Chương 203

Đôi mắt sâu thẳm lúc sáng lúc tối khiến người ta không thấy rõ, cũng không nhìn được rốt cuộc bây giờ trong lòng anh đang nghĩ gì.

Nam Khuê nắm tay, không biết nên trả lời thế nào.

Cô trả lời thế nào được chứ?

Nói muốn, rất muốn, vì anh là người cô yêu ròng rã mười năm, yêu khổ cực như vậy, để ý như vậy, cho nên mỗi ngày đều mong chờ?

Hay là nói, đúng, không muốn, một chút cũng không muốn.

Nam Khuê nhíu mày, cô cảm thấy vấn đề này quá khó.

Không nghe được đáp án, Lục Kiến Thành càng vội vàng hơn: “Nam Khuê, trả lời anh.”

Nam Khuê ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt nhìn Lục Kiến Thành, trả lời một cách chắc chắn: “Không muốn.”

“Lục Kiến Thành, không người nào thích bị ép buộc một cách mạnh mẽ như vậy, không có ai muốn bị hôn khi không có chút tình cảm nào với nhau cả.”

“Nếu là anh, anh có đồng ý không?”

Câu hỏi này khiến Lục Kiến Thành nhíu chặt mày.

Anh nghiêng người cài dây an toàn cho cô, sau đó Lục Kiến Thành trực tiếp mở cửa xe ngồi vào ghế lái.

Xe băng nhanh trên đường về nhà.

Trong xe vô cùng yên tĩnh, hai người giống như quay lại thời gian lúc trước, không ai nói chuyện.

Chỉ có tiếng nhạc vang lên.

Nam Khuê ngồi trên xe nhìn cảnh ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt.

Đột nhiên điện thoại cô vang lên tiếng chuông, là Lâm Niệm Sơ gửi wechat: “Khuê Khuê, thế nào rồi? Tớ đã ra rồi, không sao cả.”

“Niệm Niệm, tớ rất khỏe, cậu bên đó thế nào?”

“Cảnh sát đã duy trì trật tự rồi, chị Đồng cũng đưa thêm người đến, chắc một lát nữa sẽ đi được ra ngoài, cậu không cần lo.”

Nghe cô ấy nói vậy Nam Khuê mới yên tâm.

Cảnh sát đã đến vậy thì chắc chắn sẽ sơ tán được fan hâm mộ và người bên ngoài cửa hàng, vậy thì Niệm Niệm sẽ không còn gì đáng lo nữa rồi.

Từ từ…

Cảnh sát?

Trong đầu Nam Khuê đột nhiên vang lên câu nói kia của Chu Tiễn Nam: Lập tức gọi cho cục cảnh sát gần đấy, nói họ cho người đến khống chế tình hình, sơ tán tất cả những người bị nhốt.

Nói vậy thì là anh ấy gọi cảnh sát đến.

Nghĩ đến đây Nam Khuê phát hiện mình nợ anh ấy một ân tình.

Mặc dù số lần hai người gặp mặt không nhiều, thời gian quen biết cũng không lâu, nhưng lần nào cô cũng đều gặp anh ấy trong lúc gần nhất.