Chương 1636

Nhất là sau khi nhìn thấy miệng vết thương trên lưng anh bị nứt vô cùng nghiêm trọng, máu không ngừng chảy ra thì cô càng lo lắng hơn.

Cô càng khẩn trương hơn, ngay cả giọng cũng nhỏ xuống, trong giọng nói là sự đau lòng không che giấu được.

“Nhất định là rất đau, đúng không?”

Lục Kiến Thành gật đầu: “Đúng vậy, bác sĩ nói…”

Anh cảm thấy hơi phân vân, một bên anh không muốn lừa cô, nhưng một mặt anh cũng không muốn để cô lo lắng.

“Bác sĩ nói gì?” Nam Khuê sốt ruột hỏi.

“Bác sĩ nói anh nên nằm viện.” Cuối cùng Lục Kiến Thành cũng không giấu diếm.

Nam Khuê nghe xong lập tức quay người đi tìm vali.

Lục Kiến Thành mặc áo sơ mi vào rồi đi theo cô: “Bà xã, em đừng quá lo lắng, bác sĩ chỉ dọa anh mà thôi, không nghiêm trọng như vậy đâu.”

Mắt Nam Khuê đã đỏ hoe: “Đã đến mức phải nằm viện rồi, sao lại không nghiêm trọng được chứ?”

“Bây giờ em lấy chút đồ, chúng ta lập tức nhập viện.”

“Bà xã?” Lục Kiến Thành gọi.

Nam Khuê trực tiếp quay người nhìn anh: “Em nói nhập viện mà anh còn không đi? Nếu như anh không đi thì mấy hôm nay đều không cho…”

Cô mới nói được một nửa câu, Lục Kiến Thành vội vàng nắm lấy tay cô: “Đi, anh đi.”

“Bà xã nói cái gì thì chính là cái đó, tất cả anh đều nghe theo bà xã hết.”

Nghe anh mở miệng là “bà xã”, Nam Khuê không nhịn được mà đỏ mặt: “Vậy bây giờ chúng ta lập tức đi.”

“Được.”

Vì là tối muộn nên đến bệnh viện cũng không quá nhiều người, thủ tục nhập viện nhanh chóng hoàn thành.

Lục Kiến Thành cũng nhanh chóng chuyển vào phòng bệnh nằm.

Bác sĩ kiểm tra xong thì kê thuốc cho anh.

Trước khi đi, ánh mắt bác sĩ đột nhiên chuyển về phía Nam Khuê: “Chắc cô là vợ anh ấy?”

Câu hỏi đột ngột này khiến Nam Khuê ngẩn người, cô vừa định trả lời thì Lục Kiến Thành đã vượt lên trước một bước, kiêu ngạo nói: “Đúng vậy, vợ của tôi.”

Bác sĩ hiểu ý cười một tiếng: “Lúc sáng tôi đã đề nghị cậu ấy nên ở lại theo dõi, kết quả nói thế nào cậu ấy cũng không chịu.”

“Bà xã ở bên cạnh thì khác hẳn, ngoan ngoãn nhập viện ngay.”

Lục Kiến Thành: “…”

Nam Khuê nhịn cười nói: “Bác sĩ, ông yên tâm đi, sau này tôi nhất định sẽ nói anh ấy phối hợp điều trị thật tốt.”

Bác sĩ nhìn Lục Kiến Thành: “Nhìn mà xem, vẫn là vợ cậu hiểu chuyện.”