Chương 1594

“Đáng thương quá đi, người phụ nữ mặc váy cưới chạy vào hôn lễ lúc nãy bị xe tông rồi, nghe nói là bị xe tông trực tiếp vào người, chảy rất nhiều máu.”

“Anh không biết đâu, cảnh tượng đó thật sự rất kinh khủng, quá thê thảm rồi. Nghe nói còn là một sản phụ, mấy tuần nữa là sinh rồi.”

“Một xác hai mạng, thật sự quá thê thảm rồi, cảnh tượng lúc nãy tôi quả thật không dám nhìn luôn ấy.”

Cố Mạc Hàn sững sờ khi nghe tin này.

Giây phút này, đầu óc anh trở nên trống rỗng, tất cả là một màn trắng xóa.

Xung quanh hình như đang có tiếng nói chuyện, nhưng anh căn bản không nghe được là đang nói gì.

Một lúc lâu sau, anh mới phản ứng lại.

Chính vào thời khắc xe cứu thương sắp đóng cửa lại, anh liền đột nhiên nhanh chóng xông ra ngoài.

Phía sau truyền đến tiếng hét gọi của mẹ Chu: “Cố Mạc Hàn, con làm gì thế? Con đi đâu vậy?”

“Nhanh quay lại, chẳng lẽ con không biết là Hiểu Tinh tỉnh lại sẽ muốn nhìn thấy con sao?”

Nhưng, những lời này đã không có tác dụng nữa rồi.

Cố Mạc Hàn nhanh chóng chạy tới, nắm lấy cổ áo của một người, ánh mắt vô cùng hung dữ và đáng sợ hỏi: “Vừa nãy anh nói cái gì? Nói lại một lần nữa, ai bị tai nạn xe?”

Người đàn ông bị anh dọa cho một phen, lập tức lắp bắp nói: “Chính chính là người phụ nữ lúc nãy đến làm loạn ở hôn lễ của cậu đấy!”

“Cái gì?”

Cố Mạc Hàn nghiêm giọng hét lớn, anh không tin.

Không, không phải đâu.

Khuê Khuê của anh, Khuê Khuê hôm nay còn đang mặc váy cưới xinh đẹp như vậy, sao cô lại bị tai nạn xe, sao lại chết được chứ?”

Không phải, nhất định không phải đâu.

Là giả.

Tất cả mọi người đều đang lừa anh.

Đều đang trừng phạt anh.

Nhất định không phải là thật.

Thả người đàn ông ra, Cố Mạc Hàn lảo đảo chạy đến chỗ xảy ra tai nạn.

Anh không ngừng chạy, không ngừng la hét: “Ở đâu? Chỗ xảy ra tai nạn ở đâu?”

“Ở phía trước một chút.”

“Đi lên trước một chút nữa, sắp đến rồi.” Người bên cạnh cứ như thế mà chỉ dẫn cho anh.

Cuối cùng, anh đẽ đến được vị trí xảy ra vụ tai nạn.

“Nam Khuê!”

Cố Mạc Hàn gào khóc chạy qua.

Nhưng cảnh sát đứng xung quanh đã giữ anh lại.

“Anh là ai, làm gì vậy?”