng.

Bằng không, Mộ Thân có thể đồng ý ly hôn với nó?"
"Vậy cô ta có thể giả vờ.

Cô có video bọn họ cãi nhau không? Có thì share tôi, tôi nổi lửa."
"Không có.

Lúc ấy tôi cho rằng bản thân thắng rồi, cho nên căn bản không nghĩ tới quay lại để biến thành nhược điểm.", Liễu Như Nhứ thống khổ lắc đầu.
ʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞ.