Chương 1585

Cuối cùng, sau khi tất cả đã xong xuôi rồi, cô ngắm nhìn bản thân trong gương, rồi từ từ mỉm cười.

Sau đó, cô mở hộp bưu kiện ra, lấy quần áo ở bên trong đó ra rồi đặt chúng ngay ngắn lên giường.

Nhìn chiếc váy cưới màu đỏ tinh xảo trên giường, Nam Khuê khẽ nở nụ cười.

Ngón tay của cô nhẹ nhàng lướt qua những đóa hoa và phượng hoàng ở trên đó, từng đường kim mũi chỉ của những hình này đều được thêu thủ công bằng tay, mất rất nhiều thời gian.

Mà bộ lễ phục này, chính là bộ lễ phục mà ngày trước Lục Kiến Thành đã đặt may cho cô ở tiệm đồ cưới .

Ba ngày trước, sau khi cô gửi tin nhắn đó cho Cố Mạc Hàn, cô liền gọi điện thoại cho Lâm Tiêu, bảo cậu ấy gửi cấp tốc bộ đồ này đến cho cô.

Thời điểm vừa vặn đúng lúc, không sớm cũng không muộn.

Bộ lễ phục này thật sự quá tuyệt đẹp, mọi đường nét của nó đều tinh xảo đến mức khiến cho người ta phải khen ngợi không ngớt.

Đây từng là tâm ý của anh, là minh chứng cho tình yêu của anh.

Mà hôm nay, cũng sẽ là lần đầu tiên cô mặc bộ lễ phục này lên người.

Dù sao cũng là hôn lễ của anh, cô làm sao có thể vắng mặt được chứ?

Cô sẽ đi.

Đương nhiên sẽ đi.

Hơn nữa cô còn nhất định phải mặc bộ lễ phục đẹp nhất, trang điểm một cách xinh đẹp nhất, xuất hiện một cách lộng lẫy nhất.

Lúc mặc lễ phục, Nam Khuê vẫn còn có chút lo lắng.

Bởi vì lễ phục được đặt lúc trước, còn bây giờ cô đã mang thai thời kỳ cuối, bụng đã rất lớn rồi, cô sợ mình mặc không vừa.

Cũng may phần eo đều là kiểu dán, hơn nữa chiếc váy cũng đủ lớn, hoàn toàn có thể mặc vừa.

Điều càng khiến cô bất ngờ hơn là, chiếc váy vừa vặn che đi bụng bầu của cô.

Sau khi mặc xong, Nam Khuê xoay vài vòng ngắm nhìn mình trước gương.

Mãi cho tới khi đã chắc chắn rằng mọi chi tiết đều đã xong, cô đã đủ xinh đẹp, thì cô mới hài lòng mà bước ra ngoài cửa.

Ngoài cửa, khi Trần Tranh nhìn thấy cô trong bộ dạng này, anh ta liền triệt để bị sốc.

Anh ta mở to hai mắt, làm sao cũng không ngờ tới thiếu phu nhân đi vào trong là để thay lễ phục.

Anh ta luôn biết rằng thiếu phu nhân rất xinh đẹp.

Đặc biệt là khi khí chất dịu dàng và xinh đẹp trên người cô luôn khiến cho người khác bất giác đắm chìm vào bên trong.

Nhưng anh ta không biết rằng thiếu phu nhân mặc lễ phục vào lại đẹp đến mức này.

Cô đứng ở đó, quả thực giống như một tiên nữ vậy.

Tuy rằng đã mang thai đến thời kỳ cuối rồi, nhưng cô không mập lên một chút nào.

Ngược lại, nó còn khiến cho cả người tăng thêm phần nữ tính và trưởng thành hơn.

Khi anh ta nhẹ nhàng đi một vòng, Nam Khuê hỏi: “Trần Tranh, tôi mặc bộ lễ phục này có đẹp không?”

Trần Tranh ra sức gật đầu: “Rất đẹp.”

“Thiếu phu nhân mặc gì cũng đẹp, mặc lễ phục lại càng đẹp hơn.”