Chương 1582

Đột nhiên, Cố Mạc Hàn duỗi tay ra, đôi mắt đen nhánh của anh nhìn Chu Hiểu Tinh đầy dịu dàng.

“Hiểu Tinh, đưa tay cho anh, được không?”

Giọng nói của anh rất dịu dàng.

Chu Hiểu Tinh cảm thấy bản thân suýt chút nữa là đã đắm chìm vào giọng nói của anh rồi.

Nhưng, cô ta lại đột nhiên lấy lại lý trí rồi ngang ngược lắc đầu: “Không, Mạc Hàn, không phải anh phải đi cầu hôn sao?”

“Cầu hôn là phải chọn ngày lành tháng tốt, anh nhanh đi đi, nhất định đừng vì em mà để lỡ nó, nếu không cô ấy sẽ không vui đâu.”

Cố Mạc Hàn lại tiến về phía trước một bước, giọng nói lại càng dịu dàng hơn.

“Hiểu Tinh, đừng bốc đồng, đưa tay cho anh, em đừng sợ, anh sẽ đưa em xuống, được không?”

Lần này, Chu Hiểu Tinh phát hiện sự tiếp cận của Cố Mạc Hàn.

Cô ta lập tức tỏ ra vô cùng kích động: “Đứng lại đó, Mạc Hàn, em cầu xin anh, anh đừng tiến lên nữa.”

“Em không sao cả, chỉ là cửa sổ mát mẻ, ở đây ngắm nhìn phong cảnh rất đẹp, em muốn ở đây hóng gió, ngắm cảnh, hóng mát thôi.

Cố Mạc Hàn vẫn tiến lên trước như cũ.

Chu Hiểu Tinh lập tức phát điên: “Dừng lại đó, em cảnh cáo anh, đừng tiến lên nữa, nếu không em sẽ lập tức nhảy xuống đấy.”

Cô ta lại lập tức lại chuyển lên phía trước một khoảng.

Hai chân gần như đã trèo hẳn lên cửa sổ rồi.

Trái tim của Cố Mạc Hàn cũng treo lên theo, tư thế bây giờ của cô ta rất nguy hiểm.

Không cẩn thận có thể rơi xuống ngay.

Thế nên, anh không dám tiến lên nữa.

Đột nhiên, anh sửa soạn lại áo vest, sau đó đưa bó hoa trên tay mình về phía Chu Hiểu Tinh.

Đồng thời, anh quỳ một chân xuống, giọng nói ôn nhu từ từ phát ra.

“Hiểu Tinh, lấy anh nhé?”

Chu Hiểu Tinh mở to mắt, sững sờ nhìn anh.

Một lúc lâu sau, cô ta mới tìm lại được giọng nói của mình, quả thật không dám tin mà hỏi anh.

“Mạc Hàn, anh? Anh nói gì cơ?”

Cố Mạc Hàn nhìn cô ta với ánh mắt kiên định, sau đó nói lại một lần nữa: “Hiểu Tinh, anh nói, em hãy gả cho anh đi, chúng ta làm theo kế hoạch đã định, ba ngày sau tổ chức hôn lễ, được không?”

“Mạc Hàn, có phải anh nhầm rồi không? Em là Chu Hiểu Tinh, em không phải là Nam Khuê.”

“Không nhầm, Hiểu Tinh, hôm nay anh ăn mặc như thế này là để đến đây cầu hôn em, mời em cùng anh tổ chức hôn lễ đúng ngày.”

Chu Hiểu Tinh vẫn còn có chút không dám tin.

“Mạc Hàn, anh thật sự không nhầm chứ? Em cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy.”

“Nhưng mà” cô ta tâm tư hoảng loạn hỏi: “Nhưng không phải anh muốn chia tay với em sao, anh nói người mà anh thích là cô ấy mà?”